← Quay lại trang sách

Chương 1076 Bế quan ngàn năm, tương lai gặp lại (2)

Tuy có lo lắng, nhưng Khương Trường Sinh không lại bởi vậy mà kiêng kị tương lai, so với nghĩ biện pháp bóp chết người khác trong tương lai, không bằng càng thêm nỗ lực tu luyện.

Bế quan hơn ngàn năm, tu vi Khương Trường Sinh tinh tiến không ít, hắn theo thói quen tiến hành hương hỏa diễn toán.

Trừ hắn ra, người mạnh nhất trong phạm vi đã biết vẫn không có vượt qua hai trăm Thiên Đạo giá trị hương hỏa, điểm này cũng để cho hắn an tâm.

Khương Trường Sinh điều ra ba loại trị số xem xét.

"Giá trị hương hỏa trước mắt: 895, 321,009,245, 217,773"

"Giá trị khí vận trước mắt: 3,209, 021, 982,766, 215,579"

"Giá trị đạo thống nhân quả: 211,664,533,267, 822, 210"

Ba loại trị số đều cùng có quan hệ đến Tiên đạo phát triển, Tiên đạo càng mạnh, tín ngưỡng mà Khương Trường Sinh thu hoạch cũng sẽ nhận ảnh hưởng, Thiên Đình tùy theo mạnh lên, khí vận của hắn tự nhiên cũng sẽ tăng lên, mà giá trị đạo thống nhân quả trực tiếp quyết định bởi vào sự phát triển của Tiên đạo.

Tốc độ tiên đạo phát triển sẽ chỉ càng lúc càng nhanh, cũng không phải tăng trưởng theo hướng ổn định.

Thấy giá trị đạo thống nhân quả, Khương Trường Sinh bỗng nhiên suy nghĩ đến Tiêu Hòa nương nương.

Dựa theo hắn đánh giá, giá trị đạo thống nhân quả mà hắn tiêu hao càng lớn, nhảy vọt thời gian trên Cổ Tiên đạo lại càng lớn.

Trong lòng Khương Trường Sinh có ý nghĩ.

Hắn nhìn về phía Bạch Kỳ đang tu luyện trong góc, truyền âm để cho nàng đi tới.

Nghe được giọng nói của hắn, Bạch Kỳ lập tức bừng tỉnh, vội vàng chạy tới, hưng phấn nói:

- Chủ nhân, ngài tỉnh?

- Nhỏ giọng một chút, đừng quấy rầy Linh Lạc tu luyện, nói cho ta một chút việc lớn xảy ra trong khoảng thời gian này.

Khương Trường Sinh nói khẽ.

Hắn có thể suy tính, nhưng hắn muốn tìm hiểu từ trong miệng của Bạch Kỳ, dù sao thì liên quan quá nhiều nhân quả.

Bạch Kỳ gật đầu nói:

- Muốn nói việc lớn, chính là Thiên Đế cứu Vong Trần trở về, chủ nhân, Tử Ngọc đúng là lớn rồi, có phong phạm của ngài, tay hắn cầm Xạ Nhật thần cung tru diệt tứ đại trưởng lão Tần tộc, uy phong lẫm liệt, tứ đại trưởng lão kia đều là Vạn Cổ Cự Đầu.

Khương Trường Sinh nhíu mày, cười nói:

- Lợi hại như vậy?

Hắn quả thật có chút ngoài ý muốn, Thái Ất Địa Tiên chẳng qua là đối ứng với Khai Quang Thánh Võ Nhất Cực cảnh, Khương Tử Ngọc vậy mà có thể liên sát bốn vị cùng cảnh giới, quả thực cao minh.

Nghĩ lại, Khương Tử Ngọc là con trai của hắn, mà lại là sinh ra sau khi thành tiên, hắn cũng không phải Tu Tiên giả bình thường, bản thân đã đại biểu cho tư thái tuyệt đỉnh của Tiên đạo.

Bạch Kỳ cao hứng bừng bừng nói quá trình chiến đấu, nói ra có mũi có mắt, giống như nàng tận mắt nhìn thấy.

Ngoại trừ Thiên Đế đại triển thần uy, Bạch Kỳ còn nói đến chuyện Khương tộc Đế mạch.

Quanh đi quẩn lại, vẫn biến thành tương lai mà Khương Trường Sinh trước đó đã thấy, lúc trước hắn đã suy tính qua kết quả này, chỉ là không có cưỡng ép đi cải biến.

