Chương 9
Marcy chắc chắn sẽ rất thất vọng nếu Jason không đến. Ngay cả khi cậu bạn trẻ đang cực kỳ xui xẻo vì chuyện yêu đương, Jason vẫn tràn đầy nhiệt tình. Hơn thế, sự xuất hiện của người bạn sẽ ngăn Marcy nghĩ đến những vấn đề của cô.
Marcy đón Jason ở sân bay của Leeds. Cô nhận ra cậu ta ngay từ đầu. Cô biết rõ cơ thể của cậu bạn, bởi Jason là bạn nhảy của Marcy trong nhiều năm. Hai người cùng tham gia rất nhiều cuộc thi và cùng ôm giấc mơ được chói sáng trên sân khấu nhạc kịch. Khi bố mẹ của Jason quay lại Mỹ, anh ta ngay lập tức được nhận vào Broadway. Anh ta đã cố thuyết phục cô đến đó, nhưng, sau những kinh nghiệm ở London, cô dứt khoát muốn trở thành người mẫu. Hơn nữa, sau cái chết của mẹ, cô không muốn để bà ngoại lại một mình tại Anh.
Jason tiến đến và vượt qua hàng rào an toàn. Marcy chạy đến và gieo mình vào trong vòng tay của anh ta, nhưng cô vẫn không thể ngăn mình phá lên cười khi nhìn vào khuôn mặt của Jason: anh ta mang một chòm râu dê, ria mép, mái tóc dài che mặt để không bị nhận ra. Cô kéo chòm râu và anh ta kêu lên:
- Ê! Cậu làm đau mình đó! Cậu đang gặp lại bạn cũ đấy!
- Cái này là đồ thật!
- Dĩ nhiên. Tất cả đều là thật: râu, ria và tóc. Nhờ vậy tớ đã tìm thấy một cuộc sống bình thường.
- Quá tuyệt. Dù sao thì cậu cũng rất đẹp trai.
61
- Cậu đừng chế giễu tớ nữa!
- Nhìn lại đi, Jason, cậu nghĩ tớ là ai? – Marcy làm dáng trong khi cậu bạn tỏ vẻ muốn bóp cổ cô
Cười vui vẻ, tay quàng vào người nhau, họ đi đến chỗ băng chuyền lấy hành lí. Jason cầm chiếc vali và cây ghita thật chặt, đây là vật bất li thân của anh.
Jason đếm từng ngày rời xa nhau bởi tiết lộ từ người chồng của Jenny. Hai người trẻ tuổi đã quyết định gặp nhau một cách ít nhất có thể để chuyện của họ không bị tiết lộ cho giới báo chí. Jason thấy đau đớn khi thiếu vắng Jenny cũng như việc nhận được quá ít tin tức từ người tình. Anh rất lo lắng vì chồng cô đã biết. Hắn ta đã bắt Jenny phải thề và giữ luôn hộ chiếu của cô để đề phòng cô ấy sẽ chạy trốn để gặp người tình ngay khi có thể.
Marcy và Jason tiêu tốn thời gian bằng việc đi dạo lang thang trong vùng, ăn các món ăn ở Angelview và ca hát… Hàng ngày, sau bữa ăn, Jason thường đi đến sân thượng của Angelview với chiếc đàn ghita và hát cho Marcy nghe, cô được thưởng thức những giây phút tuyệt vời ở bên nhau… Jason hát những bài hát nổi tiếng của anh, sáng tác vài giai điệu mới nói về nỗi buồn, cảm giác trống trải mà anh cảm nhận. Marcy cũng hát lầm rầm theo anh. Có nhiều lần, Luke lái xe qua đó và nhìn thấy họ…
Một ngày, họ gặp nhau trong một nhà hàng ở Leeds và trái tim Marcy như bị siết chặt vì đau đớn khi nhìn thấy người con gái trẻ mà anh ôm trong tay…Vậy là, anh không thấy khó chịu khi quên cô. Hai người gặp nhau nhưng không nhìn nhau đến một lần…
Một vài tuần đã trôi qua kể từ chuyến đi đến Angelview, Jason nhận được cuộc gọi của nhà sản xuất.
- Có chuyện gì vậy?
- À, giờ tôi cũng đang ở Leeds.
- Nhưng ông làm gì ở đây?
- Tôi dẫn theo Extasia đến. Bà ta trải qua 5 ngày ở Anh trong đó có 1 ngày ở đây. Vào buổi tối.
- Extasia! Không gì hơn thế!
Extasia là một trong những ca sĩ nổi tiếng nhất trên sân khấu thế giới. Mặc dù đã hơn 50 tuổi nhưng bà vẫn có phép mầu và sức ảnh hưởng lớn trong làng nhạc. Đó là một người cuồng đàn ông và nạn nhân của bà ta thì càng ngày càng trẻ…
- Tôi muốn cậu gặp bà ấy. Cậu biết đấy, bà ta không muốn gặp cậu khi còn ở New York, bà ta thấy cậu quá nhẹ nhàng, chơi guitar quá “khô”.
