Chương 775 Diệp tộc lão tổ, La Hồng cầu viện (1)
Ở chỗ này? Không thể đi vào?
Cửu U ma quân nhíu mày hỏi, thấy hết sức không thoải mái.
Khương Diệp cười nói:
- Bệ hạ thân phận cao thượng, há lại muốn gặp là có thể gặp, ngài yên tâm đi, cửu trọng thiên đều có cấm chế, sẽ không có người nghe được, nếu ngài bận tâm ta, ta có thể đi xuống.
Cửu U ma quân nghe xong, lúc này lắc đầu nói:
- Không cần, vậy vi sư đến trước cửa nói.
Hắn tiến lên, đi đến trước cổng chính Tử Tiêu cung, đưa tay hành lễ, nói:
- Tại hạ Ma tộc Cửu U ma quân, bái kiến Thiên Đế bệ hạ, hôm nay đến đây là trao đổi chuyện hai tộc hợp tác.
Nói xong, trong lòng hắn thấp thỏm, không biết Đạo Tổ có thái độ gì.
- Hợp tác như thế nào?
Âm thanh của Khương Trường Sinh nhẹ nhàng bay ra, Cửu U ma quân nghe được âm thầm thở dài một hơi, chỉ cần có thể nói chuyện, vậy thì có hi vọng.
Cửu U ma quân mở miệng nói:
- Ta nhận được tin tức, lần này cuộc chiến võ giới chính là một trận âm mưu không có hồi kết, kỳ hạn ngàn năm vừa đến, vô luận ai thắng ai thua, hết thảy võ giới tham gia đều sẽ bị hủy diệt, chẳng qua là một lần duy nhất hủy diệt quá nhiều võ giới, sợ chúng sinh thượng giới lên án, cho nên mới mở ra cuộc chiến võ giới, bọn hắn sẽ tìm một lý do, diệt trừ hết thảy võ giới.
Vừa dứt lời, Khương Diệp động dung, Bạch Linh thiên hầu trên vai hắn cũng bị dọa đến khẽ run rẩy.
Cửu U ma quân không có nghe được tiếng của đối phương, không thể không tiếp tục mở miệng nói:
- Ma tộc ta có chi nhánh trong Huyền Hoàng Đại Thiên Địa trong, chuẩn xác mà nói Ma tộc bắt đầu từ thượng giới, giống như nhân tộc, nhưng thượng giới chính là nhân tộc làm chủ, bọn hắn đã chuẩn bị hủy diệt chúng ta, đã nói nhân tộc thượng giới từ bỏ nhân tộc hạ giới, Thái Hoang nhân tộc muốn sống sót, có thể hợp tác cùng Ma tộc.
Âm thanh của Khương Trường Sinh theo Tử Tiêu cung truyền ra:
- Ta cũng biết những chuyện này, hợp tác như thế nào, ngươi vẫn không nói.
Biết được?
Cửu U ma quân âm thẩm kinh hãi, lúc này cắn răng nói:
- Đợi kỳ hạn ngàn năm kết thúc, ngài mang theo Ma tộc chúng ta cùng nhau rời khỏi, Ma tộc sẽ dẫn đầuThiên Đình cùng Thiên Cảnh tìm tới nơi đặt chân thích hợp, thượng giới bao la vô biên, luôn có nơi nhân tộc chưởng khống không đến được.
- Trước đó, Ma tộc nguyện làm việc cho Thiên đình.
Sau khi nói xong, hắn bắt đầu chờ đợi Khương Trường Sinh trả lời. Khương Trường Sinh không trả lời ngay, cửu trọng thiên lâm vào trong yên tĩnh.
Thật lâu.
Âm thanh của Khương Trường Sinh truyền tới:
- Ngươi lại đi nhân gian tìm Thiên Tử Thiên Cảnh, xem hắn cần gì.
Cửu U ma quân nghe xong, lúc này mừng rõ, bái tạ Khương Trường Sinh.
- Dẫn hắn đi xuống đi.
- Tuân lệnh!
Khương Diệp vội vàng hướng Tử Tiêu cung hành lễ, sau đó mang theo Cửu U ma quân rời khỏi.
Trong Tử Tiêu cung, Bạch Kỳ tò mò hỏi:
- Ngài còn cần hắn dẫn đường?
