← Quay lại trang sách

Chương 1183 Đại La chân ngã (2)

Ngay cả người nghe đạo đều mạnh như vậy, vị Chân Long thánh vương kia nhất định có thể làm cho hắn cảm thấy thỏa mãn về chuyên đi này.

Lần lượt từng bóng người trống rỗng xuất hiện, bỗng nhiên, một đạo khí tức quen thuộc truyền đến.

Còn chưa chờ Khương Trường Sinh quay đầu, một hồi mùi thơm ngát chui vào trong mũi của hắn, âm thanh quen thuộc bay tới:

- Trường Sinh đạo hữu, ngươi cũng tới.

Khương Trường Sinh quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Tiêu Hòa nương nương dáng người đoan trang dạo bước đi tới, lúc hai chân hạ xuống hiện ra từng đóa từng đóa hoa sen, cấp tốc nảy mầm, mọc ra cánh sen, ở sau lưng nàng là hai nữ tiên, một vị trong đó là Thanh Khâu thánh mẫu mà Khương Trường Sinh trước kia thấy qua.

Thanh Khâu thánh mẫu nhìn thấy Khương Trường Sinh, còn trừng mắt nhìn hắn. Khương Trường Sinh nói một câu với Hãi Thiên, liền lách mình đi đến bên cạnh Tiêu Hòa nương nương.

Hai người nhìn nhau cười một tiếng, muôn vàn lời nói chôn ở trong lòng, đều có thể cảm nhận được tâm ý của đối phương.

- Phần cuối… Có thể đã đi đến?

Tiêu Hòa nương nương nhẹ giọng hỏi, mạng che mặt che đậy nửa gương mặt của nàng, đôi mắt đẹp trong sáng kia của nàng lộ ra một tia khí chất cùng ý cười không thích hợp.

Khương Trường Sinh nghe được ẩn ý trong lời của nàng, cười nói:

- Một người đến cũng rất tịch mịch, chờ ngươi đến.

Ý cười trong mắt Tiêu Hòa nương nương càng sâu, một vị nữ tiên khác sau lưng nàng đang tiến hành truyền âm trao đổi với Thanh Khâu thánh mẫu, tò mò thân phận của Khương Trường Sinh.

Thanh Khâu thánh mẫu nói rõ lí do, ánh mắt nữ tiên nhìn về phía Khương Trường Sinh thay đổi, tràn ngập tò mò.

Lúc này, Ngân Long quay quanh dãy cung điện đã tụ tập lại cùng một chỗ, hình thành một cây cầu rất dài, thông đến một chỗ trong cung điện khổng lồ.

Các Cầu Đạo giả dồn dập bay vào trên Ngân Long trường kiều, theo thứ tự vào cung.

Khương Trường Sinh nhìn một chút, có gần hai trăm người đến nghe đạo, quả không đơn giản, tất cả đều ít nhất là Đại La, bao gồm cả hai vị nữ tiên sau lưng Tiêu Hòa nương nương.

- Ngươi phải cẩn thận Hãi Thiên tên này, hắn đã giết không ít Đại La, lần này nghe đạo kết thúc, tất có người muốn tìm hắn kết thúc nhân quả.

Tiêu Hòa nương nương truyền âm cho Khương Trường Sinh, trong giọng nói tràn ngập kiêng kị.

Khương Trường Sinh không hiểu nghĩ đến hai hàng chữ ‘Hận thiên hận địa hận Đại Đạo, Thí tiên thí thần thí thương sinh’ trong Huyền Thiên tinh hải kia.

Tên này đến cùng đã trải qua cái gì, làm sao hai lần đạo thống phản thần đều gặp được hắn sắp đánh nhau?

Chẳng lẽ tên này đã gây thù khắp thiên hạ?

Khương Trường Sinh vừa nghĩ, một bên vào cung.

