Chương 48 & 49 & 50
Văn phòng luật sư
Maggie
Nhà dưỡng đường, phố Norton Somerset
Thứ sáu, ngày 18 tháng 12 năm 2015
Thân gửi anh Hamish,
Cảm ơn anh vì đã dành thời gian tiếp tôi hôm nay. Ngay sau khi sắp xếp lại mấy việc đang làm dở, tôi sẽ lập tức tập trung vào a) Zoe) b) chứng cứ ngoại phạm của anh ở nhà hàng, c) máy tính và d) Odi.
Không việc nào trong số những việc trên là dễ cả, và tất nhiên tôi sẽ báo cáo lại mọi chuyện. Trong thời gian chờ đợi, chúng ta nên giữ liên lạc qua thư và thỉnh thoảng tôi sẽ đến thăm anh. Quen biết anh ngoài đời là một phần quan trọng trong công việc của tôi.
Thành thật mà nói, tôi thấy việc tìm kiếm Daisy không mang lại lợi ích nào cả. Việc này rất tốn thời gian mà cũng chẳng phục vụ mục đích gì.
Vẫn còn một chuyện. Xin anh đừng bao giờ say sưa suy đoán chuyện ba phụ nữ nọ đã bị lừa vào trong hang như thế nào nữa. Người khác có thể coi đó là những lời nghiêm túc. Những người khác có thể không nhận ra được, giống như tôi, rằng hai trong số các nạn nhân đã đinh ninh người mình sắp gặp cũng là nữ giới, và như vậy, giả thuyết lãng mạn rằng các nạn nhân bị một kẻ bảng trai lừa vào trong hang để tìm những chiếc nhẫn cưới cổ đại của anh là chuyện hoàn toàn vô nghĩa.
Tôi rất cảm kích lòng tin anh đã đặt nơi tôi. Nếu anh cần gì, xin vui lòng báo cho tôi biết.
Ngàn lời chúc tốt đẹp gửi tới anh,
Maggie
Chương 49
Trại giam Đảo Wight-Parkhurst
Đường Clissold Newport
Thứ sáu ngày 18 tháng 12 năm 2015
Maggie thân mến,
Thật vui khi được gặp cô hôm nay.
Máy tính ư? Nghiêm túc chứ? Bất cứ ai, dù mới ở trình độ ‘xoá mù’ vi tính, cũng biết đường xóa sạch dữ liệu trong ổ cứng để hủy chứng cứ buộc tội. Đến tôi còn biết - có lẽ đây không phải là điều cô muốn nghe lúc này - nữa là một gã trình cao tới độ lập được tường lửa mà phía cảnh sát và bên viễn thông không vượt nổi.
Còn nếu hắn ta không tự tin vào kỹ năng xóa dấu vết của mình, hắn sẽ vứt luôn cả máy. Xin đừng lãng phí thời gian của cô, và của tôi, vào những cuộc tìm kiếm vô ích ấy nữa.
Được gặp cô, được thư từ qua lại với cô là một niềm vui, mặc dù tôi biết rõ, mọi thời gian cô dành cho tôi đều vì lợi ích riêng tư của cô. Cô cần nhiều tư liệu giá trị về tôi cho cuốn sách cô sắp viết.
Tôi chấp thuận điều ấy, nhưng tôi cũng muốn nhận lại chút gì đó. Khi viết thư cho tôi, xin hãy kể cho tôi nghe về thế giới ngoài kia. Tôi không sao kể xiết cùng cô mình đau đớn đến mức nào khi thiếu vắng thế giới bên ngoài.
Trân trọng,
Hamihs
Chương 50
Maggie
Nhà dưỡng đường, phố Norton Somerset
Chủ nhật, ngày 20 tháng 12 năm 2015
Anh Hamish thân mến,
Vài điều về thế giới ngoài này ư?
Sáng nay tôi ra eo Bristol tản bộ, ngay trên bờ biển nơi lần đầu tiên tôi gặp cô chó cưng của anh. (Và mẹ của anh nữa!) Tôi ra biển sớm lắm, ngay sau khi mặt trời ló dạng. Những đám mây tuyết nặng trình trịch và lơ lửng sát trên đầu (chúng bò về hướng tây bắc để tới sứ Wales và giờ đã hoàn toàn cách xa chúng ta) và khi mặt trời lên cao hơn, trông chúng như vỡ bung ra dưới ánh hoàng kim, còn bầu trời đằng sau những đám mây nhuốm sắc tím thâm trầm và hoàn hảo nhất. Thủy triều dâng cao, những con sóng ồn ào và vội vã. Mỗi giây đồng hồ trôi, dọc bờ các trải dài, mấy con sóng nhỏ lao vào những hòn cuội, vỡ òa, tới hàng trăm lần và suốt lúc ấy, màu của nắng đang lên nhè nhẹ khắp thế gian.
Thường thường, tôi sẽ trèo lên vách đá, nhưng hôm nay, có điều gì khiến tôi phải tìm một chỗ nơi bờ biển, ngồi xuống và ngắm mặt trời đang lên. Thật đẹp. Và rồi... Tôi nghĩ giờ mình đã biết vì sao anh nuôi một con chó. Và vì sao anh nhớ cô chó nhỏ ấy rất nhiều. Có những lúc, thổn thức về một nhịp đập trái tim khác nữa thật khó lòng chịu đựng.
PS. Đừng gạt vụ máy tính đi. Những kẻ sát nhân thường lưu giữ ‘chiến tích’. Có lẽ kẻ sát nhân của chúng ta vẫn đang đọc đi đọc lại mấy cuộc chuyện trò giữa hắn với các nạn nhân, và thích thú hồi tưởng lại thời điểm hắn biết mình đã đưa được họ vào tròng.
PPS. Tôi thực sự không được vui cho lắm khi anh gặp Thượng sĩ Điều tra Weston mà không có mặt tôi. Tôi chỉ mong anh cực kỳ cẩn trọng trước những điều anh nói với anh ta mà thôi.