← Quay lại trang sách

Chương 1103 Đại Đạo nhân quả, lại đầu thai? (1)

Oanh! Oanh! Oanh.

Thiên lôi màu đỏ sậm như mưa sa tầm tã hạ xuống, bổ đến trị số giá trị hương hỏa nhanh chóng nhảy lên, thấy Khương Trường Sinh vô cùng lo sợ.

- Khí vận Võ đạo đã tán loạn, uy lực của thiên kiếp này làm sao vẫn dọa người như thế? Chẳng lẽ võ đạo bản nguyên vẫn còn, cũng hoặc là ngăn cản ta độ kiếp không chỉ có võ đạo?

Khương Trường Sinh lặng yên suy nghĩ, cũng may hắn giá trị hương hỏa đủ nhiều, khiến cho hắn không đến mức thất kinh.

Thừa dịp giá trị hương hỏa ngăn cản thiên kiếp, hắn lấy ra một bình lại một bình đan dược, đột nhiên rót vào trong miệng.

Có đan dược khôi phục pháp lực, có đan dược chữa thương, còn có đan dược kháng lôi, đủ loại đan dược dùng cho độ kiếp mà hắn sớm đã chuẩn bị đầy đủ, tranh thủ để cho mình một mực bảo trì trạng thái toàn thịnh, mà không phải trạng thái hư nhược.

Vòng xoáy trung tâm thiên kiếp càng lúc càng lớn, trong thiên uy hình thành một quả cầu ánh sáng to lớn, như vầng mặt trời từ khi vũ trụ sơ khai, tản ra nhiệt lượng cùng với hào quang cực hạn.

Theo thiên lôi, mặt trời càng lúc càng lớn, trước mắt Khương Trường Sinh lần nữa xuất hiện ảo giác.

Hắn bỗng nhiên nhìn thấy Thiên Cơ huyền lão bị một đầu cự thủ bóp thành sương máu, tiếp theo thấy hoa mắt, lại nhìn thấy Khương Nghĩa bị một đầu cự thủ bắt đi.

Càng ngày càng nhiều tình cảnh thoáng xuất hiện ở trước mắt hắn, hắn nhìn thấy Khương Tiển, Lâm Hạo Thiên đang quyết chiến, phía sau là dáng người vĩ ngạn của Tất Liễu thần tôn, bọn hắn đang kề vai chiến đấu, tình hình chiến đấu cực kỳ thảm liệt.

Hắn còn nhìn thấy hình ảnh của rất nhiều cố nhân, đều là riêng phần mình gặp được khốn cảnh.

- Chẳng lẽ đây cũng là một khâu của thiên kiếp, muốn ảnh hưởng đạo tâm của ta?

Khương Trường Sinh âm thầm suy nghĩ, trước khi mở ra vòng bảo hộ hương hỏa, hắn đã bị ảo giác trùng kích, hiện tại lại xuất hiện, nếu như không có vòng bảo hộ hương hỏa, hắn hiện tại cảm thụ sẽ là như thế nào?

Hắn lần nữa nhấc mắt nhìn tới, ánh mắt khóa chặt mặt trời to lớn trong tâm lôi vân thiên kiếp.

- Sau lưng thiên kiếp đến cùng là tồn tại như thế nào, là ai đang ngăn cản Tiên đạo phát triển?

Khương Trường Sinh suy nghĩ vấn để này, thiên kiếp của hắn khủng bố hơn so với Tu Tiên giả khác, chủ nếu là bởi vì đám tu tiên giả độ kiếp có Tiên đạo khí vận bảo hộ, đối mặt là Thiên Đạo, mà hắn đối mặt là bản nguyên Võ đạo, cũng hoặc là Đại Đạo.

Mặc kệ người như thế nào cũng không thể làm cho hắn ngã xuống!

Ánh mắt Khương Trường Sinh kiên quyết, hắn nhắm mắt lại, bắt đầu luyện công, tâm pháp Đạo Pháp Tự Nhiên Công tầng thứ mười ba nhanh chóng vận chuyển, trợ hắn trùng kích cảnh giới càng cao hơn.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, dựa vào vòng bảo hộ hương hỏa bảo hộ, Khương Trường Sinh không tiếp tục bị thương, chẳng qua là hắn gặp phải ảo giác càng ngày càng nhiều, hắn thậm chí thấy rất nhiều cố nhân bỏ mình, bao gồm cả Mộ Linh Lạc, hắn đã không phân rõ cái gì.

