← Quay lại trang sách

Chương 683 Vượt qua Võ Đế là cảnh giới gì? (1)

Quy củ cũ, chọn số hai.

Đã có tuyển chọn, có cảnh giới, đã nói Khương Trường Sinh còn không có vô địch. Khương Trường Sinh một bên củng cố tu vi, một bên làm ra lựa chọn.

[ Mở ra công năng khí vận ].

[ Giá trị khí vận có thể trợ giúp Tu Tiên giả độ kiếp, tăng tiến phúc duyên, khí vận trị giá trước mắt là 1, các loại công năng thì sau này sẽ kích hoạt ].

Lại là có thủ đoạn tị kiếp, rất tốt.

Lúc trước độ kiếp, hơn hai mươi tỷ giá trị hương hỏa của hắn đều không đủ dùng, trời biết đại kiếp ngày sau khủng bố đến mức nào, thêm một cái át chủ bài tóm lại là tốt.

Theo hắn mở ra công năng khí vận, giá trị khí vận của hắn bắt đầu tăng trưởng.

Khí vận cùng hương hỏa khác biệt, bản thân nó là tồn tại thực tế, vừa hay hắn muốn mượn dùng khí vận của mình tái tạo Đại Cảnh.

Đại Cảnh càng mạnh, hắn cũng có thể thu hoạch càng nhiều giá trị hương hỏa, khí vận cùng giá trị hương hỏa cũng không phải xung đột, tương phản, thậm chí có khả năng giúp đỡ lẫn nhau.

Khương Trường Sinh không nghĩ nhiều nữa, chuyên tâm tìm hiểu đạo pháp.

Thiên địa linh khí tuôn về phía hắn, toàn bộ thế giới võ đạo cũng chỉ có hắn tu tiên, linh khí cuồn cuộn mặc hắn hấp thu.

Thời gian ngày ngày trôi qua.

Bốn mùa thay đổi.

Thời gian đi vào Khai Thánh năm thứ tư.

Khương Trường Sinh mở mắt, Hồn Niệm thần kiếm hình thành kiếm trận còn đó, khiến cho tồn tại cường đại trong Thái Hoang không dám tới gần.

Ngắn ngủi một năm, giá trị khí vận của hắn đột phá đến số lượng một trăm triệu, còn đang tăng trưởng.

- Ta muốn biết tiếng nói ta lúc trước khi độ kiếp nghe được mạnh bao nhiêu?

Khương Trường Sinh ở trong lòng vận dụng công năng hương hỏa diễn toán.

[ Cần tiêu hao 230,060,005,000 giá trị hương hỏa, có tiếp tục hay không? ].

Hai ngàn ba trăm ức, là mạnh! Khương Trường Sinh đi theo ở trong lòng hỏi thăm:

- Ta muốn biết ta mạnh bao nhiêu?

[ Cần tiêu hao 560,078,000,000 giá trị hương hỏa, có tiếp tục hay không? ]

Năm trăm sáu mươi tỷ.

Vẫn được.

Mặc dù Khương Trường Sinh đã có thể đánh được chủ nhân Thế Giới, nhưng hắn tạm thời không muốn ra ngoài, thế giới võ đạo đủ lớn, chỉ cần hắn còn có khả năng lưu lại, vậy hắn sẽ lưu lại, một bên tu luyện, một bên tích súc càng nhiều giá trị hương hỏa, khí vận.

Ánh mắt Khương Trường Sinh ngưng tụ, muôn vàn Hồn Niệm thần kiếm tan biến, hắn hư không tiêu thất tại tại chỗ, một giây sau đi vào bên trong Tử Tiêu cung.

Hắn trước quét thiên hạ một vòng, giang sơn Đại Cảnh mặc dù loạn, vẫn có Thiên Tử, trước mắt Diệp Tầm Địch, Kiếm Thần đang nghĩ cách cứu viện Thiên Tử.

Vẫn được, không có đến mức độ giang sơn phá toái.

Khương Trường Sinh bắt đầu tiếp nhận truyền thừa Đại Tạo Hóa Thần Thuật.

Đại Tạo Hóa Thần Thuật, chính là thuật sáng tạo, có thể sáng tạo hết thảy như mong muốn, nhưng không bao hàm sáng tạo chủng tộc, cũng không thể sáng tạo ra tồn tại mạnh hơn mình.

