← Quay lại trang sách

Chương 721 Tề Thiên Vân Hải, trật tự mới (1)

Đế Xương ngửa đầu, mặt lộ vẻ sợ hãi, những sinh linh khác xung quanh đều còn không kịp ngẩng đầu, chỉ thấy biển mây trên bầu trời bị tách ra, hình thành một vòng xoáy cực kỳ tráng quan, che khuất bầu trời, một đạo kim quang rung động như thiên băng đang lao xuống.

Đế Xương vừa mới chuẩn bị đưa tay, uy áp khủng bố buông xuống, ép tới sơn quy to lớn rơi xuống phía dưới, dị tộc sinh linh xung quanh đều bạo thể mà chết, hóa thành từng mảnh từng mảnh sương máu, qua trong giây lát liền tan thành mây khói.

Uy áp đáng sợ ép tới Đế Xương kém chút quỳ xuống, hắn cắn chặt răng, dùng hết toàn lực chống cự, hai mắt sung huyết.

- Đây là... Cái gì!

Đầu óc Đế Xương trống rỗng, cảm giác áp bách cực hạn mang đến mối nguy tử vong trước nay chưa có khiến cho hắn không kịp nghĩ quá nhiều, trong lòng chỉ có sợ hãi.

Kim quang buông xuống, đánh xuyên mặt đất, cột sáng màu vàng kim cấp tốc mở rộng, Đế Xương và sơn quy to lớn bị thổi bay ra ngoài, mặt đất lay động, đếm không hết sinh linh dị tộc bị cột sáng màu vàng kim bao phủ, hóa thành tro bụi bên trong kim quang.

Đế Xương cấp tốc thoát đi, rời xa cột sáng màu vàng kim.

Sinh linh hai tộc đang đại chiến phương xa cũng bị kinh động, một phương Thiên Cảnh nhận ra đạo kim quang kia.

- Là võ học của Thánh thượng.

- Nói bậy, đó là thần thông.

- Nhớ năm đó còn ở Long Mạch đại lục, Thánh thượng trước kia đã ra tay như vậy.

- Ha ha ha, những tên đằng sau kia đã chết hết.

- Bệ hạ, bệ hạ đang giúp bọn ta.

Sĩ khí tướng sĩ Thiên Cảnh đại chấn, một phương dị tộc thì bị dọa không còn can đảm, bởi vì bọn hắn thấy các cường giả đồng tộc đều chết hết, kích thích dạng này đối với các chiến sĩ đang chém giết mà nói không thể nghi ngờ là cực lớn.

Không chỉ có phiến chiến trường này, Phía bắc Thiên Cảnh, từ tây đến bắc, trên trăm chỗ chiến trường đều gặp phải Đại Nghệ Tru Thế tiễn pháp oanh tạc, phàm là Thiên Địa Đại Tôn, Thiên Địa Đế Cảnh đều bị oanh sát. Trên biển đi về phía nam Thiên Cảnh, từng đạo kim quang hạ xuống, mang theo uy lực diệt thế, thế không thể đỡ, kích thích từng trận sóng biển.

Từng hướng đi Thiên Cảnh đều thừa nhận Đại Nghệ Tru Thế tiễn pháp oanh kích, trong mỗi một giây không biết chết bao nhiêu sinh linh dị tộc, mà bên trong Thiên Cảnh, các châu gió êm sóng lặng.

Bên trong Tử Tiêu cung. Khương Trường Sinh phân ra một đạo phân thân, phân thân thi triển Ngũ Hành độn thuật, chui vào lòng đất.

- Sau trận chiến này, hẳn là có thể đổi lấy ít nhất năm mươi năm thời gian thái bình, bất quá Thái Hoang thần quân đoán chừng cũng sẽ không chờ đợi thêm nữa.

Khương Trường Sinh tự lẩm bẩm, đối với việc sắp đối mặt Thái Hoang thần quân, hắn vừa chờ mong lại thấp thỏm.

Mong đợi là tru diệt cường địch, thấp thỏm là sợ dẫn tới phiền toái càng lớn.

Nhưng đây chỉ là tâm tình của hắn.

Hắn sẽ tận lực lẩn tránh phiền toái chưa xuất hiện, nhưng phiền toái tới, hắn theo không e ngại.

Qua một hồi lâu.