Khương Trường Sinh nhắm mắt lại, nói:
- Không cần, nhưng cũng không cần thiết từ chối.
Hắn vẫn cảm thấy Ma tộc không đơn giản, ở kiếp trước nghe được đủ loại thần thoại trong truyền thuyết, Ma tộc, yêu tộc chính là địch nhân lớn nhất của nhân tộc, trong thế giới võ đạo, nhân tộc vẫn như cũ làm chủ, Ma tộc hẳn là không kém.
Quả nhiên, thượng giới còn có Ma tộc tồn tại.
Cửu U ma quân có thể nghe ngóng đến chân tướng này, nói rõ địa vị củ Ma tộc không thấp, mà còn đi sâu vào Thần Võ giới, hắn sở dĩ biết được, còn là từ trong đầu của Thái Sử Trường Sách, chẳng qua hắn không thèm để ý, bởi vì hắn vốn không muốn đến Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, như thế quá nguy hiểm, nếu Thần Võ giới chuẩn bị hủy diệt những võ giới này, vậy hắn sẽ thu chúng sinh, cũng tính kết thiện quả.
Bạch Kỳ tò mò hỏi:
- Ngài chính là Vạn Tiên Chi Tổ, có thể là chuyển thế từ thượng giới đến đây? Hay hoặc là thiên địa càng cao?
Khương Trường Sinh không có trả lời, Bạch Kỳ miên man bất định, không có đáp án, ngược lại để nó càng thêm chờ mong.
Vô Tận Hải Dương, La Hồng hoàng triều.
Oanh! Oanh! Oanh..
Mặt biển trong vòng nghìn dặm trong nổ tung, từng cột sóng bay lên, muốn xuyên thủng bầu trời, ngay sau đó hình thành mưa rào tầm tã vương vãi xuống.
Ở trung tâm vụ nổ, Diệp Chiến lơ lửng ở giữa không trung, long bào cổ động, tóc đen tung bay, từng sợi khí kình mà mắt thường có thể thấy quay quanh nguiờ hắn, hắn thở từng ngụm từng ngụm, lồng ngực kịch liệt chập trùng.
Khuôn mặt hắn dữ tợn, lộ ra nụ cười điên cuồng, trong ánh mắt tràn đẩy vẻ hưng phấn.
- Ha ha ha ha! Xong rồi! Xong rồi! Ta cuối cùng xong rồi.
Diệp Chiến hưng phấn đến gần như điên cuồng, nắm chặt hai quả đấm, cổ đều kìm nén đến trướng đỏ, mạch máu nổi lên.
Một bóng mờ chậm rãi bay ra từ trong cơ thể hắn, chính là một lão giả, ăn mặc áo bào trắng phá toái, tóc trắng xoá, trên mặt đầy vẻ thương ban, thân thể hiện lên màu hơi mờ, rõ ràng là hồn thể.
- Chiến Nhi, ngươi xác thực thành công, nhưng con đường của ngươi còn dài hơn, mong muốn cứu vớt huynh trưởng ngươi, phần lực lượng này còn thiếu rất nhiều.
Lão giả vuốt râu cười nói, ánh mắt đầy từ ái.
Diệp Chiến quay người, nói:
- Ta biết được, bất quá ta ít nhất có được thực lực dừng chân, ta lại ở Thái Hoang võ giới trùng kiến Diệp tộc.
Lão giả lắc đầu, bất đắc dĩ nói:
- Không có đơn giản như vậy, từ khi ngươi hạ giới đến nay, chưa từng có truy binh, lần này cuộc chiến võ giới chỉ sợ là một trận sát cục.
Diệp Chiến xem thường, nói:
- Lão tổ, từ khi Diệp tộc bị đồ, chỗ ta đến, chỗ nào không phải sát cục?
Diệp tộc lão tổ yên lặng.
Diệp Chiến quay đầu nhìn hướng Bắc, ánh mắt kiên định nói:
- Trước mắt khẩn yếu nhất chính là đánh tan Thiên Cảnh, hạ gục Đạo Tổ thống nhất phương nhân tộc này.
Diệp tộc lão tổ đang muốn nói chuyện, bỗng nhiên cảm nhận được cái gì, lập tức chui vào trong cơ thể Diệp Chiến.
Cũng không lâu lắm, Diệp Thanh Chi nhanh chóng bay tới, đi vào trước mặt Diệp Chiến.