Thần thông này đã liên quan đến quy tắc tạo hóa, giữa thiên địa, quy tắc tạo hóa là cơ sở, có thể sáng tạo vạn vật, tiếp theo sinh sôi không ngừng.

Khương Trường Sinh bỏ ra thời gian mấy ngày mới vừa tiếp nhận xong truyền thừa, hắn bắt đầu tu hành Đại Tạo Hóa Thần Thuật.

Thần thông này vừa hay có khả năng thỏa mãn kế hoạch của hắn, hắn muốn sáng tạo cửu trọng thiên trên trời Đại Cảnh, sáng tạo chỗ cư trụ cho tiên thần ngày sau.

Sau mấy tháng, Khương Trường Sinh triệt để nắm giữ Đại Tạo Hóa Thần Thuật, hắn đứng dậy, đi ra Tử Tiêu cung.

Ánh nắng rơi xuống, rơi ở trên người hắn, hắn lại có loại cảm giác giống như giống như cách một thế hệ.

Lần này đột phá, hắn hao tổn thời gian dài nhất, hoàn toàn khác biệt dĩ vãng, cái này cũng biểu thị sau này đột phá cũng không phải mấy ngày thì có thể kết thúc.

Bạch Kỳ, Khương Thiên Mệnh, Kim Ô, Thái Oa, Thái Hi dồn dập quay đầu nhìn về phía hắn, mặt đều lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, duy chỉ có Bạch Long còn đang ngủ say.

- Tổ gia gia, ngài cuối cùng xuất quan, ngài đột phá thành công?

Khương Thiên Mệnh vọt tới trước mặt Khương Trường Sinh, hưng phấn mà hỏi.

Khương Trường Sinh đưa tay ra so, cười nói:

- Ngươi cũng sắp đến đến ngực ta, xem ra đã qua thật lâu.

Bạch Kỳ kêu lên:

- Đúng vậy, ngài lần bế quan này mười bốn năm, Thiên Tử đều đổi một vị, bây giờ Khương Huyền Chân là thiên tử, đáng tiếc, hắn đã biến thành khôi lỗi của chư hầu, võ công mất hết, một đời thiên tài xem như chết yểu, Bạch Tôn lão nhi cực kỳ phiền muộn, đây chính là thiên kiêu hắn xem trọng.

Khương Trường Sinh khẽ gật đầu, cũng không hề để ý, hắn bắt đầu chuyển động gân cốt.

Ánh mắt Bạch Kỳ sáng lên, hưng phấn hỏi:

- Ngài muốn xuất thủ sao?

Những người khác kích động lên.

- Ừm, bất quá không phải ra tay với Đại Cảnh.

Khương Trường Sinh nhẹ giọng cười nói.

Phương xa đang có một nhánh chủng tộc cường đại đang tới gần Đại Cảnh, một khi đến, Đại Cảnh nhất định hủy diệt, chính là Cường Lương tộc, lần này Cường Lương tộc phái ra quy mô vượt xa trước đó, rõ ràng là muốn làm thật, dự tính nhiều nhất năm năm đã có thể chạy tới Đại Cảnh.

Vừa hay Khương Trường Sinh vừa đột phá, hắn muốn thử xem lực lượng của mình.

Hắn ở trong lòng tính toán một thoáng, người mạnh nhất trong chi đại quân Cường Lương tộc này đi đến hơn bảy tỷ, Thiên Địa Đế Cảnh có tới sáu tôn, lại thêm Cường Lương chiến sĩ cảnh giới khác, quét ngang nhân tộc, yêu tộc là chuyện đương nhiên, không hổ là cường tộc Thái Hoang.

- Tổ gia gia ta muốn đi, ngài mang ta theo thôi.

Khương Thiên Mệnh hưng phấn nói, hắn nắm lấy tay áo Khương Trường Sinh không buông, một bộ dáng năn nỉ.

Bạch Kỳ cũng không hứng thú, nó sợ nguy hiểm.

Khương Trường Sinh do dự một chút, nói:

- Được thôi, ngươi đi theo ta, những người còn lại tiếp tục thủ hộ Long Khởi sơn.

Bạch Kỳ nhếch miệng cười nói:

- Ai dám tập kích Long Khởi sơn?

- Đừng quên Thiên Mệnh trước đó nằm mơ.

Khương Trường Sinh ý vị thâm trường nói, Bạch Kỳ nghe được sững sờ, nó sắp quên đi chuyện này.