Chương 1194 Trần Khư Thất Hung, Tên Là Tiên Đạo (2)
Hòa Quang Mệnh Quân đưa tay hành lễ, kết quả phát hiện Khương Trường Sinh không có đi, hắn không khỏi hỏi:
- Tiền bối, làm sao vậy?
Khương Trường Sinh ngồi bên trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, chậm rãi mở lời:
- Ngươi bị để mắt tới.
Nghe vậy, sắc mặt Hòa Quang Mệnh Quân kịch biến, lúc này thả người vọt lên, bay tới hư không, trong tay xuất hiện một khỏa Lam Châu to lớn, Lam Châu bắn ra muôn vàn tia sáng, vòng quanh thân thể hắn, cấp tốc mở rộng.
Khương Tiển đi vào bên cạnh Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, cảnh giác nhìn xung quanh.
Khương Trường Sinh mở lời:
- Đến rất đúng lúc, cũng để cho ngươi nhìn một chút về lực lượng của Đại Thiên thế giới.
Khương Tiển nghe xong, trong lòng thở dài một hơi, gia gia có thể nói như vậy, chứng minh đối phương không đủ để trở thành uy hiếp của gia gia.
- Nguyên lai là bọn gia hỏa các ngươi, quả nhiên là muốn chết.
Tiếng nói của Hòa Quang Mệnh Quân vang lên, ngữ khí tràn ngập phẫn nộ.
- Hòa Quang Mệnh Quân, cuối cùng để cho chúng ta bắt được ngươi, hôm nay nhất định làm cho ngươi biến thành tro bụi.
- Hừ, nếu có thể tru diệt Huyền Mệnh Mệnh Quân, vậy bọn ta sẽ nổi danh.
- Đoạn thời gian trước, Đạo Diễn Diễn Quân đều bị giết, hôm nay chúng ta tru diệt Mệnh Quân, sao mà hoành tráng.
- Ha ha ha, Đạo Diễn, Huyền Mệnh, Trấn Xu tranh đấu vô số năm, cũng nên bị đẩy ngã.
Từng tiếng cười tràn ngập sát ý truyền đến, ngay sau đó, Khương Tiển cảm nhận được một cỗ khí tức để linh hồn hắn run sợ truyền đến, bốn phương tám hướng đều có.
Hắn giương mắt quét tới, sâu trong hư không xuất hiện từng tôn thân ảnh khủng bố không thể dùng mắt trần để tính toán độ cao, dáng người không đồng đều, như viễn cổ ma thần buông xuống để hết thảy trước mắt hắn cũng bắt đầu vặn vẹo.
- Muốn mạo phạm Huyền Mệnh, các ngươi cũng xứng.
Hòa Quang Mệnh Quân phẫn nộ quát, muôn vàn tia sáng quanh người bắn ra cường quang sáng chói, bên trong cường quang, thân hình của hắn kịch biến, một con cá sấu to lớn đầy đáng sợ xuất hiện, chính là bản thể của hắn.
Hòa Quang Mệnh Quân kéo ra cái miệng lớn đầy máu kinh khủng, theo Khương Tiển góc độ nhìn lại, hắn giống như muốn thôn phệ hư không. Gió lớn khó có thể tưởng tượng bao phủ bay lên, từng tôn thân ảnh khủng bố phương xa dồn dập ra tay, đi săn Hòa Quang Mệnh Quân.
Hư không phá toái, vô tận thời không lôi điện cuốn tới, khiến cho Khương Tiển lui lại một bước, tới gần Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, hắn tốt xấu gì cũng được tính là cường giả ở trong Hư Không Vô Tận, giờ khắc này ở nơi đây, hắn thậm chí ngay cả tư cách nhìn trộm chiến đấu cũng không có.
Gió lốc doạ người lay động vạt áo hai người Khương Trường Sinh, mà Khương Trường Sinh đang dùng hương hỏa diễn toán.
Hết thảy có bảy vị cường giả, giá trị hương hỏa tất cả đều cao hơn bốn vạn, vị mạnh nhất đi đến sáu vạn, tùy tiện đi ra một vị đến, Hòa Quang Mệnh Quân đều hết sức khó đối phó.
