← Quay lại trang sách

Chương 933 Quan sát từ xa, cuộc chiến khốc liệt

Bạch y nam tử được Thái Sơ phật tổ xưng là Võ Tâm một bên tiến lên, một bên phất tay, như đang huy kiếm, lực lượng vô hình quét ngang hết thảy trở ngại, thân hình hắn thoắt một cái, trống rỗng xuất hiện ở trước mặt Khương Trường Sinh.

Khương Trường Sinh đã sớm cảnh giác đột nhiên mở ra Đại Đạo Chi Nhãn, một vệt kim quang bắn ra ra.

Võ Tâm né người qua một bên, lại tránh thoát Đại Đạo chi quang, tay phải hắn nhấc lên từ dưới lên trên, Khương Trường Sinh rõ ràng cảm nhận được một cỗ khí kình lăng lệ sắc bén kéo tới.

Trong nháy mắt, một sợi tóc của Khương Trường Sinh bắn ra ánh sáng, cường quang dùng hắn làm trung tâm, cấp tốc bùng nổ, như một khỏa quả cầu ánh sáng cực tốc khuếch trương.

Thiên Địa Câu Diệt!

Con người Võ Tâm bỗng nhiên phóng to, vô ý thức lui lại.

Thiên địa thất sắc.

Kim Lân diệu thụ được Khương Trường Sinh thao túng cấp tốc thối lui, không có bị Thiên Địa Câu Diệt ảnh hưởng đến.

Đại Đạo hóa hình không thể ngưng tụ toàn bộ lực lượng của Thiên Địa Câu Diệt, nhưng một bộ phận thần uy cũng có thể có hiệu quả, tỷ như hiện tại, có thể chuyển phòng làm công!

Thái Sơ phật tổ cao cao tại thượng, nhìn Thiên Địa Câu Diệt, mày kiếm của hắn nhíu chặt, trong mắt tràn đầy vẻ kiêng dè.

Dùng giác quan của hắn tự nhiên có thể cảm nhận được Thiên Địa Câu Diệt đáng sợ.

- Thủ đoạn này vậy mà có thể hủy diệt quy tắc lực lượng, may mắn phạm vi không lớn, cũng không thể rời khỏi thân thể.

Thái Sơ phật tổ lấp lánh ánh mắt, yên lặng suy nghĩ.

Cường quang tan biến, Khương Trường Sinh hiển lộ thân ảnh, đạo bào phiêu động, tóc đen theo gió chập chờn, vẫn thong dong tự nhiên như cũ.

Khương Trường Sinh nhìn như bình tĩnh, trong lòng tràn ngập kinh ngạc, Võ Tâm vậy mà không chết.

Hắn định thần nhìn lại, Võ Tâm xuất hiện ở chân trời, nhưng vai phải đã tan biến, máu tươi theo áo bào phá toái nhỏ xuống.

Võ Tâm xa xa nhìn Khương Trường Sinh, vẻ mặt rõ ràng có chút sợ hãi, hắn liếc mắt nhìn về phía vai phải mình, phát hiện mình vậy mà không thể khôi phục chi gãy.

- Đó là lực lượng gì?

Võ Tâm âm thầm kinh ngạc, quả nhiên, người này mới là phiền toái nhất.

Mắt hắn thấy lúc trước chiến đấu, nhận định Khương Trường Sinh mạnh hơn Thái Sơ phật tổ, cho nên mới trước tiên nhằm vào Khương Trường Sinh, chẳng qua là không ngờ mình thất bại.

Tiên đạo sao?

Võ Tâm suy nghĩ một chút truyền thuyết, con ngươi biến thành màu đỏ như máu, mái tóc dài của hắn cũng lột xác thành màu máu, tóc máu bay loạn, khí chất cả người biến trở nên dị thường tà ác.

Khương Trường Sinh nhíu mày, cỗ khí tức này để hắn nghĩ tới Hồn Hài đại đế bị bất tử lực lượng hắc hóa.

Hồn Hài đại đế cũng là do Thần Võ giới sáng tạo mà thành, chẳng lẽ đã nhiều năm trôi qua, Thần Võ giới đã sáng tạo ra có thể Bất Tử tà ma để người ta bảo trì thân người?

Hắn cảm thấy rất có thể, Thần Võ giới tất nhiên sẽ không ngừng tiến bộ.

- Rất tốt, ngươi bây giờ để ta càng cảm thấy hứng thú.