[ Tiên Nguyên năm năm mươi mốt, hai mươi bảy chi chủng tộc Thái Hoang đột kích, muốn tiêu diệt nhân tộc, đánh giết ngươi bị coi là dị số, ngươi kịp thời ra tay, đánh giết một đám cường địch, chặt đứt rất nhiều nhân quả, thu hoạch được sinh tồn ban thưởng, Linh bảo - Tề Thiên Vân Hải ].

Khương Trường Sinh lúc này tiếp nhận truyền thừa trí nhớ của bảo vật này.

Phía trên sông núi Thái Hoang, Đế Xương nhanh chóng bay lượn, sắc mặt của hắn càng ngày càng âm trầm, để tốc độ của hắn cũng càng ngày càng chậm.

Trước khi đến, hắn thậm chí đã làm tốt chuẩn bị chết trận, kết quả còn chưa gặp Đạo Tổ, hắn đã bị dọa mất hết can đảm, cảm giác sỉ nhục trước nay chưa có hiện ra trong lòng hắn, những lời Chiến Đế khuyên can hắn lại xuất hiện ở trong đầu hắn, nụ cười của đối phương giống như đang trào phúng hắn.

Đế Xương gầm thét một tiếng, dừng lại. Hắn nỗ lực điều chỉnh cảm xúc, ánh mắt trở nên kiên định. Dù như thế nào, hắn nhất định phải thấy Đạo Tổ một lần! Hắn lúc này quay người, kết quả vừa mới quay đầu, bị người sau lưng hù dọa, lui nhanh, rời xa đối phương.

Chỉ thấy Khương Trường Sinh đứng trên không trung bình tĩnh nhìn chằm chằm hắn.

Đế Xương ổn định thân hình, trầm giọng hỏi:

- Ngươi là ai?

Đối phương vậy mà có thể lặng yên không tiếng động đi vào phía sau hắn, nếu như đối phương đánh lén hắn.

Đế Xương không dám nghĩ sâu.

Khương Trường Sinh mở lời:

- Trước đó là ngươi muốn khiêu chiến trẫm?

Đế Xương nghe xong, sắc mặt biến hóa, híp mắt nói:

- Ngươi chính là Đạo Tổ, Thánh thượng Thiên Cảnh?

Khương Trường Sinh không có trả lời, chẳng qua nhìn chằm chằm hắn. Sở dĩ không giết hắn, là bởi vì cảm nhận được trên người hắn có khí tức huyết mạch của Thái Oa, Thái Hi, nói cách khác, hắn có cùng huyết mạch sâu xa với Thái Oa, Thái Hi, thậm chí có thể là phụ thân hoặc tổ tông của Thái Oa, Thái Hi.

Đế Xương phun trào nỗi lòng, trầm giọng nói:

- Đạo Tổ, vì sao không đánh với ta một trận?

Khương Trường Sinh hỏi ngược lại:

- Ngươi bây giờ còn muốn chấp nhất vấn đề này?

Đế Xương nghe xong, yên lặng.

Thiên địa bình tĩnh, tịch liêu im ắng.

Một lát sau, Đế Xương hít sâu một hơi, nói:

- Ta muốn biết ngươi hiểu thiên ngoại bao nhiêu? Hiểu Thiên Ngoại Ma Hà bao nhiêu?

Khương Trường Sinh nói:

- Trẫm không có đi qua thiên ngoại, nhưng bao nhiêu cũng biết một chút, cái gọi là Thiên Ngoại Ma Hà, chính là Thiên Hà, các phương thiên địa thủ hộ trật tự, cũng là lối đi, người thượng giới mong muốn hạ giới, phần lớn ỷ vào Thiên Hà, mà chấp chưởng Thiên Hà chính là đại nhân vật trên trời, địa vị không sai biệt lắm cùng Thiên Địa Chi Thần chưởng khống thế gian.

Vẻ mặt Đế Xương biến hóa, hắn cắn răng hỏi:

- Ý của ngươi là Thiên Ngoại Ma Hà cũng không phải ma hà, những tà ma đi theo từ bên trong Thiên Ngoại Ma Hà giết ra thật ra là đạt được Thiên Địa Chi Thần đồng ý?

- Không sai.

Khương Trường Sinh thản nhiên nói, hắn không rõ ràng Thái Hoang vương tộc đến cùng đã trải qua cái gì, trước mắt xem ra là có quan hệ cùng Thiên Ngoại Ma Hà.

Chẳng lẽ Thái Hoang vương tộc ngã xuống có quan hệ đến Thái Hoang thần quân?