Chương 1135 Vượt qua Tự Tại Thiên (2)
Lần này, Thiên Đình đã triệt để nắm giữ quyền chủ đạo của Thiên Giới, những thế lực bị dọa đến thoát đi đã không có tư cách lại cạnh tranh Thiên Giới, Thiên Đế cũng thể hiện ra thái độ cường ngạnh khác biệt ngày xưa, hắn chính là muốn quyền bá chủ Thiên Giới.
Từ sau Bỉ Ngạn đạo quân, lại một cường giả Võ đạo gia nhập Tiên đạo, thanh danh của người này so với Bỉ Ngạn đạo quân chỉ có hơn chứ không kém, dù sao thân phận Võ Tổ đối với sinh linh trong tầng dưới chót mà nói, rất khó tiếp xúc, nhưng Thái Thượng Côn Luân có thể là vạn cổ đệ nhất thiên kiêu mà Võ đạo một mực tuyên dương, danh tiếng tuyệt đối được cho là cao nhất võ đạo, huống chi Thái Thượng đạo sau này hắn sáng lập đã là thế lực đỉnh tiêm đương thời.
Thái Thượng đạo gia nhập Tiên đạo, không thể nghi ngờ là tin tức nặng kinh thiên động địa ký.
Trong Thần Du đại thiên địa, số lượng tín đồ mới xuất hiện mỗi ngày tăng vọt, mảnh thế giới mộng cảnh này nghênh đón náo nhiệt như khi Đạo Tổ sắp giảng đạo.
Trăm năm sau, thực lực tổng hợp của Thiên Đình đã bay vọt, số lượng thiên binh thiên tướng đã đi đến con số cực kỳ đáng sợ, Thiên Đế thậm chí sáng lập Tiên Võ thần quân, đại nguyên soái chính là Thái Thượng Côn Luân.
Đến tận đây, tứ thánh đại nguyên soái của Thiên Đình thêm ra một vị, đối với việc Thái Thượng Côn Luân trực tiếp thu hoạch được chức vị cao, các tiên thần không có quá mâu thuẫn, một là bởi vì Thái Thượng Côn Luân đủ mạnh, bản thân mang theo thế lực to lớn, hai là bởi vì Thái Thượng Côn Luân nộp lên rất nhiều kinh nghiệm lĩnh hội lực lượng quy tắc, dù cho Tiên đạo, cũng cần cảm ngộ quy tắc mới có thể nâng cao một bước.
Thiên Giới mặc dù nghênh đón giai đoạn thái bình cùng cao tốc phát triển, nhưng Côn Luân giới gặp phiền toái cũng không ngừng, Thần Đạo cũng không biết đạo Tổ đã trấn áp Phục Sinh đại kiếp, vẫn thỉnh thoảng đến kiếm chuyện, chưa từng dừng ma sát với Thiên Đình.
Năm trăm năm ung dung đi qua.
Khương Trường Sinh từ từ mở mắt, chân mày hắn hơi nhíu lại.
Hắn cảm nhận được một loại lực lượng áp chế, cũng không phải lực lượng quy tắc, cũng không phải lực lượng Đại Đạo, mà là một loại lực lượng khác cao cấp hơn.
Hắn nghĩ tới trí nhớ của Thi Diễn Thiên.
Ý chí Đại Đạo.
Ý chí Đại Đạo đang gạt bỏ hắn, mong muốn đuổi hắn ra khỏi Hư Không Vô Tận.
Nếu không phải Đạo Pháp Tự Nhiên Công của hắn có thể hoàn mỹ thu liễm khí tức, chỉ sợ hắn hiện tại đã bị ý chí Đại Đạo cắn trả.
Nguyên nhân rất đơn giản, giá trị hương hỏa bản thân hắn đã vượt qua năm ngàn Thiên Đạo giá trị hương hỏa, nói cách khác, hắn đã vượt qua Tự Tại Thiên.
