← Quay lại trang sách

Chương 1089 Tai kiếp khó thoát (1)

Nhìn Thế Diễn Thiên trước mặt, Thái Thượng Côn Luân cảm nhận được cảm giác kinh dị trước nay chưa có, khí thế của đối phương cũng không có cường thế mang tính áp đảo, nhưng khí tức của đối phương cực kỳ cao thâm.

- Cứu vớt ta? Hài hước, ngươi muốn làm sao để cứu vớt ta?

Thái Thượng Côn Luân cố nén nộ khí, khiển trách, mặc dù hắn tự giác rằng bản thân không phải đối thủ của đối phương, nhưng hắn cũng không sợ hãi.

Thế Diễn Thiên thở dài nói:

- Đại kiếp ảnh hưởng, ngươi cũng đã cảm nhận được, ngoại trừ hãm hại đạo tâm ra, làm thế lực lớn số một số hai trong hư không, ngươi rất có thể sẽ đối mặt Đạo Diễn tập kích.

Thái Thượng Côn Luân nhíu mày hỏi:

- Có ý tứ gì? Ngươi muốn tập kích ta?

Hắn cảm giác mình bị đùa giỡn.

Người này tự xưng đến từ Đạo Diễn, sau đó Đạo Diễn muốn tập kích hắn?

Thế Diễn Thiên lắc đầu nói:

- Cũng không phải là ta, Đạo Diễn cũng không chỉ là ta một người, có một tồn tại mạnh hơn sắp đến.

- Ồ? Ngươi muốn vì ta cùng với chúng sinh trong hư không mà đối địch với người một nhà của mình?

Thái Thượng Côn Luân giễu cợt.

Thế Diễn Thiên trả lời:

- Cũng không phải là địch, chẳng qua là ngăn cản hắn làm ác thôi.

Tiếng nói vừa ra, hắn đột nhiên đưa tay, ngón tay điểm vào trán Thái Thượng Côn Luân, tốc độ rất nhanh, Thái Thượng Côn Luân hoàn toàn không kịp phản ứng.

Tóc dài sau đầy Thái Thượng Côn Luân bay loạn, trừng lớn hai mắt, trong con mắt thoáng hiện ra rất nhiều hình ảnh, cả người lâm vào trong hoảng hốt.

....

Thiên Giới, phía dưới trời xanh, sơn thanh thủy tú, dãy núi liên miên chập trùng xây dựng thành từng đường cong tươi đẹp cho thiên địa, mây mù cũng không cách nào hoàn toàn che đậy.

Một chỗ trên đỉnh núi, Bi Ngạn đạo quân cùng Thiên Địa Tiếu ngồi đối diện nhau, giữa hai người có một bầu rượu, hai bát rượu.

- Không ngờ sau khi ngươi gia nhập Tiên đạo còn có thời gian nhàn hạ thoải mái đi ủ rượu, không thể không nói, này rượu không tệ.

Thiên Địa Tiếu cảm khái nói, sau đó cầm bầu rượu lên, tự mình rót đầy một bát.

Bỉ Ngạn đạo quân vuốt râu nói:

- Tiên đạo truy cầu đạo tâm, cảm ngộ thiên địa tự nhiên cũng là một loại tu hành, không giống Võ đạo, chỉ chú trọng thân thể, mà bần đạo đã buông xuống chấp nhất đối với quyền lực, hiện tại sau khi tu luyện, trồng chút hoa, thu vài loại quả, luận đạo cùng bọn tiểu bối, tháng ngày cũng rất tốt, ít nhất bẩn đạo hiện tại cảm giác thời gian chậm lại, cũng dễ dàng hơn rất nhiều.

Bần đạo?

Thiên Địa Tiếu hết sức không thích ứng đối với cách tự xưng này của hắn, hắn cảm giác Bỉ Ngạn đạo quân giống biến thành người khác, trước kia Bi Ngạn võ tổ bá đạo, cường thế, bây giờ Bỉ Ngạn đạo quân ôn hòa như nước, tính cách xảy ra chuyển biến cực đoan.

- Nếu như đã gia nhập Tiên đạo, vậy sớm ngày tu tiên đi, từ sau khi ngươi tu tiên, rất nhiều hoang mang trong lòng ngươi sẽ được giải quyết dễ dàng.

Bỉ Ngạn đạo quân tiếp tục nói, trong mắt tràn đầy ý cười khó mà nắm lấy.

