Chương 1331 Đại Thiết Thiên Thuật, họa loạn kỷ nguyên (1)
Lại một lát sau, không có Cầu Đạo giả mới đến, một nhóm Cầu Đạo giả này tăng thêm Khương Trường Sinh, chỉ có mười bảy người, đều hóa thành nhân hình, nhìn không thấu nền móng, không có người nào là hắn từng thấy qua.
Cầu Đạo giả ở đây không có trao đổi, bầu không khí nặng trĩu.
Ầm ầm.
Cổ thụ môn to lớn chậm rãi rung động, bắt đầu mở ra.
Khương Trường Sinh nhìn chằm chằm cổ thụ môn, đang mong đợi giảng đạo tiếp theo.
Đợi đại môn mở ra, một hồi cường quang xuất hiện từ bên trong, lúc này có người bước vào trong đó, Khương Trường Sinh theo sát hắn.
Chỉ đi chín bước, bọn hắn đã xuyên qua khu vực hào quang, ánh mắt Khương Trường Sinh khôi phục, ánh vào mắt chính là một mảnh hư không tịch liêu, sao trời thưa thớt, mà ngay phía trước bọn hắn có một đàn tế, phía trên có một đạo thân ảnh đang ngồi, tướng mạo già nua, lưng còng xuống.
- Chư vị người có duyên, mời ngồi.
Lão giả mở miệng nói, ngữ khí đầy tang thương, để trong lòng Khương Trường Sinh có chút bi ý không hiểu.
Phía trước tế đàn xuất hiện từng cái bồ đoàn, chúng Cầu Đạo giả đều tự tìm chỗ ngồi xuống.
Ngồi xuống xong, Khương Trường Sinh nhìn về phía lão giả, phát hiện làn da lão giả tối đen, trải rộng tơ máu, hai mắt càng không có con ngươi, chỉ có tròng trắng mắt, kinh dị đáng sợ.
Trong lòng Khương Trường Sinh hồ nghi, hắn có thể cảm nhận được đối phương tựa hồ gặp nhân quả cắn trả, giống như hắn lúc trước dời đi cả một phiến thiên địa Viễn Cổ Tiên Đạo, chỉ là đối phương bị nhân quả cắn trả vượt xa hắn.
Bất quá, điều này cũng nói tràng giảng đạo bây giờ chính là về nhân quả chi đạo.
Đợi tất cả mọi người ngồi xuống, lão giả cúi mắt xuống, nói:
- Có thể nhảy vọt ngàn khó vạn hiểm đi vào nơi tuyệt địa này, hướng đạo chi tâm của chư vị khiến lão phu bội phục, bất quá nhân quả chi đạo mà ta sắp giảng đây chưa chắc là phúc duyên, cũng có thể là họa duyên, chư vị chuẩn bị xong chưa?
Một nữ tử trả lời:
- Chúng ta nếu tới đây, tự nhiên sớm đã có quyết tâm, huống hồ, bây giờ Đại Thiên thế giới, nơi nào không phải họa loạn?
Các Cầu Đạo giả khác dồn dập đáp, ngữ khí của tất cả mọi người đều rất bình tĩnh, không có một tia gợn sóng.
Nơi nào không có họa loạn?
Câu nói này để Khương Trường Sinh suy nghĩ rất nhiều.
- Nhân quả chi đạo, vì chúng sinh sáng tạo, không có chúng sinh, đã không có nhân quả, đạo của ta, chính là đạo đánh cắp nhân quả.
Lão giả chậm rãi giảng đạo, đạo âm vừa ra, rất nhanh đã kéo Khương Trường Sinh vào trạng thái ngộ đạo.
Đánh cắp nhân quả chi đạo, đầu tiên phải hiểu rõ nhân quả.