Ngân Long trường kiều thông đến một mảnh thiên địa bát ngát trong cung điện, đại địa đầy núi lửa, mây đen bao trùm bầu trời, từng khỏa thiên thạch nện xuyên tầng mây, mang theo cháy khói cuồn cuồn rớt xuống, tình cảnh như tận thế, Khương Trường Sinh vừa tiến tới đã bị một đạo thân ảnh hấp dẫn.

Phần cuối thien địa có một cự nhạc cao vút trong mây, ngọn núi rộng chừng nghìn vạn dặm, một đầu long thân làm ánh mắt rung động quay quanh ngọn núi, trên long thân mọc đầy Long Lân màu đỏ thẫm, hơn nửa đoạn long thân chui vào trong mây phía trên, trong biển mây cuồn cuộn kia có một đôi mắt như ẩn như hiện, giống như thương thiên chi nhãn.

Các cầu đạo giả đều tự tìm nơi ngồi xuống, phần lớn đều tự mang pháp bảo thiên kì bách quái, Khương Trường Sinh đưa tay, cỗ thân thể này của hắn cũng có nhẫn trữ vật, bên trong còn có rất nhiều pháp bảo.

Đại La Kim Tiên, không có khả năng thiếu pháp bảo.

Giờ khắc này, hắn đột nhiên suy nghĩ, ý chí tương lai mình vậy mà có thể đi đến Đại La, vậy bản tôn sẽ mạnh bao nhiêu?

- Trường Sinh đạo hữu, ngồi ta bên cạnh đi.

Tiếng nói của Tiêu Hòa nương nương truyền đến, chỉ thấy nàng lấy ra một đài sen thật to, Thanh Khâu thánh mẫu cùng vị nữ tiên kia thì lấy ra pháp bảo của riêng mình, ngồi ở bên cạnh đài sen.

Khương Trường Sinh gật đầu, lách mình đi vào bên cạnh Tiêu Hòa nương nương, hắn tĩnh toạ, cũng không có ngồi quá gần với Tiêu Hòa nương nương, nhưng hắn có thể ngồi ở chỗ này, đã hấp dẫn không ít Cầu Đạo giả chú ý.

Ở đây đều là hạng người đại danh đỉnh đỉnh, đều qua biết lẫn nhau biết, chẳng qua không ngờ Khương Trường Sinh và Tiêu Hòa nương nương có quan hệ tốt như thế.

Hãi Thiên ngồi ở phía xa, cười ha hả nhìn một màn này, ánh mắt của hắn từ đầu đến cuối đều không hề rời khỏi qua Khương Trường Sinh.

Khương Trường Sinh cũng chú ý tới điểm này, rất rõ ràng, Hãi Thiên để mắt tới hắn. Quan hệ của hai người vốn là bèo nước gặp nhau, cũng không có cùng một chỗ trải qua cái gì, Hãi Thiên từ khi vừa bắt đầu đã rất nhiệt tình đối với hắn, ở trong đó tất nhiên có quỷ.

Nhất là khi hắn nghe nói Hãi Thiên có rất nhiều cừu địch, điều này nói rõ Hãi Thiên cũng không phải một người dễ chung đụng.

- Hôm nay giảng đạo, giảng tam hoa tụ đỉnh chi đạo.

Một đạo âm thanh uy nghiêm vang lên, cắt ngang Khương Trường Sinh suy nghĩ.

Tam hoa tụ đỉnh?

Khương Trường Sinh nhíu mày, đây không phải áo nghĩa của đạo pháp Thái Ất cảnh sao?

- Đại La áp đảo phía trên chúng tiên, được coi là điểm cuối cùng của Tiên đạo, nhưng, đạo không bờ bến, phía trên Đại La vẫn có thể càng tiến thêm một bước, Đại La từ khi có đạo của mình, ta bắt chước Tam Hoa chi đạo của Thái Ất, sáng lập Đại La đạo quả tam hoa tụ đỉnh.

Âm thanh của Chân Long thánh vương tiếp tục vang lên, hắn chính thức bắt đầu giảng đạo, âm thanh rất có tính kích động lòng người.