Nhưng hắn xác định một chuyện, dù như thế nào, hắn trước tiên cần phải vượt qua thiên kiếp, một khi lòng hắn rối loạn, mong muốn từ bỏ, chờ đợi hắn chỉ có là kết cục biến thành tro bụi.

Lòng hướng đạo của Khương Trường Sinh là không thể nào bị dao động!

Mà hắn có thể cảm ứng được tiếng lòng của Mộ Linh Lạc, cũng không có đụng phải nguy hiểm, chỉ là Khương Nghĩa, Khương Tiển, Lâm Hạo Thiên quả thật đang gặp phải chiến đấu đầy khó khăn gian khổ.

- Muốn tới.

Khương Trường Sinh tự lẩm bẩm, hắn nhìn thấy trong mặt trời thiên kiếp xuất hiện từng mảnh từng mảnh đốm đen, mười phần doạ người, cho dù là hắn, cũng cảm nhận được cảm giác áp bách, như phàm linh đang đối mặt Thiên Đạo.

Trong chốc lát!

Khương Trường Sinh đột nhiên nhìn thấy trong mặt trời thiên kiếp hiện ra một con mắt, lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn, giống như có một vị tồn tại khó có thể tưởng tượng nào đó ở ngoài vũ trụ Cực Cảnh theo dõi vào bên trong.

Khương Trường Sinh cũng sẽ không bị hù dọa, hiện tại người nào đến, hắn đều phải liều một phen, không có khả năng gián đoạn độ kiếp.

Sau khi độ kiếp bắt đầu, mong muốn dừng lại, rất dễ dàng gặp cắn trả, thậm chí tẩu hỏa nhập ma, đây đều là tình huống nhẹ, bình thường mà nói, một khi từ bỏ, liền sẽ bị thiên lôi bổ đến biến thành tro bụi.

Giá trị hương hỏa nhanh chóng nhảy lên, Khương Trường Sinh ngồi trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, bất động như núi.

Phương xa, một chỗ khác trong Cực Cảnh, một đạo thân ảnh trống rỗng xuất hiện, người này thân mặc giáp đỏ hộ giáp trên vai như rồng, đai lưng giống như mãng xà, đầu hắn mang Đế quan đẹp đẽ mà uy nghiêm, nhăn lại mày kiếm, nhìn phương hướng Khương Trường Sinh xa xa.

- Người nào ở đây độ kiếp, trong hư không lại có người có thể độ kiếp, chẳng lẽ không phải võ đạo?

Nam tử mặc áo hồng tự lẩm bẩm, ngay sau đó, sắc mặt của hắn đại biến.

- Đó là con mắt gì... Siêu Thoát giả?

Nam tử mặc áo hồng bị dọa đến lập tức tan biến, rời xa nơi này.

Khương Trường Sinh cũng bắt được khí tức của hắn, bất quá đối phương lóe lên một rồi biến mất, đoán chừng bị thiên kiếp hù dọa.

Chỉ cần không có người tới quấy rầy, cho dù là người đi ngang qua, Khương Trường Sinh cũng sẽ không truy đến cùng, hắn cũng không có thời gian suy nghĩ gì nhiều.

- Sáu trăm hai mươi bảy Thiên Đạo giá trị hương hỏa, thì ra là đệ nhất cường giả trước đó tính tới, hắn là người mà đuổi bắt âm Dương chi thần?

Khương Trường Sinh yên lặng suy tư, trước đó hắn cứ nghĩ tồn tại sáu trăm hai mươi bảy Thiên Đạo hương hỏa là người lĩnh quân của Đạo Diễn lần này, hiện tại xem ra không phải, bởi vì giá trị hương hỏa cao nhất một mực đang đổi mới.

Thực lực của Đạo Diễn xác thực đáng sợ, đã có khả năng phá vỡ toàn bộ Hư Không Vô Tận, chỉ là bọn hắn rất điệu thấp, cũng không có hiển lộ tại trước mắt chúng sinh, có lẽ bọn hắn đang truy sát Đại Kiếp chi thần ở bốn phía.

cái vị Diễn Thiên mà Thế Diễn Thiên nói tới kia lại mạnh bao nhiêu?

Trong đầu Khương Trường Sinh lóe lên sự tò mò, sau đó chuyên tâm độ kiếp.

Bị cự nhãn trong mặt trời thiên kiếp nhìn chằm chằm, trong lòng Khương Trường Sinh luôn cảm thâyd run rẩy, nếu như con mắt này là thiên kiếp hiển hóa, cái kia còn tốt, nếu như là con mắt của sinh linh...

Khương Trường Sinh không dám nghĩ sâu, hắn chỉ có thể ép buộc của mình tu luyện.