Thiên Địa Tiếu từ chối cho ý kiến, mở miệng hỏi:

- Nghe Thiên Đế nói, ngươi hiểu công đức giáo phái, như thế nào là công đức giáo phái? Có gì khác biệt với giáo phái bình thường?

Bỉ Ngạn đạo quân cười nói:

- Công đức giáo phái chính là dùng công đức thành lập giáo phái, được Thiên Đạo thừa nhận, sau đó công đức càng nhiều, phúc duyên Thiên Đạo càng nhiều, lúc đệ tử trong giáo phái tu hành, cũng có thể tăng trưởng ngộ tính, giảm bớt tâm ma.

Thiên Địa Tiếu nhíu mày, hỏi tiếp.

- Như thế nào thu hoạch được công đức?

- Đối với những người khác mà nói, công đức rất khó, nhưng đối với người thừa kế của Đại Đạo như ngươi mà nói, cũng không phải việc khó.

Bỉ Ngạn đạo quân ung dung nói, sau đó nói ra quá trình mình sáng lập Đạo Môn.

Thiên Địa Tiếu nghe rất chân thành, rất nhanh đã bị câu lên say mê hứng thú.

Xuân đi thu đến, nhân gian thay đổi bốn mùa, năm năm qua đi.

Thiên Địa Tiếu trọn vẹn chờ đợi mười năm, mới rời khỏi.

Bỉ Ngạn đạo quân ngồi trên vách đá, nhìn bóng lưng hắn rời khỏi, trong mắt lộ ra vẻ chờ mong.

Hắn hiện tại đã toàn tâm toàn ý cân nhắc cho Tiên đạo, Thiên Địa Tiếu gia nhập khiến cho hắn thấy không phải Thiên Địa Tiếu đại biểu Đại Đạo truyền thừa, hắn thấy chính là khả năng thu nạp vạn đạo của Tiên đạo.

Đứng ở góc độ của hắn nhìn lại, Tiên đạo tiền đồ vô lượng.

Hắn gần như có thể xác định Tiên đạo sắp thành chúa tế tiếp theo của kỷ nguyên hệ thống Đại Đạo...

Thiên Địa Tiếu gia nhập cũng không có nổi lên sóng gió gì cho Tiên đạo, trong năm tháng về sau, binh qua dưới nhân gian càng ngày càng kịch liệt, ngay cả Tu Tiên giới cũng càng ngày càng nhiều sự chém giết, cừu hận càng nhiều, giáo phái bị cuốn vào càng nhiều, đến đằng sau đó, ngay cả Thiên Đình đều không thể xóa bỏ ân oán, bởi vì trong đám tiên thần Thiên Đình cũng bắt đầu xuất hiện mâu thuẫn.

Hết thảy đều là bởi vì nghiệp lực của Lượng Kiếp ảnh hưởng, khiến cho chúng sinh trở nên dễ giận, ghen tị, dẫn phát càng ngày càng nhiều nhân quả cừu hận, cho đến ảnh hưởng đến toàn bộ Côn Luân giới, Thiên Giới.

Thiên Đình biết được vấn đề, lại không thể làm gì, bọn hắn nhìn trộm không đến lực lượng của đại kiếp.

Một ngày này.

Côn Luân giới, Tam Thập Tam Trọng Thiên, Tử Tiêu cung.

Một cột khí bay lên từ mái hiên Tử Tiêu cung, xông vào trong mây xanh phía trên, hai đầu khí lưu quỷ dị thuận trụ khí vờn quanh bay lên, cho đến biến mất trong mây.

Trong điện.

Khương Trường Sinh ngồi trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, thở dài ra một hơi.

Cuối cùng thành công.

Trợ giúp Thiên Đạo dung hợp vận rủi, tâm ma hai thần, trọn vẹn bỏ ra hơn hai trăm năm, cái này khiến hắn cảm nhận được sự gian nan khi dung hợp lực lượng Đại Đạo.

Dưới tình huống Vận Rủi Chi Thần, Tâm Ma Chi Thần nguyện ý còn cần bỏ ra nhiều thời gian như vậy, những lực lượng Đại Đạo không có ý chí lại cần bao lâu mới có thể dung hợp?

Đáng nhắc tới chính là, sau khi Thiên Đạo dung hợp vận rủi, tâm ma, Khương Trường Sinh cảm giác về hai loại lực lượng này trở nên vô cùng rõ ràng, hắn thậm chí có khả năng bắt đầu tu luyện lực lượng của hai loại Đại Đạo này.