Chương 609 Chương 609: Mới vương tộc, yêu ma tranh đoạt (1)
...... -.
Ngọc phi thống khổ kêu rên, Khương Triệt run run rẩy rẩy đứng ở bên cạnh nàng, cắn răng nói:
- Các ngươi dạy trẫm đỡ đẻ.
Hắn chính là võ giả, mặc dù toàn bộ chân khí đã bị thai nhi hấp thu, nhưng máu thịt mạnh cũng không phải phàm nhân có thể so sánh.
Nghe vậy, các bà mụ tiến lên.
Ầm ầm –
Tiếng sấm nổ vang, lôi vân bao phủ vùng trời Kinh Thành càng ngày càng nhiều, càng ngày càng đè nén, đáng sợ.
Trong đình viện, tất cả mọi người đứng lên, Cơ Võ Quân biến sắc, thấp giọng nói:
- Lần động tĩnh này, thần thể Thánh triều sinh ra cũng không từng có dị tượng như thế.....
Bạch Kỳ kêu lên:
- Tiểu Ma Vương sắp sinh ra rồi, cái gì Thánh triều thần thể, có thể so sánh với huyết mạch của chủ nhân sao?
Cơ Võ Quân bỗng nhiên ý thức được điểm này, thai nhi kia cũng không chỉ kế thừa huyết mạch của trăm loại Hung thú, còn có huyết mạch của Đạo Tổ.
Nàng không khỏi nhìn về phía Khương Trường Sinh, nhìn thấy Khương Trường Sinh thần sắc bình tĩnh nhìn Tông Cung.
Giờ phút này trong bụng Ngọc phi, thai nhi kia đang tham lam hấp thu võ đạo linh khí, giữa mi tâm hắn có một thụ văn đang lập loè kim quang, rất có xu thế mở mắt.
Một màn này bị Khương Trường Sinh nhìn ở trong mắt.
Đại Đạo Chi Nhãn.
Khác biệt với Đại Đạo Chi Nhãn của Khương Tiển, Đại Đạo Chi Nhãn này cũng không phải hấp thu khí vận, chứa đựng khí vận, mà là nhân quả trấn áp trăm loại huyết mạch của thai nhi.
Bất kỳ một tồn tại nào đều có mệnh số, thiên số của nó, hội tụ thành nhân quả vô hình vô sắc, hư vô mờ mịt, khi hai cái tồn tại đơn độc tiếp xúc, nhân quả sẽ tiếp xúc, từ đó sinh ra mệnh số khác biệt, trong lúc vô hình sẽ khiến cho nhân quả thay đổi, trở thành lực lượng nhân quả, đây là một loại tồn tại mà chúng sinh không thể theo dõi, thuộc về quy tắc thiên địa, giữa thiên địa đều là nhân quả, so với người còn nhiều, còn càng thêm phức tạp hơn.
Có nhân thì có quả, đây là lực lượng nhân quả thể hiện, tiếp xúc sinh ra nhân quả, sinh ra biến số.
Thân là Thái Hoang Hung thú, cuộc đời của bọn nó tiếp xúc rất nhiều rất nhiều nhân quả, bản thân chúng nó có ẩn chứa khí vận bàng đại, lực lượng nhân quả hội tụ vào một chỗ khó có thể tưởng tượng, chút lực lượng nhân quả này trở ngại huyết mạch dung hợp, đây cũng là nguyên nhân chủng tộc khác biệt rất khó dung hợp sinh ra đời kế tiếp, nhưng tổng có sẽ phương pháp tránh đi nhân quả.
Gần trăm loại huyết mạch dung hợp mang tới nhân quả vô cùng to lớn, nếu không phải thai nhi có Đại Đạo Chi Nhãn, đã sớm chết yểu ở bên trong bụng mẹ, mười năm thai nghén, Đại Đạo Chi Nhãn đã rất cường đại, thể phách của nó cũng sẽ đáng sợ giống như Hung thú ấu niên.
- Khương Tiển trấn áp khí vận, tiểu tử này trấn áp nhân quả, không tệ.
Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ, khóe miệng hơi hơi giương lên.
Chẳng qua là động tĩnh này quá lớn, có thể hay không hấp dẫn đến tồn tại cường đại bên trong Thái Hoang?
Ầm ầm –
Lôi minh nổ vang, lôi vân khủng bố bao trùm toàn bộ Ti Châu, còn đang không ngừng khuếch tán.
