Chương 612 Chương 612: Thiên Mệnh, Cảnh Minh tông (2)
Thiên Mệnh.
Khương Trường Sinh nói: - Ta cho các ngươi hai lựa chọn, một là đầu thai, hai là vài địa phủ làm quỷ sai, sau khi đầu thai, các ngươi có thể gặp lại hay không, rất khó nói, nếu làm quỷ sai tại địa phủ, các ngươi sẽ không thể đầu thai, nhưng cũng có thể một mực đợi ở lại địa phủ, mỗi ngày gặp nhau.
Nghe vậy, Ngọc phi vội vàng nói:
- Ta nguyện làm quỷ sai.
Nàng nhìn về phía Khương Triệt, không ngừng nháy mắt.
Khương Triệt cẩn thận hỏi.
- Trừ không cách nào đầu thai, còn có cái giá nào khác không?
Địa Phủ, nghe cũng không phải nơi đến tốt đẹp.
Khương Trường Sinh nói:
- Địa Phủ sẽ chúa tể luân hồi Thiên Cảnh đại lục, là nơi vong hồn quy tụ, đại giới khác, tự nhiên là buồn tẻ Vĩnh Hằng.
Ngọc phi khuyên nhủ:
- Lão tổ có thể hại chúng ta à? Còn không mau đáp úng, chẳng lẽ bệ hạ không muốn cùng ta vĩnh viễn ở một chỗ?
Khương Triệt cười khổ nói:
- Ta đi Địa Phủ, ta đi, ta chỉ muốn tìm hiểu nhiều thêm một chút thôi.
- Trở thành quỷ sai, các ngươi về sau cũng có thể trở lại dương gian, thăm con của các ngươi.
Khương Trường Sinh nói câu này để cho hai người càng cao hứng hơn.
Sau đó bọn hắn đề nghị đến xem Khương Thiên Mệnh, Khương Trường Sinh đồng ý.
Hai hồn đi về phía đình viện, Khương Trường Sinh thì đứng tại chỗ chờ đợi.
Mạnh như Cơ Võ Quân, cũng không cách nào nhìn trộm đến linh hồn, những Tà Ma, vong hồn có thể bị thấy trên thế gian đã rời hồn trạng thái khỏi vong, thuộc về không thể đầu thai, không thể siêu sinh ngoại tộc.
Khương Trường Sinh thì bắt đầu tiếp nhận truyền thừa Hàng Ma xử.
Hàng Ma xử, chính là pháp bảo chuyên môn hàng ma, ma này cũng không phải chỉ là Ma tộc, phàm là người mang nghiệp lực, đều có thể đả kích, nghiệp lực càng sâu, hiệu quả càng mạnh.
Nghiệp lực, chính là nhân quả sát nghiệt tạo thành, sát lục càng nhiều, nhân quả của kẻ bị giết sẽ quấn ở trên người sát giả, hình thành nghiệp lực, nghiệp lực chính là một chủng loại định nghĩa mà Tu Tiên giả dành cho nhân quả, có chút pháp bảo hoặc công pháp thậm chí có khả năng mượn nhờ nghiệp lực tăng cường, đạo tu hành kia thì trái ngược Thiên Đạo, dễ dàng bị Thiên khiển.
Còn không tệ.
Mặc dù không so được Xạ Nhật thần cung, Kim Lân diệu thụ, nhưng cũng có một phen tác dụng đặc thù.
Thời gian một nén nhang về sau, Khương Triệt mang theo Ngọc phi lưu luyến không rời trở về, Khương Trường Sinh vung tay áo, đưa bọn hắn vào địa phủ, sau đó để Hình Thủ đi tiếp đãi.
Đi vào trước Địa Phủ nhìn vong hồn xếp thành hàng dài, Khương Triệt hai người bị chấn động, nguyên lai Cửu U âm Phủ thật tồn tại.
Trong lòng bọn họ thấp thỏm, đối mặt lĩnh vực cùng chức trách không biết, bọn hắn tự nhiên lo lắng.
Cũng không biết có làm tốt quỷ sai hay không.
Bọn hắn một đường đi vào trước Địa Phủ bỗng nhiên nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc, kinh ngạc.
- Bệ hạ, đã lâu không gặp.
Trương Anh cười ha hả hành lễ, hắn thay đổi quỷ sai phục có một phen uy nghiêm đặc biệt, để Ngọc phi khẩn trương.
Khương Triệt kinh ngạc hỏi:
- Ngươi làm sao ở chỗ này? Là Đạo Tổ đề cử ngươi tới?