- Thật ư?
- Cậu đừng phật ý!
- Tôi phải hơn như thế ý chứ! Dầu sao tôi cũng đã bán được hàng triệu đĩa rồi!
- Tôi biết vậy, và bởi tôi tin cậu nên tôi muốn cậu gặp bà ta. Bà ta sẽ đưa cậu lên một nấc thang mới trong sự nghiệp.
- Tại sao lại không nhỉ?
- Hãy đến dự buổi hòa nhạc và ngồi trong khu VIP. Sau đấy, chúng ta sẽ đến hộp đêm XXX.
- Được rồi. Nhưng tôi vẫn nên giấu thân phận thật sự!
- Tôi biết, tôi biết. Nhưng đừng làm thế, tôi đã giải thích với bà ta rằng tôi muốn bà ta gặp một người, nhưng điều này vẫn là bí mật. Hơn nữa, bà ta luôn ngưỡng mộ những gì bí mật và được bao quanh bởi sự thần bí…
- Tốt rồi!
- Thực ra, chủ đề của buổi diễn là những năm 70. Bắt buộc phải giả trang!
- Vậy, tôi sẽ không để ông phải thất vọng – mỉm cười, Jason gác máy.
Jason nhanh chóng giải thích lí do của cuộc gọi cho Marcy và thuyết phục cô:
- Điều này sẽ thay đổi suy nghĩ của hai chúng ta. Cậu nghĩ là cậu có gì để hóa trang thành những thanh niên cuồng disco không?
- Tớ có một vài thứ ở tầng áp mái. Có những cái rương chất đầy quần áo cũ ở trên ấy.
Marcy và Jason đã tốn nhiều giờ liền trên tầng áp mái để tìm kiếm những đồ giả trang. Họ không chừa ra bất cứ một giai đoạn nào, từ những năm tháng điên rồ của tuổi 17 đến phong cách lịch sự của người đã bước qua tuổi 50. Cuối cùng, Marcy chọn một chiếc quần ống giả da màu nâu bó sát vào người và đôi bốt cao đế lớn. Jason mặc một bộ trang phục rực rỡ màu trắng khiến anh có vẻ oai vệ.
- Mình tin là bọn mình đã trở lại những năm tháng disco!
- Ừ, nhưng thật may là sự kì cục này không giết chết bọn mình! Jason bật cười đáp lại.
Buổi hòa nhạc của bà ca sĩ nổi tiếng diễn ra rất quy mô, như thường lệ. Trong thời gian nghỉ, người ta đưa sâm panh ra mời khu VIP và Marcy không thể từ chối việc nâng cốc chúc mừng thành công của nữ ca sĩ.
- Chỉ là một ít sâm panh thôi mà – Jason nói trong khi lấy thêm cho mình một ly khác.
- Cậu biết là tớ không thể chịu được cồn rượu mà!
- Cậu sẽ thích ngay thôi. Uống đi! Đây là một buổi tối không thể tin được!
Cô gái trẻ uống ly rượu và cảm thấy hơi nóng nhè nhẹ lan tỏa ra cơ thể. Thật sự thì, việc uống rượu này có thể giúp cô không nghĩ tới Luke và để hưởng thụ buổi tối… Sau đó, Marcy và Jason đến quán XXX. Hộp đêm này hôm nay hoàn toàn dành riêng cho bà ca sĩ nổi tiếng và những khách mời được tuyển chọn kỹ lưỡng. Jason gọi điện cho Pat để anh ta giúp họ vượt qua được hàng rào an ninh bởi Jason đang che giấu thân phận thực sự của mình. Pat gặp họ ngay sau đó và dẫn họ đến phòng khách mà bà ca sĩ và những người bạn thân thiết của bà ta đang hiện diện ở đó. Trông như một con ong chúa trong tổ ong đông đúc, bà ta ngồi ở trung tâm, trên một chiếc ghế dựa bằng da thuộc, có vẻ như hoàn toàn không hề mệt mỏi một chút nào sau màn biểu diễn trên sân khấu. Extasia hoàn toàn không rời mắt khỏi Jason kể từ khi nhìn thấy anh trong đám đông, ra hiệu bảo Pat đến gần bà ta.
Jason ngồi trên chiếc tràng kỉ đối diện với người ca sĩ, trong khi bà ta nhìn chòng chọc vào anh. Rõ ràng, bà ta rất hài lòng về vẻ bề ngoài của anh trai trẻ, và bà tự hỏi anh ta nghĩ gì về bà. Jason biết rằng việc được chấp nhận vào trong số bạn bè hạn hẹp của ngôi sao này đồng nghĩa với việc anh ta sẽ được làm quen với những nhạc sĩ tài năng nhất thế giới.
