← Quay lại trang sách

Chương 1523 Đại Đạo công bằng, tồn tại bất tử (1)

Khương Trường Sinh trấn an Khương Nghĩa, Khương Thiện một hồi, để bọn hắn‌ trở về tu luyện thật tốt.

Bạch Kỳ cảm thấy rất hứng thú đối với chuyện bọn hắn gặp phải, thế là đuổi theo hỏi thăm.

Trong đại điện chỉ còn lại có Khương Trường Sinh, Mộ Linh Lạc, cùng với một đầu Bạch Long chỉ biết ngủ.

- Thần binh trong tay chàng hẳn là có phẩm giai cao hơn Đại Đạo thần binh?

Mộ Linh Lạc tò mò hỏi.

Khương Trường Sinh cười gật đầu.

Trận chiến này xem như khiến cho hắn rõ ràng chênh lệch giữa Thái Thủy Niết Bàn Thương và Đại Đạo thần binh, hắn cảm thấy nếu vận dụng một thành lực lượng của Thái Thủy Niết Bàn Thương, cũng đủ để đánh xơ xác Đại Đạo thần binh, nếu thi triển ra toàn bộ thực lực Thái Thủy Niết Bàn Thương, rất khó tưởng tượng sẽ tạo thành uy năng như thế nào.

Ngược lại Khương Trường Sinh tạm thời không dám sử dụng lực lượng chân chính của Thái Thủy ‌Niết Bàn Thương.

Mộ Linh Lạc mở miệng hỏi:

- Lần này khảo nghiệm có quá mức hà khắc hay không, ta lo lắng bọn hắn…

Làm nãi nãi, nàng chung quy có chút không đành lòng, nhìn thần sắc hai huynh đệ lúc rời đi, trong lòng nàng có chút hối hận.

Khương Trường Sinh khẽ lắc đầu, nói:

- Yên tâm đi, trong quá trình bọn hắn hôn mê, ta truyền thụ bọn hắn đạo ý, dùng ngộ tính của bọn họ, có thể càng sớm hơn bước vào Đại La Kim Tiên, thân là gia gia, ta há có thể khi dễ tôn nhi?

Mộ Linh Lạc nghe xong, mặt mày hớn hở, nàng tiến đến bên cạnh hắn, hai người bắt đầu thì thầm trò chuyện với nhau.

Tin tức Khương Thiện đạt được Đại Đạo thần binh kinh động toàn bộ Tiên đạo, Hắc Ám đại đế dựa vào Đại Đạo thần binh giết ra hung danh vẫn như cũ trở thành truyền thuyết thần thoại, bây giờ Tiên đạo lại có thêm Đại Đạo thần binh, đối với Tiên đạo mà nói, đây tự nhiên là chuyện tốt.

Bất quá hai thanh Đại Đạo thần binh liên tục đều nhận đệ tử Khương tộc làm chủ, điều này khiến cho không ít suy đoán hiện ra.

Trong đó có một đầu ngôn luận truyền đi phổ biến nhất, chính là trong tay Đạo Tổ còn có Đại Đạo thần binh.

Sau khi đánh với Vĩnh Hằng tộc một trận, tên của Đạo Tổ đã truyền đi càng thêm vang dội khắp Đại Thiên thế giới, thậm chí bị nói vượt qua tên tuổi của Vĩnh Hằng, uy danh như thếtruyền vào bên trong Tiên đạo, khiến cho ấn tượng của các hậu bối về Đạo Tổ càng ngày càng cao lớn.

Không gì làm không được, mạnh nhất hư không, sáng tạo hết thảy các loại.

Bên trong đoạn thời gian từ nay về sau, cách mỗi hai mươi vạn năm, Tiên đạo sẽ sinh ra một vị Đại La Kim Tiên.

Khí vận Thiên Đạo không ngừng tăng vọt, Khương Trường Sinh tình cờ cũng đi ra bên ngoài Tiên đạo lĩnh vực, dùng Thiên Đạo giá trị khí vận xây dựng đại thiên địa Tiên đạo, dẫn các đại giáo phái tiến đến kiến thiết.

Thoáng chớp mắt.

Ba trăm vạn năm đi qua.

Số lượng Đại‌ La Kim Tiên của Tiên đạo đã vượt qua hai mươi vị, bên trong ba trăm vạn năm, Tiên đạo phát triển nhanh như gió, các phương diện đều như thế, nương tựa theo uy danh Đạo Tổ trấn diệt Vĩnh Hằng tộc, phạm vi Tiên đạo khuếch trương vượt xa hai ngàn vạn năm quá khứ.

