← Quay lại trang sách

Chương 646 Kim Lân diệu thụ lộ ra thiên uy

Địa Khốc, Phong Yếm, Uyên Ma, Thương Hải Bỉ Mục.

Con người Cường Lương đại vương phóng to, nhận ra không ít thân phận của khí vận hung chủng, trong lòng chấn kinh, chẳng lẽ đây là tác dụng chân chính của Thiên Diễn võ pháp?

Nhóm Đại Tôn Cường Lương tộc thấy hắn bị vây đánh quá sợ hãi, dồn dập tiến đến trợ giúp.

Khương Trường Sinh xuất ra Kim Lân diệu thụ, tay trái giơ nó lên cao, rót pháp lực vào trong đó, trong chốc lát, Kim Lân diệu thụ bắn ra vòng sáng màu vàng kim, quét ngang thiên địa bát phương, một tôn hư ảnh màu vàng kim còn muốn khổng lồ hơn Cường Lương đại vương hiện lên ở trên đỉnh đầu Khương Trường Sinh, che khuất bầu trời, nhánh cây rậm rạp phồn lá che đậy toàn bộ thương khung, ngay cả bách tính ở Hoang Châu thành ngẩng đầu lên đã có thể thấy.

Chính là Kim Lân diệu thụ.

Chí bảo sát phạt này cuối cùng cũng hiện ra được sự mạnh mẽ của mình.

Hư ảnh Kim Lân diệu thụ run rẩy, phát ra âm hưởng kim phiến tấn công thanh thúy, tận diệt trọc khí giữa thiên địa.

Cường Lương đại vương nhíu mày, hắn đột nhiên nện ra một quyền, khói đen khủng bố phá toái mặt đất, tru tán rễ cây thần bí dưới nền đất, tru diệt hư ảnh Hung thú bốn phương tám hướng, nhấc lên sóng khí khủng bố cuốn lên vô số thi thể, võ giả nhân tộc ở biên giới chiến trường cũng bị thổi bay ra ngoài, ngay cả những Cường Lương chiến sĩ bình thường cũng vội vã nhấc cánh tay ngăn cản.

Thiên địa lay động, tình cảnh như Hồng Hoang phá toái, rung chuyển mặt đất bao la, ngay cả Thiên Cảnh đại lục xa xôi cũng theo đó rung động, đường ven biển rìa Đại Cảnh càng nhấc lên sóng biển.

Bên trong vô tận Hắc Diễm, đầu hổ Cường Lương đại vương trở nên dữ tợn, mắt hổ trở nên đỏ như máu, tràn ngập vô tận sát ý, hai tay của hắn chậm rãi nâng lên, lại rút ra hai đầu hỏa mạch từ bên trong lòng đất, chính là dung nham ngưng tụ mà thành, trong tay hắn như là hai cây xích sắt lửa đỏ, khí thế doạ người.

Nhiệt độ giữa thiên địa bỗng nhiên tăng mạnh.

Hắn bùng nổ cắt đứt chiến tranh giữa Cường Lương tộc cùng Đại Cảnh, hai bên dồn dập quay đầu nhìn lại, mặt lộ ra vẻ không thể tin được.

Đại Cảnh hoảng sợ cảm nhận khí thế hủy thiên diệt địa của Cường Lương đại vương, Cường Lương chiến sĩ thì không nghĩ tới nhân tộc lại có người có thể khiến đại vương dùng hết toàn lực.

- Rút lui! Mau rút lui!

Tiếng quát to lo lắng của Từ Thiên Cơ vang vọng trong lòng hết thảy tướng sĩ, đây là hắn lần đầu tiên bảo tướng sĩ tiền tuyến rút lui.

Tiếng của hắn đánh thức tất cả mọi người, tướng sĩ Đại Cảnh cùng đám võ giả giống như nước thủy triều thối lui, chiến sĩ Cường Lương tộc không có truy sát, mà dồn dập nhìn về phía Kim Lân diệu thụ trên bầu trời..

Kim Lân diệu thụ như là Sáng Thế thần thụ, kim quang thần thánh, nhánh cây vô cùng to lớn, khiến cho Cường Lương chiến sĩ hình thể khổng lồ đều cảm giác mình nhỏ bé, ngẩng đầu nhìn lại, trên bầu trời đều là nhánh cây của Kim Lân diệu thụ, tựa như mạch lạc trời xanh, khiến cho chúng sinh ra cảm giác sợ hãi.

Giờ khắc này, Cường Lương tộc cảm nhận được thiên uy.

- Chết!