- Ý chí Đại Đạo có quy tắc thế này rất không tệ, có thể bảo hộ chúng sinh, Thiên Đạo có khả năng bắt chước.
Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ, từ sau khi Thiên Đạo thành lập một mực đang diễn hóa, nhất là khi Vận Rủi Chi Thần, Tâm Ma Chi Thần gia nhập, Thiên Đạo diễn hóa càng nhanh, nhân quả báo ứng càng rõ ràng, công đức thiên thưởng cũng không thưa thớt như vậy, Tu Tiên giới đã xuất hiện một nhóm Tu Tiên giả nghiên cứu công đức.
- Thế Diễn Thiên, thời gian của ngươi không nhiều lắm, hi vọng lần sau gặp nhau, ngươi đừng ngay cả Tự Tại Thiên cũng không có đi đến.
Khương Trường Sinh suy nghĩ đến Thế Diễn Thiên, nhếch miệng lên.
Lần trước giao thủ nhường Thế Diễn Thiên chạy trốn, Khương Trường Sinh đã có khả năng bắt được Thế Diễn Thiên, nhưng hắn không vội, chờ lấy Thế Diễn Thiên lần nữa tìm tới cửa.
Hắn mở ra Thiên Địa Vô Cực Nhãn, nhìn về phía phương hướng của Thế Diễn Thiên.
Lúc giao chiến, hắn theo thói quen đánh lên Luân Hồi ấn ký cho kẻ địch, bây giờ hắn cos đạo hạnh trác tuyệt, phương hướng Luân Hồi ấn ký không còn xa xôi và mơ hồ.
Từ sau khi Thái Thượng Côn Luân gia nhập vào Tiên đạo, Thái Thượng đạo đã lâm vào trong rung chuyển, chia làm hai phái, một phái là cùng theo Thái Thượng Côn Luân, gia nhập Tiên đạo, một phái là muốn tự thành lập thế lực, không muốn từ bỏ tư cách tranh đoạt ba ngàn thiên địa, Thế Diễn Thiên vẫn như cũ trốn ở Thái Thượng đạo, hắn đã bắt đầu đến đỡ khôi lỗi của mình, muốn chưởng khống Thái Thượng đạo.
Giá trị hương hỏa của Thế Diễn Thiên tăng lên vẫn rất nhanh, Khương Trường Sinh nghiêm trọng hoài nghi là mình đã kích thích hắn.
Dựa theo Thái Thượng Côn Luân nói, thiên tư cảm xúc của Thế Diễn Thiên là thiện, nhưng loại thiện này nhất định phải chính hắn phê phán người khác, tồn tại càng trân quý, càng cường đại, hắn càng không hy vọng đối phương ngã xuống, chính nhờ loại tâm tính dị dạng này bức bách để hắn không ngừng mạnh lên.
Mặc kệ như thế nào, Thế Diễn Thiên đúng là đang làm việc thiện, chẳng qua việc mà hắn cho rằng là thiện thì theo một bộ tiêu chuẩn của hắn, trước đó đại chiến cùng Khương Trường Sinh, hắn cũng không có cố kỵ phàm linh, rõ ràng hắn thiện, cũng không phải là thiện mà thế nhân nhận biết.
Thế Diễn Thiên giờ phút này đang luyện công, Khương Trường Sinh xem trong chốc lát, phát hiện công pháp của Đạo Diễn cũng là mượn nhờ thiên địa linh khí, rất giống Tiên đạo, nhưng lại có điểm khác nhau, hồn phách của Đạo Diễn vẫn như cũ yếu kém, càng không có đạo quả.
Xem trong chốc lát, Khương Trường Sinh liền thu hồi ánh mắt, hắn đem ánh mắt truy tìm đến đám người Khương Tiển.
Đám người Khương Tiển bị trấn áp trong thiên địa ở trong người của một tồn tại cường đại, chính là vị Tông Khô kia, là tồn tại đến gần Tự Tại Thiên.