Chương 950 Đại Đạo của mình (2)
Khương Trường Sinh đã là linh hồn hai đời, kiếp trước mặc dù là phàm nhân, nhưng tiếp nhận tin tức quá nhiều, rất nhiều chuyện cũng có thể nhìn thoáng được, kiên định dùng bản thân mạnh lên làm quan niệm chủ chốt là được.
Thời gian tiếp tục nhanh chóng trôi qua, Bạch Kỳ, Mộ Linh Lạc ra ra vào vào mấy lần.
Lại là mười năm trôi qua.
Khương Trường Sinh đột nhiên mở mắt, như bừng tỉnh từ trong mộng.
- Cái loại cảm giác vừa rồi…
Khương Trường Sinh vẫn còn cảm thấy sợ hãi thần nghĩ, hắn đi tắm ở trong nhân quả của chúng sinh, đột nhiên cảm nhận được nhân quả chúng sinh trở nên nóng nảy, tập kích ý thức của hắn, để hắn kinh sợ thối lui.
Đây là lực lượng nhân quả cắn trả.
Chúng sinh Côn Luân giới chung vào một chỗ, đều không đủ Khương Trường Sinh đập một bàn tay, nhưng nhân quả của chúng sinh hội tụ vào một chỗ, lại có thể ngay lập tức bộc phát ra cảm giác áp bách để cho hắn khó mà chống cự. Lực lượng nhân quả của Côn Luân giới chung vào một chỗ đã mạnh mẽ như thế, nhân quả Huyền Hoàng Đại Thiên Địa hội tụ vào một chỗ, lại phải mạnh cỡ nào?
Khương Trường Sinh không rét mà run, hắn đột nhiên ý thức được có chút tồn tại mạnh mẽ cũng không phải là hình dáng mà hắn nhận biết, có thể được thấy lực lượng mạnh mẽ tuyệt không phải mạnh nhất, những lực lượng không thể bị nhìn trộm lại chân thực tổn tại mới là mạnh nhất.
Hắn cũng không có lùi bước, ngược lại càng thêm cảm thấy hứng thú về nhân quả chỉ đạo, lực lượng cường đại như thế mới là thứ hắn nên theo đuổi. Gần đây, hắn một mực đang suy tư một vấn đề, hắn có nên đi một con đường mới hay không, dùng Đạo Pháp Tự Nhiên Công làm cơ sở, dung hợp sáng tạo công pháp mạnh hơn, bởi vì hắn đang lo lắng một chuyện.
Hệ thống sinh tồn rõ ràng là truyền thừa từ Tiên đạo, trước khi gặp được hắn, sẽ có người thừa kế khác hay không, dù sao theo như lịch sử đã biết đến xem, võ đạo cách Tiên đạo rất xa xôi, xa xôi đên ở giữa đoạn thời gian đó còn sinh ra hệ thống tu hành khác, vô cùng có khả năng ở giữa đoạn thời gian đó xuất hiện qua mặt người thừa kế khác của Tiên đạo, nhưng bọn hắn thất bại.
Bọn họ đều dùng Đạo Pháp Tự Nhiên Công làm chủ tu, bọn hắn thất bại có thể là tình cảnh tương lai của Khương Trường Sinh.
Đây cũng là sầu lo sau khi Khương Trường Sinh lĩnh hội nhân quả chi đạo sinh r, nhìn trộm nhân quả lâu, liền sẽ sinh ra quá nhiều lo lắng cho mệnh số của mình.
Người có thể nhìn trộm được nhân quả của người khác, lại không tính được tới nhân quả của mình, cái này là biến số.
Mặt khác, Khương Trường Sinh phát hiện sau khi Đạo Pháp Tự Nhiên Công đi đến tầng thứ mười hai, mặc dù có tâm pháp, nhưng càng nhiều hơn chính là dẫn dắt người tu hành đi cảm ngộ những lực lượng quy tắc của thiên địa, ngộ đạo thôi động đạo hạnh tăng trưởng.
- Nếu như dùng nhân quả thành đạo, có thể vấn đạo Đại La hay không?
Trong đầu Khương Trường Sinh sinh ra một ý nghĩ, trước đó hai lần quay về đạo tràng ở quá khứ, hắn đều từng nghe tới Đại La.
Đại La rõ ràng là cảnh giới cực cao trong Tiên đạo, thậm chí đại biểu cho không gì làm không được.
