← Quay lại trang sách

Chương 1266 Khẩn cầu công đức, phúc duyên chi đạo (1)

Sinh lộ của các ngươi là ở chỗ này, mau đi đi, nếu không các ngươi sẽ cùng nhau yên diệt theo vùng lĩnh vực này.

Giọng Khương Trường Sinh vang lên, ngữ khí đạm mạc.

Các sinh linh phương xa nghe xong hai mặt nhìn nhau, mãi đến Kỷ Táng, Thần Thương bay đi trước, bọn hắn mới bắt kịp.

Lúc chui vào lỗ rách hư không, Kỷ Táng truyền âm cho Khương Trường Sinh:

- Chúng ta đến từ Động Ô Thần Đài, đa tạ tiền bối cứu giúp, ngày sau như có cần chúng ta hai người hiệu lực, có thể tới Động Ô thần đài tìm ta hai người chúng ta.

Động Ô thần đài?

Khương Trường Sinh chưa nghe nói qua cái tên này, cũng không biết so với ba đại siêu thoát đạo thống trước đó thì như thế nào, đoán chừng không yếu bao nhiêu, thậm chí mạnh hơn, bởi vì khí tức hai người này đã mạnh hơn Diễn Quân bình thường.

Ngoại trừ hai người này, những sinh linh khác đều không dám bắt chuyện Khương Trường Sinh, cấp tốc rời đi.

- Yên diệt Quỷ Vực, ngươi thật sự càn rỡ.

Một tiếng nói đầy âm hàn vang lên, Khương Trường Sinh liếc mắt nhìn đi, sâu trong hư không có một thân ảnh to lớn vĩ ngạn đang đi tới, chính là vị kia quỷ ma bốn trăm bốn mươi vạn giá trị hương hỏa, là tồn tại mạnh nhất Quỷ Vực, bây giờ đã suy yếu đến ba trăm chín mươi vạn Thiên Đạo giá trị hương hỏa.

Tên này chết trong tay Khương Trường Sinh không dưới trăm lần, vẫn như cũ mạnh miệng.

Khương Trường Sinh lười nhác đấu võ mồm với hắn, nói khẽ:

- Diệt.

Vừa dứt lới, Hỗn Nguyên Bất Diệt Kim Thân của hắn bắn ra cường quang khủng bố, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Quỷ Vực.

Thiên Địa Câu Diệt.

Quỷ Vực, không còn tổn tại.

Phía trên Đại La tiên vực, Chư Thiên Đại Đạo Thụ.

Khương Trường Sinh trống rỗng xuất hiện trên một nhánh cây, cây nhánh cây này rất rộng lớn, hắn như đứng trên một mảnh mặt đất, tay phải vung lên, một bộ Bàn Cổ phân thân xuất hiện, đưa mắt nhìn lại, bên trên Chư Thiên Đại Đạo Thụ đã có một trăm sáu mươi lăm tôn Bàn Cổ phân thân, tật cả đều đang lắng lặng tĩnh toạ tu luyện.

Theo Bàn Cổ phân thân càng ngày càng nhiều, Khương Trường Sinh cũng có ý nghĩ cải tiến Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại Trận.

Hắn ngồi tại chỗ, bắt đầu suy nghĩ trận pháp.

Hắn đã đi đến Đại La Thần Tướng cảnh không vội mà tu luyện, trước tăng lên thần thông mình nắm giữ lại nói.

Dưới Chư Thiên Đại Đạo Thụ, đám người Diệp Tầm Địch, Khương Nghĩa cũng không có chú ý tới bóng dáng Khương Trường Sinh, Đại La Thần Tướng nếu không muốn để cho bọn hắn phát giác, Đại La Thần Tướng đứng ở trước mặt bọn hắn, bọn hắn đều không phát hiện được.