Trương Anh cười nói:
- Không sai, chúng ta đi vào trước thấy chủ nhân Địa Phủ à, ta chậm rãi nói với ngài.
Hắn nghiêng người ra hiệu Khương Triệt hai người vào phủ, Khương Triệt hai người bị vong hồn tò mò, phẫn nộ, hoang mang ở xung quanh nhìn soi mói đi vào địa phủ.
- Xin hỏi chủ nhân Địa Phủ là ai? Quan hệ với Đạo Tổ như thế nào?
Khương Triệt thấp giọng hỏi.
Trương Anh cười nói:
- Chủ nhân Địa Phủ là người quen, bệ hạ chớ có lo lắng Địa Phủ vốn là Đạo Tổ mở ra.
Nghe vậy, Khương Triệt chấn kinh.
Ngọc phi cũng trừng lớn đôi mắt đẹp.
Trương Anh thấy thần sắc của bọn hắn biến hóa, mừng thầm không thôi, lúc trước hắn tới Địa Phủ cũng chấn kinh như vậy, bây giờ nhìn người khác động dung như vậy, đừng nói, vẫn rất hăng hái.
Qua một hồi lâu.
Khương Triệt hai người được Trương Anh dẫn đầu gặp được chủ nhân Địa Phủ.
Khương Triệt nhìn thân ảnh uy nghiêm kia, luôn cảm thấy nhìn quen mắt.
Hình Thủ cười nói:
- Bệ hạ, đã lâu không gặp.
Khương Triệt động dung, kinh hỉ hô:
- Hình Thủ!
Hình Thủ phụ tá một triều lại một triều hoàng đế, Khương Triệt từ nhỏ đã được hắn bảo vệ lớn lên, tình nghĩa tự nhiên không tầm thường.
Hắn trăm triệu không nghĩ tới chủ nhân Địa Phủ lại là Hình Thủ...
Dùng thời gian một đêm, Khương Trường Sinh luyện hóa xong cấm chế Hàng Ma xử, toàn thân Hàng Ma xử hiện lên màu vàng kim, đầu dưới hiện ra hình chùy nhọn ba cạnh, đầu trên thì đẹp đẽ hoa lệ, tựa như Phật Đà ngồi xếp bằng, nắm Hàng Ma xử, như nắm lấy một thanh dao găm dày nặng.
Vuốt vuốt trong chốc lát, hắn ném Hàng Ma xử vào bên trong Cụ Linh giới, sau đó đi ra phòng ốc.
Sau đó mấy ngày, tin tức Thần tử đản sinh truyền khắp thiên hạ, còn bao hàm chuyện Khương Triệt, Ngọc phi song vong, người trong thiên hạ nghị luận ầm ĩ, đủ loại suy đoán đều có.
Thiên tử Khương Lưu nghe nói việc này, điều động Bạch Y vệ tiến đến thu nạp thi thể Khương Triệt.
Cùng tháng, Khương Lưu chiếu cáo thiên hạ, đưa Khương Triệt vào thái miếu, miếu hiệu Minh Tông.
Minh Tông một triều, Đại Cảnh quốc lực cường thịnh, càng thống nhất Long Mạch đại lục, xây dựng võ đạo thịnh thế trước nay chưa có, công tích đương nhiên sẽ không thấp, mặc dù sau lưng có công lao của Đạo Tổ, nhưng hắn có thể lợi dụng được tầng quan hệ này cũng là công lao.
Nói theo một ý nghĩa nào đó, công lao Khương Triệt không kém hơn Cảnh Đế các triều đại, chẳng qua là trong một triều này của hắn không có gặp được kiếp nạn quá lớn, để cho người ta rất khó so sánh cùng Thái tông, Thiên Tông, dĩ nhiên, đây chỉ là cách nhìn của người đương đại, địa vị trong sử sách thì tự có hậu nhân kết luận.
Một ngày này, Khương Trường Sinh nhìn Bạch Kỳ, Hoàng Thiên, Hắc Thiên truy đuổi Khương Thiên Mệnh tùy ý bay loạn, bắt đầu diễn toán cường giả phụ cận, đây đã là thói quen của hắn.
- Bên trong phạm vi Đại Cảnh nhân tộc hoạt động trừ ta ra, người mạnh nhất mạnh bao nhiêu?
Vấn đề này bao hàm rất nhiều chỗ Thái Hoang, bây giờ phạm vi hoạt động của Đại Cảnh nhân tộc rất lớn.
[ Cần tiêu hao 3,700,000,000 giá trị hương hỏa, có tiếp tục hay không? ].