Bây giờ, đạo thống đến đây bái phỏng Tiên đạo đã vượt qua hàng ngàn, đủ loại đạo thống đều có, thậm chí có đạo thống tiếp nhận truyền thừa của một bộ phận Cổ Tiên đạo.

Kinh Tuyệt đã triệt để dung nhập vào Tiên đạo, mới đầu bọn hắn hết sức mâu thuẫn, nhưng theo Tiên đạo đánh với Vĩnh Hằng tộc một trận, Kinh Tuyệt đã không còn dám mâu thuẫn, thậm chí biểu hiện cực kỳ sốt ruột.

Có một lời đồn truyền ra Đại Thiên thế giới, Tiên đạo có được lực lượng cao hơn Đại Đạo, bằng không Đạo Tổ cũng không có khả năng tru diệt Vĩnh Hằng tộc.

Bên trong Đại Thiên thế giới, không phải không có tồn tại mạnh mẽ hơn Vĩnh Hằng tộc, nhưng Vĩnh Hằng tộc bất tử bất diệt, vận mệnh trói buộc cùng một chỗ với cảnh giới Vĩnh Hằng Thần Tôn, đây là thứ khó dây dưa nhất.

Rất nhiều đạo thống bái phỏng Tiên đạo, muốn tìm tìm loại lực lượng này.

Ba trăm vạn năm đi qua, tu vi Khương Trường Sinh một mực đi theo Hồng Mông Đại Đạo trưởng thành mà mạnh lên, nhưng nói tóm lại, biên độ mạnh lên không tính quá lớn.

Hắn một mực đang nghiên cứu mảnh vỡ đại‌ đạo trước đó thu hoạch.

Thông qua mảnh vỡ đại đạo, Khương Trường Sinh hiểu rõ, gương mặt khổng lồ thần bí lúc trước gặp phải xác thực là Vĩnh Hằng đạo quyển mà sinh tồn ban thưởng nhắc nhở.

Cái gọi là Vĩnh Hằng đạo quyển chính là một loại lực lượng đặc thù mà Đại Đạo giao phó cho Vĩnh Hằng tộc, có được sức mạnh to lớn bá đạo trấn áp ba ngàn Đại Đạo, chẳng qua Vĩnh Hằng tộc cần cung cấp nuôi dưỡng Vĩnh Hằng đạo quyển, bọn hắn cần hiến tế tộc nhân, đây cũng là nguyên nhân số lượng Vĩnh Hằng tộc không thể tăng lên, mà mỗi lần sử dụng Vĩnh Hằng đạo quyển, đều sẽ khiến cho tất cả mọi người bên trong tộc gặp phải Đại Đạo cắn trả.

Theo Khương Trường Sinh, Vĩnh Hằng tộc tuy là hiệu lực cho Đại Đạo, nhưng cũng không có đạt được Đại Đạo hoàn toàn tín nhiệm, Đại Đạo cũng kiêng kị Vĩnh Hằng tộc, không hy vọng Vĩnh Hằng tộc cường đại hơn nó.

Từ góc độ này suy nghĩ, Khương Trường Sinh cũng cảm thấy Đại Đạo rất không tệ.

Mặc dù Đại Đạo gạt bỏ Tiên đạo nhưng đây chỉ là sự khác biệt về đạo, Khương Trường Sinh cũng không có căm hận Đại Đạo, nhưng đã đối địch, hắn cũng chỉ có thể toàn lực ứng phó.

Trong lòng hắn, Tiên đạo lớn hơn Đại Đạo.

Nếu như không có Tiên đạo, Khương Trường Sinh cũng sẽ không đi đến một bước này.

Một ngày này.

Khương Trường Sinh tỉnh lại từ trong trạng thái ngộ đạo, hắn bẻ bẻ cổ, hỏi:

- Thái Ất Tiên Vực như thế nào?

Nghe vậy, Bạch Kỳ xuất hiện hắn bên cạnh, cung kính nói:

- Thái Ất Tiên Vực vừa trải qua một trường kiếp nạn, cũng may đã bãi bình, trật tự khôi phục, dù sao Thái Ất Tiên Vực còn có người đời sau Khương tộc tồn tại, bọn hắn kế thừa chế độ Đế mạch cùng chi mạch, mặc dù không có Thiên Đình, bọn hắn cũng đang bảo vệ Tiên đạo.

Khương Trường Sinh gật đầu, trong lòng không khỏi suy nghĩ Khương Tầm.