← Quay lại trang sách

Chương 1522 Vượt qua Đại Đạo thần binh (2)

Mộ Linh Lạc có lẽ chịu Đại Đạo thần binh ảnh hưởng, kiếm do lực lượng vận mệnh biến thành đã có tạo hóa Đại Đạo thần binh, chẳng qua là kém chút khí vận, cũng không lâu lắm, vận mệnh chi kiếm của nàng sẽ bị đánh vỡ.

Nhưng dù cho như thế, Mộ Linh Lạc cũng không có bại, lấy lực lượng vận mệnh trêu đùa Khương Thiện.

Nhìn như hai người đang đấu pháp, ở trong mắt Khương Thiện, hắn lại đang đối mặt với vô số chính mình, quá khứ mình, tương lai của mình, có hiện tại tẩu hỏa nhập ma mình, trong quá trình cùng mình chiến đấu, hắn cũng đang trực diện những chuyện mình sợ nhất kia.

Thái Thủy Niết Bàn Thương bá đạo nện xuống, đánh cho thần thương rời tay Khương Nghĩa, Khương Nghĩa cũng bị đánh bay theo.

Khương Trường Sinh thuận thế đạp tới một cước, đạp thần thương đến trong tay Khương Nghĩa.

- Ngươi chỉ có chút trình độ này? Hắc Ám đại đế của Tiên đạo chỉ đến như thế, bây giờ Hoàng Kinh Tuyệt gia nhập Tiên đạo, chỉ sợ qua ngàn vạn năm, Đại Thiên thế giới nhắc đến Tiên đạo, chỉ biết Hoàng Kinh Tuyệt, không biết Hắc Ám đại đế.

Khương Trường Sinh giễu cợt, nghe được như thế, ba mắt của Khương Nghĩa phát ra hung quang doạ người.

Hắn đột nhiên ném thần thương ra ngoài, thần thương xuyên qua hư không tàn phá, giết tới trước mặt Khương Trường Sinh, bị hắn dùng Thái Thủy Niết Bàn Thương dễ dàng ngăn lại, còn là mũi thương chống đỡ mũi thương.

Đúng lúc này.

Bên trong thần thương bỗng nhiên toát ra một thân ảnh, rõ ràng là Khương Nghĩa, hai tay của hắn đột nhiên nắm chặt Thái Thủy Niết Bàn Thương, thi triển thiên phú thôn phệ của hắn.

Hắn mong muốn thôn phệ thần lực của Thái Thủy Niết Bàn Thương.

Điều này làm Khương Trường Sinh bị hù đến lắc tay phải một cái, chấn động đến thân thể Khương Nghĩa yên diệt, hồn thể bị đánh bay.

- Tiểu tử này đúng là điên.

Trong lòng Khương Trường Sinh có chút tức giận, lại lại có chút tự trách, xem ra mình quá ép Khương Nghĩa.

Khương Nghĩa bị buộc đến tuyệt lộ, sẽ đi con đường cực đoan, tính cách hắn là vĩnh viễn không chịu thua, dù cho đồng quy tại tận, cũng muốn chiến đến cùng.

Khương Nghĩa cấp tốc ngưng tụ thân thể, khí tức của hắn trở nên mỏng manh, tay nắm thần thương đều đang run rẩy.

Trong nháy mắt vừa rồi, hắn thôn phệ thất bại, ngược lại bị đối phương hút khô pháp lực, Đại La đạo quả của hắn vậy mà không thể vận chuyển.

Phải biết Đại La đạo quả không giờ khắc nào không thúc giục sinh ra pháp lực, cho nên có thể nói pháp lực của Đại La vô cùng vô tận, đây là hắn lần đầu tiên gặp được tình huống Đại La đạo quả bị đánh đến đình trệ.

Đối phương mặc dù áp chế cảnh giới, cũng không phải hắn có thể địch.

- Không đúng, thanh thần binh kia tuyệt đối cao hơn Đại Đạo thần binh, mà không chỉ một phẩm giai.

Khương Nghĩa nhìn chòng chọc vào Thái Thủy Niết Bàn Thương, trong đầu suy tư đối sách.

Nếu như chẳng qua là một người, hắn chết thì đã chết, nhưng còn có Khương Thiện ở đây, hắn nhất định phải trợ giúp Khương Thiện sống sót.

Khương Trường Sinh lại không tiến công, cho Khương Nghĩa thời gian suy nghĩ.

Hư không phá toái chỉ còn lại có Mộ Linh Lạc cùng Khương Thiện đang chiến đấu.