Dùng nhân quả chi đạo sáng tạo ra Đạo Pháp Tự Nhiên Công mới, ý nghĩ này cấp tốc mọc rễ nảy mầm trong đầu Khương Trường Sinh.
Cũng đã đến lúc hắn nên tìm kiếm Đại Đạo thuộc về mình.
Khương Trường Sinh chuẩn bị lần nữa sử dụng công năng đạo thống phản thần, cùng đại năng Tiên đạo ở quá khứ nghiên cứu thảo luận nhân quả chi đạo.
Hắn bắt đầu dư vị cảm giác sợ hãi trước kia.
Cỗ lực lượng nhân quả kia mạnh hơn tất cả quy tắc lực lượng trước mắt mà hắn tiếp xúc qua, có lẽ quy tắc thuộc về Đại Đạo, nhưng lực lượng Đại Đạo cao hơn lực lượng quy tắc.
Rất lâu.
Khương Trường Sinh điều ra bản giá trị đạo thống nhân quả.
[ Giá trị đạo thống nhân quả: 153,266, 210,004 ]
So với lần trước xem xét, giá trị đạo thống nhân quả gia tăng gấp bảy, rõ ràng tốc độ Tiên đạo phát triển đang rất mãnh liệt. Khương Trường Sinh trực tiếp tiêu xài hết thảy giá trị đạo thống nhân quả, tiến hành đạo thống phản thần, quay về đạo tràng Tiên đạo ở quá khứ.
- Sẽ không phải lại gặp được vị Tiêu Hòa tiên tử kia đó chứ?
Trong đầu Khương Trường Sinh đột nhiên toát ra ý nghĩ này. Đã gặp được hai lần, nếu gặp lại, Khương Trường Sinh sẽ hoài nghi điểm này tuyệt không trùng hợp. Trong chốc lát, ý thức Khương Trường Sinh lâm vào trong Hỗn Độn, linh hồn giống như đang hạ xuống. Mây tức sau, hắn cảm giác hai chân rơi xuống đất, lúc này mở mắt. Ánh vào mắt hắn chính là một ngọn núi lớn cao vút trong mây, tiên khí vờn quanh, phía trước có số lượng lớn Cầu Đạo giả đang đi phía trên một con đường lên trời, một hàng dài người chui vào trong tiên vụ.
Khương Trường Sinh nhìn xung quanh, sau khi xác định không có nhìn thấy vị Tiêu Hòa tiên tử kia, hắn thở dài một hơi.
Quả nhiên là trùng hợp.
Trùng hợp dù sao cũng hơn với việc bị tính toán.
Khương Trường Sinh lúc này cất bước, đi theo biển người lên núi, ven đường hắn không có nghe được người khác nói chuyện, đoán chừng đều đang dùng Truyền âm thuật.
Một đường lên núi, xuyên qua tầng tầng tiên vụ, hắn thấy được một đạo quan to lớn, đại khí bàng bạc.
Cửa lớn đã rộng mở, các Cầu Đạo giả từng người vào điện, Khương Trường Sinh đi theo vào điện, trong cũng không phải có động thiên khác, là một mảnh đại điện cực kỳ rộng rãi, có từng cái bồ đoàn đặt ở dưới đất, hắn tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống.
Lần này hắn không có gặp được người nhiệt tình giống như Tiêu Hòa tiên tử, đại bộ phận Tu Tiên giả đều rất lạnh lùng, riêng phần mình nhắm mắt chờ đợi.
Khương Trường Sinh cũng bắt đầu nhắm mắt, thuận tiện xem xét lý giải của mình về nhân quả chi đạo.
Rất lâu.
Một đạo khí tức cuồn cuộn buông xuống, Khương Trường Sinh cả kinh trợn mắt nhìn đi, Cầu Đạo giả xung quanh cũng giống như thế.
Khi Khương Trường Sinh thấy rõ thân ảnh từ trên trời giáng xuống ở phía trước, thần sắc không khỏi kinh ngạc.
Làm sao có thể.
Sau khi kinh ngạc, trong lòng Khương Trường Sinh tràn ngập kiêng kị.
Chủ nhân đạo tràng thế mà là Tiêu Hòa tiên tử, nàng với toàn thân áo trắng, mang theo hào quang bảy màu buông xuống, ngồi xuống phía trên một toà sen thật to, pháp tướng xuất hiện tùy theo hoa sen nở rộ bên dưới, làm cho người ta hoa cả mắt.