Jason kéo cô ngồi lên đầu gối anh ta trước cả khi cô có thời gian để ngồi xuống. Bối rối, cô nhìn thẳng vào mắt anh ta và qua biểu tình của anh, cô liền hiểu được anh ta đang có ý đồ trong đầu. Một vài phút sau, những nốt nhạc đầu tiên của một trong những bài hát đầu tiên của Jason vang lên. Anh bắt đầu chơi ghita bên cạnh Marcy theo thói quen như thời niên thiếu, khi bọn họ cùng nhau nghe một bài hát nổi tiếng trên radio. Jason hát nhẹ nhàng từng lời trong đĩa hát: “Em thật đẹp, em thật nhẹ nhàng, tôi chỉ mơ về em, tại sao em lại cấm tôi yêu em? … Hãy để tôi khám phá tâm hồn em, hãy để tôi đi đến tận cùng trái tim em…” Marcy cảm nhận bài hát bằng cả trái tim và để cho bàn tay Jason lang thang khắp cơ thể cô. Extasia mỉm cười và ném cái nhìn thấu hiểu về phía nhà sản xuất và Jason. Bài hát kết thúc, Marcy nhìn máy móc về phía cửa ra của phòng VIP bởi có rất nhiều người vừa đến. Cô sợ hãi phát hiện ra Luke đang quan sát cô với quai hàm siết chặt lại, trong khi Lisa và John cúi đầu buồn bã. Cuối bài hát, Extasia hỏi người vừa hát một cách uể oải:
- Cậu thay ghita thường xuyên chứ?
- Không, hiếm khi.
- Đây quả là một thách thức khó khăn.
Marcy cảm giác Jason đang thấy rất khó chịu. Điều anh ta không muốn nhất là làm phật lòng ngôi sao, nhưng anh cũng không muốn phản bội lại Jenny. Cô ngồi xuống bên cạnh bà ta và nói với giọng êm ái:
- Đó sẽ là một cảnh hoàn hảo cho buổi hòa nhạc, phải không? Bà, ghita của Jason cùng với ánh đèn dịu nhẹ…
- Hãy viết cho tôi một bài hát và cậu sẽ khám phá ra rằng cái gì mới là sáng tác âm nhạc và những buổi hòa nhạc – Extasia vừa tuyên bố với Jason vừa đặt tay lên tay anh.
- Thể loại bài hát gì?
- Loại khó nhất: thứ làm tôi ngạc nhiên ấy…
- Tôi hiểu rồi.
- Được rồi, Pat, – Extasia nói với nhà sản xuất, nâng ly sâm panh lên một lần nữa, – lần này, anh đã đúng, buổi tối của anh đã thành công!
Mọi người cùng chạm ly và Marcy uống ly thứ 3 trong buổi tối. Cô bắt đầu không còn suy nghĩ được rõ ràng nữa, nhưng điều này cũng giúp cô ít nhận thấy ánh mắt nóng giận của Luke đang hướng về phía cô hơn. Người phụ nữ tóc nâu ở nhà hàng bám dính lấy anh hơn nữa, và Marcy bị cơn ghen tuông giằng xé. Ngày càng có nhiều người trong căn phòng riêng tư và Marcy bỗng nhìn thấy Pricetown đang chăm chú trò chuyện với Luke. Marcy lắc đầu và tự nhủ đó chỉ là kết quả của trí tưởng tượng. Cô tự hứa sẽ không bao giờ uống rượu nữa!
Tuy vậy, đó không phải là sự tưởng tượng. Pricetown thực sự đang ở đây, hắn nhìn thấy Jason và Marcy đi cùng nhau, vì vậy hắn có thể chắc chắn là Taylor và Marcy đã chia tay. Hắn tiến lại gần Luke, nâng ly lên:
- Vậy, anh nghĩ gì về anh anh nhạc sỹ của chúng ta. Đó là một tay ghita quyến rũ, đúng không?
- Im đi!
- Một tay ghita nhát cáy đúng không? Tuy vậy tôi đã cảnh báo anh là không thể tin tưởng vào lời nói của những cô gái đẹp. Cô ta là thuộc về thế giới người mẫu, của làng showbiz, và tất cả điều ấy có nghĩa là: rượu, thuốc, những mối quan hệ dễ dãi…
- Đủ rồi đấy!
- Không, tôi muốn anh hiểu rằng anh đã bị cô ta điều khiển như thế nào!
- Pricetown, nếu anh không im đi, tôi sẽ vặn cổ anh đấy!
- Được, tôi không nói nữa, – hắn bỏ chiếc ly xuống, quay đi với nụ cười khinh bỉ. – Dầu sao, hãy nhìn xem…- hắn nói thêm, bí mật đưa tay ra hiệu về phía người DJ.