Tình hình chiến đấu cũng như thế, bảy vị cường giả này rất có tư thái thô bạo của võ đạo, tất cả đều nhảy đến bên trên bản thể của Hòa Quang Mệnh Quân, điên cuồng tàn phá Hòa Quang Mệnh Quân.
Mặc dù điều động Đại Đạo lực lượng, Hòa Quang Mệnh Quân cũng không thể thoát khỏi bọn hắn.
Khương Trường Sinh chú ý thấy hư không Đại Thiên thế giới mặc dù bị đánh nát, tốc độ khôi phục cực nhanh, hư không sau khi khôi phục ngăn cách hai bên chiến đấu, chợt nhìn, giống như bọn hắn nhảy đến trong một vùng hư không khác.
Hết thảy trước mắt của Khương Tiển khôi phục như thường, hư không yên lặng, nhưng cỗ uy áp này vẫn còn, khiến cho hắn sợ hãi.
Hắn quay đầu hỏi:
- Gia gia, tình huống của vị tiền bối kia như thế nào?
- Không tốt lắm.
Khương Trường Sinh đưa tay, Vạn Vật Tam Thiên Đỉnh xuất hiện cách đỉnh đầu, hấp dẫn Khương Tiển tầm mắt.
Một bên khác.
Bên trong tầng sâu của hư không, Hòa Quang Mệnh Quân như Hồng Hoang Hung thú, ra sức giãy dụa, bảy tôn thân ảnh không nhỏ hơn hắn bao nhiêu không ngừng công kích hắn, đánh cho huyết nhục hắn văng tung tóe, rất có xu thế bị tách rời.
- Đây là máu thịt của Mệnh Quân à, thật là mỹ vị.
- Huyền Mệnh chỉ đến như thế, kém xa đạo thống của chúng ta.
- Đừng nói nữa, đều đã bị diệt, ta ngược lại không có mặt mũi nhắc đến.
- Mau ăn hắn! Đừng cho hắn cơ hội.
Đúng lúc này.
Một chùm ánh sáng chói lóa buông xuống, bảy tôn thân ảnh khủng bố vô ý thức nhấc mắt nhìn đi, bọn hắn thấy được một cái lỗ vô cùng to lớn, đó là miệng của Vạn Vật Tam Thiên Đỉnh, một cỗ hấp lực khó có thể tưởng tượng được hút bọn hắn vào trong đó, căn bản chống cự không được, bao gồm cả Hòa Quang Mệnh Quân cũng bị hút vào.
Khương Tiển nhìn Vạn Vật Tam Thiên Đỉnh bắn ra cột sáng, hắn nhìn thấy cột sáng bắt đầu co vào, cũng không có nhìn thấy bất kỳ thân ảnh gì.
Hắn vô ý thức hỏi:
- Bọn hắn chạy trốn?
Khương Trường Sinh đưa tay nắm chặt, Vạn Vật Tam Thiên Đỉnh thu nhỏ, rơi vào phía trên lòng bàn tay của hắn, hắn nhẹ giọng cười nói:
- Đã ở trong đỉnh.
Nghe vậy, Khương Tiển sửng sốt.
Nhẹ nhàng như vậy đã trấn áp kẻ địch?
Còn chưa chờ hắn mở miệng, Khương Trường Sinh thả Hòa Quang Mệnh Quân ra, Hòa Quang Mệnh Quân một lần nữa hóa thành nhân hình, nhưng máu me khắp người, cực kỳ chật vật.
Hòa Quang Mệnh Quân thở hổn hển từng ngụm từng ngụm, mặt mũi tràn đầy sợ hãi, hắn khó tin nhìn về phía Khương Trường Sinh.
Chiến đấu mặc dù ngắn ngủi, nhưng hắn hoàn toàn bị áp chế, nếu không phải dựa vào sức khôi phục mạnh mẽ của thân thể, hắn sớm đã bị ăn sạch sẽ, mà cường giả như vậy lại bị dễ dàng trấn áp.