Võ Tâm cười lạnh nói, hắn liếm liếm vết máu trên khóe miệng, sâm nhiên kinh dị, lúc trước hắn chẳng qua là kêu ngạo, hiện tại thì để cho người ta cảm nhận được một loại điên cuồng.

Hắn nâng lên tay trái, lòng bàn tay toát ra huyết khí cuồn cuộn, ngưng tụ thành một thanh Huyết Kiếm dài hai trượng, trên lưỡi kiếm thiêu đốt lên liệt diễm màu máu, mặc dù gãy một cánh tay, khí thế của hắn không giảm một chút nào, thậm chí có xu thế tăng cường.

- A Di Đà Phật, Võ Tâm, đối thủ của ngươi là bần tăng…

Tiếng của Thái Sơ phật tổ vang lên, hắn từ trên trời giáng xuống, ngăn ở giữa Võ Tâm và Khương Trường Sinh.

Thân thể hắn cấp tốc lột xác thành màu vàng kim, như một tôn kim phật tại thế, hắn dậm chân phóng tới Võ Tâm, hai chân giẫm đạp ra từng đạo sóng khí không ngừng khuếch tán, âm thanh nổ tung quanh quẩn trên không, ba năm bước hắn đã giết tới trước mặt Võ Tâm.

Võ Tâm huy kiếm chém đi, huyết sắc kiếm khí quét ngang bầu trời, ngay sau đó là phật quang tóe hiện.

Oanh!

Hai người kịch đấu cùng một chỗ, kiếm khí tung hoành, chưởng ảnh như gió, khí thế hai người liên tiếp cao thăng, dẫn đến vùng không gian này kịch liệt gợn sóng, phía dưới hải dương bốc lên, mặt đất rung động.

- Được, ta lại rảnh rỗi.

Trong lòng Khương Trường Sinh bất đắc dĩ, hắn phát hiện những người thừa kế Đại Đạo cừu hận cực sâu với các cường giả Thần Võ giới, suy nghĩ kỹ một chút cũng đúng, hắn bị đuổi giết mới bao nhiêu năm đã thiếu kiên nhẫn, chớ nói chi những cổ lão tồn tại bị đuổi giết mấy chục vạn năm, mấy trăm vạn năm.

Nương theo lấy đại chiến càng kịch liệt, Thần Võ giới bắt đầu sụp đổ, bầu trời xuất hiện sụt lún rõ ràng, những vết nứt không gian kia càng lúc càng lớn.

Trong Tử Tiêu cung.

Bản tôn Khương Trường Sinh nhìn say sưa ngon.

Những người thừa kế Đại Đạo thật là mạnh.

Bị nhiều Khai Quang Thánh Võ như vậy vây công, lại còn có thể không rơi vào thế hạ phong, trách không được dám chung phạt Thần Võ giới.

Khương Trường Sinh nhìn thấy Mạc Vọng đang triệu hoán một loại tà ma thần bí, toàn thân hiện lên màu tím sậm, mặt ngoài có đường vân ánh bạc, có thân hình giống như người, có thân hình giống như Hung thú, nhưng tà ma này có thực lực rất mạnh mẽ, sau khi bị triệu hoán đến Thần Võ giới, từng người lâm vào trong điên cuồng, như cá mập ngửi được mùi tanh. Cũng không biết tình huống của bảy vị người thừa kế Đại Đạo khác như thế nào, có hay không đánh hạ giới độc lập của Thần Võ giới.

- Chủ nhân, ngài đang nhìn cái gì?

Âm thanh Bạch Kỳ truyền đến, ngữ khí đầy tò mò.

Mỗi lần Khương Trường Sinh tỉnh lại, nàng đều sẽ quan tâm hắn, chú ý tới thần sắc của hắn, nàng chú ý tới Khương Trường Sinh biểu lộ hết sức đặc sắc, tựa hồ đang xem kịch, cái này khiến lòng của nàng giống như bị mèo cào.

Chuyện có thể làm cho chủ nhân nàng cảm thấy hứng thú như thế, đến cùng là chuyện gì?

Mộ Linh Lạc đang tu luyện cũng mở mắt, tò mò nhìn về phía Khương Trường Sinh.

Khương Trường Sinh không có giấu diếm, trả lời:

- Thần Võ giới đã mở ra đại chiến.

Hắn suy nghĩ một chút, dùng pháp lực của mình bám vào trên người hai nữ, để cho các nàng thấy hình ảnh mà Thiên Địa Vô Cực Nhãn nhìn trộm đến, trong con mắt hai nữ bắt đầu phản chiếu ánh mắt của Thiên Địa Vô Cực Nhãn.