Cùng lúc đó, Jason và Marcy ngẩng đầu lên khi nghe thấy đoạn dạo đầu của bài hát mà họ đã thuộc lòng trong phim nhạc kịch Grease. Họ đã chiến thắng ở rất nhiều cuộc thi khi thể hiện vũ đạo ở trích đoạn này, và, bị kích thích bởi cồn rượu, Marcy không thể cưỡng lại việc Jason dẫn cô ra giữa sàn nhảy. Những người đang nhảy khác dạt ra và vỗ tay theo nhịp giai điệu nhạc. Bởi họ hiểu rằng đây là những vũ công chuyên nghiệp. Marcy bắt đầu vũ điệu, trong khi Jason thì cởi áo vét ra, vứt nó xuống dưới chân và quỳ gối trước mặt cô và hát như John Travolta. “Anh run rẩy, anh kích động …” “Em cần một người đàn ông và đó là anh, người em đã chọn”. Marcy hát đáp lại, đưa tay về phía Jason với sự ăn nhịp hoàn hảo. “Anh là người em muốn, anh rụt rè, em cũng vậy, em cần một người đàn ông thực sự”, cô hát tiếp trong khi bước lên đường viền quanh sàn nhảy. Jason vừa nhảy vừa đi theo cô: “Anh cần phải chứng tỏ với em rằng anh chính là người ấy…”, và bọn họ cùng hát điệp khúc: “em/anh là người anh/em muốn…” Khi đường vòng quanh sàn nhảy kết thúc, họ đứng trước những bậc thang hoàn toàn phù hợp với bài vũ đạo. Họ lần lượt đi xuống cầu thang, sau đó Jason nhảy những bước cuối cùng và nâng Marcy trên cánh tay. Anh xoay Marcy một vòng khi bài hát kết thúc và rất nhiều người vỗ tay cho họ. Một ca khúc mới vang lên và mọi người quay lại sàn nhảy.
Jason mời Marcy uống thêm một cốc nữa nhưng cô từ chối:
- Nhất định là không! Jason, mình cho là nếu cậu vẫn muốn ẩn giấu danh tính thì tốt hơn là chúng ta phải đi khỏi thôi.
- Ừ, chúng ta đã làm hơi quá một chút…
- Tớ cũng thấy thế. Tớ sẽ không bao giờ nhảy được như thế nếu tớ không say xỉn.
- Cậu không say mà, chỉ vui vẻ thôi…
- Dầu sao cũng hơi quá so với sở thích của tớ.
Sau khi yêu cầu một chai nước lọc, Jason để Marcy lại quầy bar để đi tạm biệt nhà sản xuất và Extasy. Marcy nhảy dựng lên khi cảm thấy một bàn tay thô cứng đặt trên vai mình. Cô quay lại và thấy mình đang đối mặt với Luke Taylor.
- Chúng ta đã gặp hai kẻ thề nguyền quyến rũ tối nay! Cô đã rất chế giễu tôi, đúng không? Có vẻ như cô không còn gặp vấn đề gì với những tiếp xúc về thể xác nữa.
- Không phải như anh nghĩ đâu.
- Thôi đi, Marcy. Tôi chỉ vừa nói với cô rằng tôi đã xử sự như một thằng ngốc với cô, cô đã biến tôi thành trò cười, nhưng từ nay hãy nhớ rằng, tôi sẽ không bao giờ bị lừa gạt bởi khuôn mặt như thiên thần kia nữa đâu. Tôi không biết cái mà cô tìm kiếm, có thể chỉ là một trò chơi, nhưng dù sao, nó cũng không quan trọng. Tôi mong cô được hạnh phúc, Marcy, nhưng nhìn con đường mà cô đã lựa chọn, tôi không rõ là cô có thể được như vậy không nữa.
Luke quay gót, đi tới chỗ John, Lisa và người phụ nữ tóc nâu. Marcy quá bất ngờ về sự hiện diện của anh đến nỗi không trả lời hay phản biện một câu nào. Cô hiểu cơn tức giận của anh, nhưng cô cũng không quên nỗi giận của chính mình khi anh đã cố lợi dụng cô. Thực ra thì, cô tự thuyết phục mình, anh không phải bị tổn thương vì yêu cô, mà là bởi điều đó đụng chạm đến lòng tự ái của anh. Anh xứng đáng bị như vậy…
Jason đi về phía cô và họ rời đi ngay sau đó. Khi ra khỏi đó, cô bắt gặp cái nhìn của Lisa. Và cô có đủ thời gian để nhận thấy sự thất vọng trên khuôn mặt cô ấy. Cô thấy buồn vì đã làm cho cô thất vọng. Họ đã không còn là những người bạn nữa….