Cường Lương đại vương tức giận gào thét, tiếng như kinh thế lôi điện oanh tạc giữa thiên địa, không ít tướng sĩ, võ giả còn đang chạy trốn bị chấn động đến không còn phân biệt đông tây nam bắc.

Tiếng gầm gừ còn đang vang vọng, Cường Lương đại vương nộ nâng hai đầu hỏa mạch, quất lên bầu trời, mặt đất không ngừng chìm xuống, phá toái, hai đầu hỏa mạch nhấc lên đếm không hết nham thạch bay vụt thiên địa bát phương.

Sơn Hải kinh run rẩy dữ dội, trang giấy bên trong bắn ra một đạo hắc quang, đường kính cấp tốc mở rộng, đối diện cùng hai đầu hỏa mạch đang la tới.

Ầm ầm.

Trận này quyết đấu giống như Cổ Thần để mặt đất lộ ra yếu ớt, phạm vi mặt đất phá toái cấp tốc mở rộng, Từ Thiên Cơ kịp thời ra lệnh cho tướng sĩ Vận Bộ thôi động khí vận đại trận, dùng lực lượng quốc vận bảo hộ người Đại Cảnh, nhưng lực trùng kích mạnh mẽ vẫn thổi bay rất nhiều tướng sĩ Đại Cảnh ra ngoài, như là lá rụng trong cuồng phong bạo vũ, chỉ có thể theo gió chập chờn.

Cường Lương đại vương động dung, đạo hắc quang kia vậy mà ngăn cản công kích của hắn.

Làm sao có thể.

Đây chính là lực lượng của đại địa.

- Ngươi chỉ có chút thực lực ấy? Vậy thì chịu chết đi!

Giọng Khương Trường Sinh lạnh lùng quanh quẩn phía dưới thiên khung, Kim Lân diệu thụ run rẩy, vô số lá cây vàng bay xuống, sau đó vọt tới phía Cường Lương đại vương, vô số kể kim diệp hình thành khí thế mưa sa mưa như trút nước, thanh thế hạo đại, bao phủ Cường Lương đại vương, dùng Cường Lương đại vương làm trung tâm, mặt đất phương viên mấy vạn dặm bị Kim Lân diệu thụ oanh tạc, mặc dù Khương Trường Sinh đã khống chế được hết sức tinh chuẩn, nhưng phạm vi bị ảnh hưởng vẫn đang tốc độ cao khuếch trương.

Ánh mắt hắn ngưng tụ, thần thi triển thông, cải thiện hoán địa.

Trong chốc lát, chỗ khu vực quân đội Đại Cảnh cùng Hoang Châu thành bỗng nhiên thay đổi, hình thành một hòn đảo lớn lơ lửng giữa không trung, đột nhiên xuất hiện biến hóa làm cho tất cả mọi người đều không kịp phản ứng, bọn hắn chỉ cảm thấy mắt hoa một cái, một giây sau, Cường Lương tộc đã biến mất không thấy gì nữa, nhưng bọn hắn có thể thấy Kim Lân diệu thụ che khuất bầu trời đang về tập trung về một phương hướng mà liên tục không ngừng bắn ra kim diệp.

Rung động!

Kinh hãi!

Tất cả mọi người ngốc ngốc nhìn tráng cảnh giống như sông thần màu vàng kim ở chân trời, đây là lực lượng hạng gì?

Tiếng gầm gừ điên cuồng của Cường Lương đại vương quanh quẩn không dứt, hắn bị oanh đến máu me khắp người, chỉ có thể bằng vào khí huyết mạnh mẽ cố gắng chống đỡ, hắn cũng không phải không muốn tránh, chẳng qua là Kim Lân diệu thụ công kích thật sự quá nhanh.

- Ra tay!

Nhóm Cường Lương Đại Tôn dồn dập ra tay tiến công hồng lưu màu vàng kim đang thỏa sức xuyên qua thiên địa, nhưng bọn hắn mới ra tay, đã có từng đạo kim diệp bắn về phía bọn hắn.

Oanh! Oanh! Oanh.

Nhóm Cường Lương Đại Tôn lúc trước không ai bì nổi liên tục bị oanh bạo thân thể, máu tươi phá toái mặt đất, không có chút lực lượng chống đỡ.

Quan Thông U bị một cỗ lực lượng thần bí bảo hộ, hắn lơ lửng giữa không trung, ngây ngốc nhìn Cường Lương Đại Tôn liên tục bị tiêu diệt, trong lòng cảm giác tràn đầy hoang đường.

Hắn biết Đạo Tổ rất mạnh, nhưng một vị Cường Lương Đại Tôn tùy tiện đã có thể dễ dàng trấn áp hắn.