Lão giả hiểu rõ cùng chưởng khống nhân quả chi đạo vượt qua Khương Trường Sinh suy nghĩ, theo hắn giảng đạo bắt đầu, Khương Trường Sinh thấy vô số nhân quả hiện ra với trước mắt mình, chính là hết thảy nhân quả ở vùng hư không này.
Khương Trường Sinh thậm chí có thể thấy nhân quả của các Cầu Đạo giả khác, bất quá chút nhân quả này không thể để cho hắn thấy những cụ thể cuộc đời trải qua của người khác, chỉ có thể nhìn thấy hiện tượng nhân quả hiện ra.
Lão giả kể, ánh mắt bỗng nhiên rơi vào trên người Khương Trường Sinh, Khương Trường Sinh không có phát giác, bởi vì hắn đã lâm vào trạng thái ngộ đạo quên mình.
Vô cùng vô tận nhân quả đang phun trào ở trước mắt Khương Trường Sinh, không ngừng kết hợp không ngừng rút ra, lại sáng tạo ra nhân quả mới.
Bản thân nhân quả đã có khả năng thôi diễn, nghiên cứu nhân quả chi đạo, nhất định không thể thiếu chính là năng lực thôi diễn.
Người nhân quả đại thành, từ một đầu nhân quả bình thường thôi diễn đến vạn sự vạn vật, dù cho không có tiếp xúc đến nhân quả cũng có thể thôi diễn.
Dần dần, Khương Trường Sinh bắt đầu lĩnh ngộ thần thông.
Đại Thiết Thiên Thuật.
Thần thông này trộm đoạt nhân quả mà không bị bất kỳ tồn tại nào phát giác, nhưng vẫn sẽ phải gánh chịu nhân quả cắn trả.
Diệu dụng của thần thông này nằm ở thần không biết quỷ không hay cải biến hết thảy, cực kỳ đáng sợ.
Nếu như lão giả dùng thần thông này hủy diệt Tiên đạo, Khương Trường Sinh sẽ không phát hiện được hắn tồn tại, sẽ chỉ nghi hoặc tại sao Tiên đạo lại đột nhiên sụp đổ.
Thông qua thần thông truyền thừa, Khương Trường Sinh cũng hiểu biết đạo hiệu của lão tổ.
Thiết Thiên lão tổ.
Tốt cho một Thiết Thiên.
Khương Trường Sinh một bên tu hành thần thông, một bên cảm khái trong lòng.
Trong lúc đang giảng đạo, Thiết Thiên lão tổ giống như đang đơn độc truyền thụ cho hắn thần thông, có bất kỳ chỗ nào hắn không hiểu, Thiết Thiên lão tổ đều sẽ chỉ bảo, khiến cho hắn tu hành vô cùng thuận lợi.
Giảng đạo dạng này kéo dài rất lâu.
Đợi Khương Trường Sinh triệt để nắm giữ Đại Thiết Thiên Thuật, hắn mở mắt, ánh vào mắt của hắn chính là thân ảnh của Thiết Thiên lão tổ.
Thiết Thiên lão tổ ngồi tĩnh tọa ở trên tế đài, cả người lộ ra vô cùng suy yếu, thoạt nhìn đã gần đất xa trời, nhưng Khương Trường Sinh có thể cảm nhận được thân thể của hắn ẩn chứa lực lượng kinh khủng, đủ để nhân quả cắn trả có thể thôn phệ hết thảy không thể rung chuyển được hắn.
Khương Trường Sinh liếc mắt nhìn quanh, các Cầu Đạo giả khác đã lần lượt tỉnh lại, hắn không phải người đầu tiên tỉnh lại, nhưng cũng không phải một vị cuối cùng nhất.
Hắn kiên nhẫn chờ đợi, nếu những người khác còn chưa rời khỏi, nói rõ giảng đạo còn chưa kết thúc, phía sau chính là khâu giải hoặc.
Hắn tiếp tục củng cố cảm ngộ về nhân quả mà mình đoạt được, nhưng người đã tỉnh lại khác cũng đều như thế.