Trong khoảng thời gian Khương Trường Sinh rời đi, Đại La tiên vực lại nghênh đón rất nhiều Tiên Đế, mà bản thổ cũng hiện ra không ít sinh linh mạnh mẽ, sinh linh bản thổ chỉ cần khai trí đã có thể tu tiên, tu tiên rất nhanh.

Khương Trường Sinh phát hiện, tựa hồ tiêu hao giá trị khí vận càng nhiều, nên hạn mức cao nhất về tư chất của sinh linh trong thiên địa càng cao.

Thời gian tiếp tục trôi qua. Một ngày này.

Bên cạnh Vong Sinh tỉnh.

Diệp Tầm Địch khó được không có tu luyện, hắn đang đùa với Vô Tự Hống trong hồ.

Vô Tự Hống bị Khương Trường Sinh tru diệt lại lần nữa thai nghén sinh ra, nhưng sau khi rơi vào Vong Sinh tỉnh, nó đã quên quá khứ, tương đương với đầu thai chuyển thế, từ khi Diệp Tầm Địch phát hiện nó tồn tại, hai bên liền thành lập nhân quả, liên đới đám người Khương Nghĩa cũng như thế, coi nó như sủng vật để nuôi.

Đột nhiên.

Vô Tự Hống nhảy ra mặt hồ, tứ chi nó chạm đất, nhìn một phương hướng, nhe răng gào thét, ba cái đuôi lay động không ngừng, giống như hướng kia có thiên địch đến.

Diệp Tầm Địch kinh ngạc nhìn lại, thần niệm của hắn một đường kéo dài tới, cũng không có phát hiện dị thường.

Thiên Cơ huyền lão đi tới, hỏi:

- Cái tên này làm sao vậy?

Trước kia Vô Tự Hống không nóng nảy như vậy, thân ở bên trong Đại Thiên thế giới, hắn không thể không khẩn trương.

Bởi vì rất sớm trước kia đã xông xáo qua Đại Thiên thế giới, Thiên Cơ huyền lão mặc dù sùng bái Đạo Tổ, lại sẽ không cho rằng Đạo Tổ đã thật vô địch, bên trong Đại Thiên thế giói phát sinh bất cứ chuyện gì đều chẳng có gì lạ, vô luận gặp được tồn tại mạnh cỡ nào đều hợp tình họp lí.

- Ta cũng không rõ ràng.

Diệp Tẩm Địch nhíu mày nói, hắn nỗ lực trấn an, thậm chí còn dùng pháp lực, kết quả Vô Tự Hống đột nhiên hướng hắn rống một tiếng, dọa hắn kém chút hổn phi phách tán.

Hắn bây giờ là tiên đế, tu vi Thái Ất Kim Tiên, cường đại dường nào, như thế nào bị tinh quái mình nhìn lớn lên hù dọa?

Diệp Tầm Địch đột nhiên ý thức được Vô Tự Hống không đơn giản, Khương Nghĩa ở xa xa đi theo mở mắt, kinh ngạc nhìn về phía Vô Tự Hống.

Vừa rồi Vô Tự Hống gào thét khiến cho hắn có loại cảm giác gặp được đồng loại.

Dĩ nhiên không phải chỉ huyết mạch Khương tộc, mà là thân phận của Đại Đạo Chi Thần, từ khi võ đạo đại kiếp kết thúc, Khương Nghĩa tự nhiên cũng lột xác từ Đại Kiếp Chi Thần thành Đại Đạo Chi Thần, giống như Vận Rủi Chi Thần, Tâm Ma Chi Thần bên trong Thiên Đạo.

- Cảm giác không sai, nó là Đại Đạo Chi Thần, thậm chí cao hơn ta, như thế nào sinh ở trong mảnh hồ này, chẳng lẽ là gia gia nuôi?

Khương Nghĩa yên lặng suy nghĩ, này mảnh hồ không tầm thường, Bạch Kỳ nhiều lần nhắc nhở qua, không được vào hồ, bằng không hậu quả khó mà lường được.