Trong mắt Khương Nghĩa, đối thủ của Khương Thiện khủng bố kém xa đối thủ của hắn, nhưng vì sao Khương Thiện càng đánh càng gấp, thậm chí có loại tư thế phong ma.

Khương Trường Sinh lại thấy Mộ Linh Lạc đã đạp một nữa chân vào Đại La Kim Tiên, lại thêm Vận Mệnh Chi Đạo quỷ dị, giờ phút này, tâm Khương Thiện đã loạn.

- Tốt, ngươi cũng không có tư cách sống tiếp, không xứng có được Đại Đạo thần binh.

Khương Trường Sinh lạnh lùng nói, Mộ Linh Lạc tựa hồ được phân phó, tìm đúng cơ hội, đánh bay Khương Thiện về phía Khương Nghĩa.

Khương Nghĩa vội vàng tiếp được Khương Thiện.

Khương Trường Sinh thả người vọt lên, giơ cao Thái Thủy Niết Bàn Thương, Đạo Nguyên cực bảo phát ra hào quang bảy màu bao phủ toàn bộ hư không, Mộ Linh Lạc thì đến đến phía sau Khương Trường Sinh.

Bị hào quang bảy màu chiếu rọi, hai người giống như bị giam cầm trong thần quyền thần linh tuyệt đối, hư không bọn hắn sáng tạo ra, lại chuẩn bị hủy diệt. Khương Nghĩa nghiến răng nghiến lợi, muốn thoát đi vùng hư không này, lại cảm nhận được có một cỗ lực lượng không gian áp chế không thể nói rõ đè ép bọn hắn.

Bọn hắn không chỗ có thể trốn, chỉ có thể tiếp nhận thẩm phán.

Khương Trường Sinh cũng không nói nhảm, một thương vung xuống, thế không thể đỡ.

Cơ hồ trong nháy mắt, Khương Nghĩa cùng Khương Thiện mất đi ý thức.

Không biết đi qua bao lâu, Khương Thiện chậm rãi tỉnh lại.

Ánh vào hắn tầm mắt chính là Tinh Hải óng ánh khắp nơi, hắn mở to hai mắt, vội vàng đứng lên, ngạc nhiên phát hiện mình đứng ở bên trong Tử Tiêu cung, Bạch Kỳ đứng cách đó không xa, một mặt lo lắng nhìn hắn.

Khương Nghĩa đã tỉnh lại trước hắn một bước, tay cầm thần thương, chau mày.

Khương Trường Sinh ngồi bên trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, mở lời:

- Tốt rồi, các ngươi không cần lo lắng, hai người kia bị ta khu trục, mặc dù không rõ ràng lai lịch của bọn hắn, nhưng đoán chừng sau này không còn dám đến, bất quá các ngươi nếu rời đi Tiên đạo lĩnh vực, chưa hẳn sẽ không gặp phải bọn hắn, các ngươi trước trùng kích Đại La Kim Tiên, triệt để nắm giữ lực lượng của Đại Đạo thần binh đi.

Là gia gia đã cứu chúng ta?.

Khương Thiện thở dài ra một hơi, nhưng vừa nghĩ tới chiến đấu lúc trước, tâm hắn sẽ rất khó chịu, hắn cho rằng mình đã đủ cường đại, không nghĩ tới sẽ bị trêu đùa như phàm linh.

Tâm tình Khương Nghĩa càng khó chịu hơn so với hắn, dù sao Khương Nghĩa đối mặt là Thái Thủy Niết Bàn Thương.

- Gia gia, xin hỏi Đại Thiên thế giới có tồn tại chí bảo mạnh hơn Đại Đạo thần binh?

Khương Nghĩa nhìn về phía Khương Trường Sinh, cắn răng hỏi.

Hắn tin tưởng vững chắc Thái Thủy Niết Bàn Thương mạnh hơn thần thương, tuyệt không phải chẳng qua là thực lực hắn chênh lệch quá xa với đối phương.

Hai thần binh mỗi lần đụng vào nhau, hắn đều có loại cảm giác kinh dị thần thương sắp phá toái.

Từ khi hắn nắm giữ thần thương, lần đầu tiên có cảm thụ như vậy, khiến cho hắn khó mà tiếp nhận.

Khương Trường Sinh bình tĩnh nói:

- Đại Thiên thế giới vô biên vô hạn, vô luận tồn tại gì, cũng có thể, kiếp nạn này vừa để cho các ngươi hiểu rõ Đại Đạo thần binh cũng không có thể giúp các ngươi tung hoành Đại Thiên thế giới, vẫn phải dựa vào bản thân tu hành.