Khương Huyền Niên bởi vì trước sáng tạo Đế mạch, đạt được khí vận của Thiên Đạo, trách không được nhất mạch của hắn lúc sau có thể ra thiên tư như Khương Tầm.

Khương Trường Sinh suy nghĩ Khương Tầm, trên mặt đầy tươi cười.

- Tiểu gia hỏa, tương lai gặp lại.

Nếu Khương Trường Sinh gặp được tương lai như thế, liền không bài trừ tương lai kia đã tồn tại, Khương Tầm nơi đó còn đang tiếp tục nhân sinh của mình, hắn muốn gặp chính là tương lai của đối phương.

Đương nhiên, có lẽ trên bản chất cũng chỉ có một tương lai.

- Chủ nhân, Địa Hoàng Hồng Lân kia người sau vượt người trước, hết thảy tiên thần Thiên Đình đều cho rằng hắn có thể chứng được Thái Ất cảnh, chuyện này kích thích Mộ Linh Lạc, ngài nhìn nàng, ngài bế quan hơn một nghìn năm, nàng cũng không có tỉnh lại.

Bạch Kỳ nói đến Hồng Lân, vạn phần cảm khái, cũng có một chút đắc ý.

Hồng Lân có thể nói là người của nàng, chuẩn xác mà nói, Hồng Lân nhận qua ân tình của nàng, hết sức kính trọng nàng, thời điểm nàng quan tâm Hồng Lân, Hồng Lân đã bộc lộ tài năng trong Phong Thần đại chiến.

- Chủ nhân, ngài nói, người nào trong bọn hắn có thể trở thành vị Thái Ất Địa Tiên thứ ba?

Bạch Kỳ tò mò hỏi.

Khương Trường Sinh cười ha hả nói:

- Người nào đều không phải.

Bạch Kỳ ngẩn người, trừng to mắt, kinh ngạc hỏi:

- Có người sớm trở thành vị Thái Ất Địa Tiên thứ ba?

Khương Trường Sinh gật đầu, trong lòng của hắn cũng cảm khái vạn phần. Tốt cho một Khương Nghĩa.

Ba ngàn tuổi đã đi đến Thái Ất Địa Tiên, thiên tư bậc này còn mạnh hơn cả lão tử của hắn.

Bất quá, so với hắn thì vẫn kém xa, khi hơn ba ngàn tuổi, Khương Trường Sinh đã đi đến Thái Ất Kim Tiên.

Khương Trường Sinh cảm giác không thấy Khương Nghĩa, nhưng hương hỏa diễn toán có thể tính tới giá trị hương hỏa của hắn, đã đi đến 0,1 Thiên Đạo giá trị hương hỏa, điều này cũng nói phạm vi hệ thống diễn toán đã bao trùm Thông U Chỉ Hải, mà người mạnh nhất trong Thông U Chỉ Hải không có vượt qua hai trăm Thiên Đạo giá trị hương hỏa.

Dù sao Thông U Chỉ Hải chẳng qua là con đường liên thông giữa trong hư không và ngoài hư không.

Bởi vì Thông U Chỉ Hải tiến vào trong phạm vi hệ thống diễn toán, tồn tại một trăm Thiên Đạo giá trị hương hỏa trở lên đã vượt qua ba mươi vị, tuyệt đại đa số đều đợi ở trong Thông U Chỉ Hải, trong Hư Không Vô Tận chỉ có bốn vị.

- Bỉ Ngạn đạo quân? Không hổ là Võ Tổ ngày xưa.

Bạch Kỳ tự mình đoán, nhưng nghĩ lại, không thích hợp.

Nếu Bỉ Ngạn võ tổ đi đến, thiên kiếp này khẳng định kinh động Thiên Giới, sao nàng lại không biết việc này.

Nàng bỗng nhiên suy nghĩ một người, không ở Côn Luân giới, trong Thiên Giới.

- Không thể nào, thiên phú của hắn khoa trương, nhưng đi Thông U Chi Hải, không ngờ lại…

Bạch Kỳ khó tin nói, nàng âm thầm hối hận, lúc trước nên chiếu cố Khương Nghĩa nhiều hơn một chút.

Khương Trường Sinh nói:

- Hắn tự có mệnh số của hắn, hắn đối mặt hoàn cảnh khác biệt.

Hắn tính toán một thoáng giá trị hương hỏa của Thiên Cơ huyền lão, khá lắm, từ năm mươi hai Thiên Đạo giá trị hương hỏa xuống còn bốn mươi chín Thiên Đạo giá trị hương hỏa.

Chẳng lẽ vì bảo hộ Khương Nghĩa mà bị thương?