Chương 689 Thiên hạ chi tâm, sớm đã dự liệu kết cục (1)
Khai Thánh năm thứ năm, từ sau ngày hội tân xuân, thiên hạ các nơi bốc lên đủ loại lời đồn đại.
Thiên tử được Long Khởi quan cứu, Thiên Tử cầu xin tổ đăng cơ.
Đại Cảnh Đạo Tổ cùng Thái Tông cũng không phải thầy trò, là quan hệ phụ tử.
Thật là có quan hệ.
Đạo Tổ chính là vị Thái Tử thứ nhất sau khi Đại Cảnh lập quốc, khi còn bé thê thảm bị Đại Thừa long lâu đánh tráo.
Đủ loại lời đồn tầng tầng lớp lớp, chấn động thiên hạ, bất kể có phải là thật hay không, chỉ nghe qua thôi đã làm cho người ta kinh hãi, để không ít giang hồ nhân sĩ kinh hô làm sao dám biên.
Bách tính chịu khổ gặp nạn cũng bị hấp dẫn, Đạo Tổ đã hơn mười năm không có hiện thân, lúc thiên hạ đại loạn, có người trách cứ Đạo Tổ không ra tay, nhưng theo thời gian trôi qua, bọn hắn đã không lo được trách cứ Đạo Tổ, chỉ muốn tiếp tục sống, bây giờ nghe nói lời đồn đãi như vậy, trong lòng bọn họ dấy lên hi vọng.
Nếu như Đạo Tổ thật sự là cha ruột của Thái Tông, nếu Đạo Tổ nghe lời Thiên Tử, nguyện ý đăng cơ, tất nhiên có thể chung kết loạn thế.
Không đến nửa tháng, thiên hạ các nơi, phàm là nơi có người đều đang đàm luận về những lời đồn đãi này.
Thiên hạ chư hầu vì đó kinh hãi, thiên hạ bách tính thì hướng tới.
Bắc Cương vương phủ.
Bắc Cương vương ngồi bên trên thủ tọa, vẻ mặt âm trầm.
Ngồi đầy phòng đều là mãnh tướng, mưu sĩ cùng với dòng dõi của hắn, giờ phút này đều đang đàm luận lời đồn đại.
- Tin tức truyền đi quá nhanh, tất nhiên có thế lực đang thôi động tất cả những thứ này.
- Quá giật, Đạo Tổ làm sao có thể là vị Thái Tử thứ nhất của Đại Cảnh.
- Nếu như Đạo Tổ là Thái Tử bị hoán đổi, sao có thể không báo thù?
- Có người muốn mượn thế của Đạo Tổ, là vị nào phiên vương làm? Tất nhiên không phải chư hầu khác họ, làm như vậy không có chỗ tốt cho bọn hắn, sẽ chỉ đả kích tinh thần của bọn hắn.
Nghe thủ hạ nghị luận, Bắc Cương vương tâm loạn như ma. Hắn biết được chân tướng, đây cũng không phải là tin nhảm, mà là thật! Cũng bởi vì biết là thật, hắn mới hoảng hốt, không rõ ràng Đạo Tổ có mong muốn đăng cơ hay không.
Từ khi bị Đạo Tổ cảnh cáo, hắn cũng không dám có tâm mưu phản, mặc dù thiên hạ đại loạn, cũng không dám làm loạn, mà là an cư một phương chờ đợi xu thế cần thiết, quả thật, trong lòng hắn tự nhiên có một tia tham lam vị trí thiên tử, nhưng hắn muốn chờ người trong thiên hạ bức bách hắn đăng cơ, như thế thì Đạo Tổ sẽ không làm khó hắn.
Có thể trăm triệu không nghĩ tới, hiện tại truyền ra tin tức Thiên Tử thỉnh cầu Đạo Tổ đăng cơ.
- Phụ vương, ngài thấy thế nào?
Một thanh niên khoác giáp bạc mở lời, đem lực chú ý của mọi người đều kéo đến trên người Bắc Cương vương.
Bọn hắn chú ý tới sắc mặt Bắc Cương vương rất khó nhìn, nếu như lời đồn đại là giả, hoàn toàn có khả năng cười một tiếng mà qua, hoặc là chấn nộ, vì sao là vẻ mặt như vậy?
Chẳng lẽ…
Bọn hắn suy nghĩ một khả năng, đều trong lòng kinh hoàng.
Bắc Cương vương chậm rãi ngẩng đầu, mở lời:
- Bổn vương sẽ đi Long Khởi quan một chuyến, trước đó, chư vị không được tự tiện hành động.