Thiên địa quy tắc cảm nhận được ngoại tộc, chỉ là không có Thiên Lôi súc thế.
Khương Trường Sinh có thể cảm giác được đây chỉ là dị tượng, cũng không có lôi kiếp thật, trước mặt quy tắc thiên địa, uy hiếp của tiểu tử này lớn kém xa Khương Trường Sinh.
Khương Trường Sinh tồn tại là phá vỡ đạo quy của toàn bộ thế giới võ đạo, uy hiếp mạnh đến quy tắc, cũng may quy tắc thiên địa cùng cứng nhắc như chương trình, chỉ cần Khương Trường Sinh độ kiếp thành công, thiên địa chỉ có thể thôi.
Chỗ sâu trong Thái Hoang, trong dãy núi, hai sơn nhạc vĩ ngạn đứng thẳng, cách xa nhau không đến mười trượng, hình thành một ngọn núi đen kịt, cao thẳng vào trong mây, thấp vào giữa rừng.
Đột nhiên!
Trong khe hở hắc ám giữa hai ngọn núi sáng lên một con mắt, con mắt này cực kỳ tương tự như mắt người.
- Dị động như thế.
Chẳng lẽ là vương tộc mới sinh ra?
- Cái hướng kia...
- Nhân tộc.....
Giọng nói lạnh lùng vang lên, hắn đang tự hỏi tự trả lời.
Ngay sau đó, một đạo thân ảnh từ trong bóng tối bước ra, đây là một tên nam tử người mặc đại bào lông đen, tóc dài rối tung, khuôn mặt lạnh lùng, thoạt nhìn giống như là người, chẳng qua là khí chất của hắn vô cùng âm lãnh.
- Không đợi tới vương tộc phục sinh, lại chờ đến vương tộc mới, trời trợ giúp ta.
Nam tử áo bào đen tự lẩm bẩm, hai mắt nheo lại, đi theo hóa thành một cơn gió đen bao phủ mà đi, cấp tốc tan biến tại chân trời.
Cơ Võ Quân, Bạch Kỳ, Bạch Long, Kim Ô đám người đứng trên vách đá, nhìn xuống Tông Cung phương xa, Tông Cung bị gió lớn vờn quanh lộ ra đầy âm u.
Thái Oa nhìn chằm chằm Tông Cung, hiếm thấy lộ ra vẻ hưng phấn.
- Loại cảm giác này.
Là cảm giác ta muốn.
Thái Oa thầm suy nghĩ, đột nhiên một cánh tay sờ lên đầu của nàng, nàng quay đầu nhìn lại, phát hiện là Khương Trường Sinh.
Khương Trường Sinh nhìn chằm chằm dưới núi, nói:
- Vạn vật đều có linh, luôn có sự vật cũ tan biến, luôn có sự vật mới sinh ra, chúng sinh đều có ý nghĩa một phần của mình, cảm thụ thật tốt đi.
Thái Oa nghiêm túc gật đầu, cẩn thận suy nghĩ về lời của hắn.
Cơ Võ Quân nghe nói như thế, không khỏi liếc nhìn Thái Oa.
- Chẳng lẽ lai lịch của Thái Oa, Thái Hi không đơn giản? Diệt Thế thụ liều mạng cũng phải che chở chúng nó, rõ ràng cũng không phải một tộc...
Cơ Võ Quân yên lặng suy đoán, trong lòng mơ hồ đoán được một đáp án.
Bên trong Tông Cung quanh quẩn tiếng Ngọc phi thống khổ kêu thảm thiết, tiếng Khương Triệt gầm gừ, rõ ràng rất hỗn loạn.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Càng ngày càng nhiều người tụ tập đến phụ cận Tông Cung, hoặc đi đến trên đường phố xem dị tượng này, tin tức liên quan tới Thần tử sắp sinh ra cấp tốc truyền ra, đếm không hết Bạch Y vệ lao ra tứ phía, truyền lại tình báo.
Qua đi tới nửa canh giờ.
Náo động bên trong Tông Cung hơi ngừng.
Ngọc phi nằm ở trên trên giường, sắc mặt trắng bệch, cả người rõ ràng gầy đi rất nhiều, như là da bọc xương, rất dọa người, nàng chật vật mở to mắt, nhìn về phía Khương Triệt đang đưa lưng về phía mình ở một bên giường.