Chương 1166 Xâu chuỗi mọi chuyện, thông thấu
Khương Trường Sinh hiện tại mới phát hiện, ngay lúc đó, trong kẻ nghe đạo còn có một vị cố nhân, đó chính là Hãi Thiên, chẳng qua là Hãi Thiên còn yếu hơn cả hắn lúc đó, không chút nào thu hút.
Sau khi giảng đạo kết thúc, ý chí chi thân từ chối lời mời của Tiêu Hòa nương nương, hai người tạm biệt, Tiêu Hòa nương nương trước tiên rời khỏi.
Lúc ý chí chi thân bước ra Côn Luân môn, ý chí độ kiếp lúc trước rời khỏi, ý chí bản tôn Khương Trường Sinh lập tức phụ thân vào ý chí chi thân.
Hắn lần nữa mở mắt, đang đứng ở trước cửa Côn Luân, nhóm Cầu Đạo giả liên tục đi ngang qua theo bên cạnh hắn.
Một mực đến khi hết thảy Cầu Đạo giả rời khỏi, Khương Trường Sinh thử tản thần niệm ra, mong muốn bao trùm phiến thiên địa này.
- Đạo hữu, chớ còn cưỡng cầu.
Một âm thanh truyền đến, Khương Trường Sinh quay người nhìn lại.
Phía sau cánh cửa gỗ lim, một lão giả tiên phong đạo cốt tay cầm phất trần đi tới, chính là Côn Luân giáo chủ.
Khương Trường Sinh vẫn hết sức kính trọng đối với vị đại năng này, dù sao thì cùng là đại năng đầu tiên gặp được sau khi hắn lần đầu xuyên về Viễn Cổ Tiên Đạo.
Hắn liếc thấy Côn Luân giáo chủ cũng không phải Đại La, chẳng qua là đến gần Đại La, tương đương với giai đoạn hắn lúc trước lột xác.
- Giáo chủ biết ta còn cưỡng cầu cái gì?
Khương Trường Sinh bình tĩnh hỏi, hắn nhớ kỹ trong mấy lần đạo thống phản thần sau này tìm hiểu qua, Côn Luân giáo chủ thân vẫn trong năm tháng sau này.
Côn Luân giáo chủ dừng bước lại, nhìn hắn, nói:
- Vô luận làm chuyện gì cải biến nhân quả đã xảy ra, sẽ gặp phải Đại Đạo cắn trả.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Cải biến càng nhiều, cắn trả càng lớn, nếu ta chỉ cải biến phạm vi ta có thể tiếp nhận, cái giá kia không đáng để ý trước mặt sự hài lòng của ta.
Côn Luân giáo chủ thở dài một tiếng, nói:
- Xem ra đạo hữu thừa nhận rồi, xin hỏi Đại Đạo phần cuối, có thể thật hài lòng như ý?
- Đại Đạo phần cuối sao mà xa xôi, nhưng ta tin tưởng, nếu như thật có phần cuối kia, tất có thể hài lòng như ý.
Khương Trường Sinh trả lời, lời Côn Luân giáo chủ nói lộ ra một tia ưu sầu, chắc hẳn hắn cũng có khốn cảnh cùng phiền não riêng của mình.
Hai người là duyên phận xuyên về cổ kim nghe đạo, nhưng chút duyên phận này còn chưa đủ để Khương Trường Sinh đi cải biến vận mệnh của hắn.
- Nếu là như vậy, bần đạo càng thêm chờ mong Đại Đạo.
Côn Luân giáo chủ gật đầu, sau đó quay người rời khỏi, tan biến trong ánh mắt của Khương Trường Sinh.
Khương Trường Sinh nhìn bóng lưng của hắn, mơ hồ có thể cảm nhận được một tia khí tức Đại La, điều này nói rõ tương lai hắn có thể thành tựu Đại La, nhưng tia khí tức này rất mỏng manh, nói rõ phúc duyên trong Đại La không sâu, cuối cùng cũng có một ngày ngã xuống.
Khương Trường Sinh quay người, đứng ở biển mây trên, cúi xem nhân gian.
Nhân gian viễn cổ Tiên đạo này tràn ngập thiên địa linh khí, so với Côn Luân giới, Thiên Giới thì càng thêm nồng đậm, chẳng qua là thiên địa linh khí này không có tinh khiết như hậu thế, pha tạp rất nhiều linh khí khác, trong đó có võ đạo linh khí sau này.
Ánh mắt Khương Trường Sinh rơi vào trên người Tiêu Hòa nương nương, trên đường trở lại Huyền Thiên tinh hải, nhân quả của nàng có chút khúc chiết, mang ý nghĩa nàng gặp một chút gặp trắc trở, bất quá chính như nàng nói, đều có thể biến nguy thành an.
Tiên giới tiện tại, ít nhất trong mảnh tiên giới này tạm thời không có Đại La tồn tại, cũng chỉ có một vài tồn tại vốn có duyên phận với Đại La, theo lý mà nói, bọn hắn đều đã siêu thoát thời không, Khương Trường Sinh không nên nhìn thấy bọn hắn mới đúng, nhưng bây giờ Khương Trường Sinh có thể thấy bọn hắn, thậm chí có thể thấy Đại La nhân quả trên người bọn họ.
Khương Trường Sinh cảm thấy này sau lưng chuyện này còn có duyên cớ, ít nhất là hắn tạm thời nghĩ mãi mà không rõ.
Hắn lúc này nhảy ra ý chí chi thân, ý thức bản tôn đi vào trên trời đất, thu trọn thiên địa này vào trong mắt.
Phiến thiên địa này khổng lồ hơn so với thảy đại thiên địa mà hắn nhìn thấy tại Hư Không Vô Tận, thậm chí còn cất giấu vũ trụ tinh không, tuyệt đại đa số nơi vẫn ở vào trạng thái Man Hoang, chúng sinh không có khai trí, Huyền Thiên tinh hải cũng ở trong vùng thế giới này, như Thái Hoang trong Vô Tận Hải Dương.
Khương Trường Sinh thấy được đường về của ý chí chi thân, ở trên đường trở về, bị người tru diệt đoạt bảo.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Tiêu Hòa nương nương về sau tìm không thấy Khương Trường Sinh, Tiên đạo bao la, một khi phân biệt, sẽ rất khó gặp lại, không phải ai cũng có được đại khí vận giống như Tiêu Hòa nương nương.
Trong đoạn thời gian về sau, ý chí chi thân Khương Trường Sinh cũng không có cách nào Trường Sinh, sẽ chết ở trong từng cảnh giới, đây cũng là số mệnh của ý chí, bọn hắn chẳng qua là thay bản tôn nhận thức nhân sinh thôi.
Trong Tử Tiêu cung, Khương Trường Sinh nâng tay phải lên.
Bạch Long trong góc khó được tỉnh lại, vừa rồi nhìn thấy một màn này, nó trừng mắt nhìn, không rõ chủ nhân đang làm gì.
Trong cái nhìn soi mói của nó, Khương Trường Sinh đang nhắm mắt lại tựa hồ đang bắt cái gì, không gian xung quanh nắm tay kịch liệt gợn sóng.
Giờ phút này, Khương Trường Sinh đang muốn chuyển mảnh Tiên giới của viễn cổ Tiên đạo kia từ quá khứ đến hiện tại.