Tiếng của hắn mang theo một tia mỏi mệt, cũng để lòng của mọi người càng thêm trầm trọng.
Bắc Cương vương không có phủ nhận tin nhảm là giả.
Trên biển mây, Khương Trường Sinh cùng Mộ Linh Lạc kề vai sát cánh.
- Ta ở chỗ này thành lập cửu trọng thiên, kiến lập Thiên đình, từ nay về sau, thế nhân nếu có đại công đức, đều có thể thành tiên thành thần, mà ta sở dĩ muốn làm thiên tử, chính là muốn làm dẫn dắt, thuận tiện để Thiên Đình cùng tương liên với khí vận Đại Cảnh.
- Ta sẽ vì con của chúng ta mà trải đường, khiến cho hắn tiếp nhận Đại Cảnh, thành tựu vị trí Thiên Tử, đợi công đức hắn viên mãn, phi thăng đến Thiên Đình, kế nhiệm chức Thiên Đế, thống ngự tiên thần.
Khương Trường Sinh bình tĩnh nói, ngữ khí tùy ý, Mộ Linh Lạc nghe được lại lộ vẻ mặt hướng tới.
Hai người còn chưa thành thân đã trò chuyện đến chuyện nhi tử, trong lòng Mộ Linh Lạc tràn đầy ngọt ngào, nàng nhìn như tính tình lạnh nhạt, nhưng sau khi luyện công cũng sẽ mơ màng, trước kia cảm thấy không có khả năng, không nghĩ tới thật có cơ hội như vậy.
Mộ Linh Lạc tò mò hỏi:
- Nếu là thành tiên, tuổi thọ có thể tăng trưởng không?
Khương Trường Sinh nói:
- Ta tự có phương pháp tăng trưởng tuổi thọ tiên thần.
Mộ Linh Lạc cắn môi một cái, nói:
- Ta có một việc muốn hỏi người...
Khương Trường Sinh quay đầu nhìn về phía nàng, nói:
- Ngươi chính là Hoa Kiếm Tâm, Hoa Kiếm Tâm là ngươi, ngươi không cần chú ý tầng thân phận này, bởi vì ngươi về sau nếu chuyển thế, ta sẽ còn tiếp tục tìm ngươi.
Nghe được đáp án này, Mộ Linh Lạc ngẩn người, sau đó phốc một tiếng nở nụ cười.
Mộ Linh Lạc cười nói:
- Thật ra ta đã sớm đoán được, ta cũng sẽ không để ý, tương phản, ta hết sức cảm động, ta cùng Mộ gia có thể có hôm nay, vốn là người ưu ái cùng chiếu cố, thật ra lúc ta nghe Khương Tử Ngọc ba chữ này, ta đã có suy đoán.
- Trường Sinh ca ca, không, bệ hạ, người tiếp theo chuẩn bị làm thế nào?
Khóe miệng Khương Trường Sinh giương lên, hắn nâng tay phải lên, vung tay áo về phía chân trời.
Sóng gió lóe sáng.
Mộ Linh Lạc tựa hồ cảm nhận được cái gì, khuôn mặt kịch biến, nàng kinh ngạc hỏi:
- Khí vận Đại Cảnh... Tản?
Khương Trường Sinh nói:
- Ừm, nên thay khí vận mới.
Mộ Linh Lạc không có suy nghĩ khí vận mới, mà là nghĩ Khương Trường Sinh rốt cuộc mạnh cỡ nào.
Tùy tiện vung tay áo đã xua tan khí vận Đại Cảnh?
Đây là thực lực cỡ nào?
Nàng không cách nào tưởng tượng, nhưng vì đó mà rung động. Nàng cũng có một trái tim truy cầu sự mạnh mẽ.
Khí vận Đại Cảnh tản, thiên hạ đại loạn càng thêm kịch liệt.
Thiên hạ chư hầu càng xôn xao, không rõ đến cùng đã xảy ra chuyện gì.
Huyền Đình thành, trên đại điện.
Chu Thiên Giáp bồi hồi trước ghế rồng, vẻ mặt đầy lo lắng.
Nam tử áo bào đen, Thanh Hư đạo trưởng, Hứa Mãng đứng trên đại điện, vẻ mặt đều khó coi.
Nam tử áo bào đen luôn luôn bày mưu nghĩ kế cũng mê mang, không rõ ràng đến cùng xảy ra chuyện gì.