← Quay lại trang sách

Chương XVII ❖ 1 ❖

Quỳnh trở về sân bay trong lúc tình hình rất căng thẳng.

Tất cả những phương án tác chiến đưa lên trên đều bị bác. Nhiều tuần liền, những người lái không được phép cất cánh chiến đấu. Trên sân bay, chỉ có một biên đội trực.

Ngoài những máy bay huấn luyện, tất cả những máy bay khác đều đưa ra xa sân bay, náu mình trong những ụ đất được ngụy trang cẩn thận. Chỉ còn những chuyến bay huấn luyện xen vào khoảng thời gian yên tĩnh khi không có máy bay địch đánh phá. Các phái viên, nhà báo ít tới sân bay. Tất cả những người lái nhảy dù đã trở lại vị trí trực ban chiến đấu.

Nhưng những buổi trực chiến đã trở thành những buổi nằm dài vô bổ trong ngôi nhà nhỏ vắng người trống lạnh, bốn bể gió thổi. Ai nấy đều có cảm giác như mình đang bị trừng phạt, những cầu thủ bị "treo giò" trong lúc trận đấu đang diễn ra sôi nổi trên sân cỏ.

Căn cứ vào số liệu của các trạm ra-đa ở những nơi khác và tài liệu do các trạm quan sát từ mặt đất cung cấp, ta đã biết trong những trận đánh hồi đầu năm, mỗi lần địch huy động chừng ba chục máy bay tiêm kích. Một số tốp lợi dụng dãy núi Tam Đảo, bay thấp để tránh mạng lưới ra-đa tại sân bay. Với tốc độ sẵn có, chúng chỉ nhô lên chiếm độ cao khi máy bay ta bắt đầu rời đường băng.

Trái với thường lệ, đài Tiếng nói Hoa Kỳ đưa tin về những trận thắng mới của không quân Mỹ trên bầu trời Vĩnh Phú hồi đầu năm một cách nhẹ nhàng, với số máy Mic bị bắn hạ thấp hơn thực tế. Địch không bình luận gì về chiến thắng mới này.

Âm mưu địch phát lộ rõ ít tuần sau đó, qua lời khai của một giặc lái bị bộ đội tên lửa bắn hạ. Y đã có mặt trong trận đánh ngày mồng 2 tháng giêng trên bầu trời Đa Phúc. Cán bộ trinh sát của Quần chủng và một số người lái của ta tới trại giam gặp viên phi công. Y đã nói về một chiến dịch "quét sạch bầu trời" của bộ chỉ huy không lực Huê Kỳ.

Không quân Mỹ chuẩn bị từ khá lâu cho những trận không chiến lớn nhằm tiêu diệt toàn bộ máy bay tiêm kích siêu âm trên bầu trời Bắc Việt. Phi công Mỹ đã bay tập dượt nhiều lần theo phương án tác chiến do bộ chỉ huy vạch ra. Theo phương án này, tám chiếc bay với tốc độ chậm, giả làm máy bay ném bom tiến về phía kho dầu Đông Anh gần Hà Nội, nhử cho lực lượng không quân ta ở sân bay Đa Phúc bay lên đối phó. Mười sáu chiếc tiêm kích đi tiếp sau, lợi dụng địa hình dãy núi Tam Đảo ở phía bắc, luồn qua mạng lưới ra-đa của ta, bay vào khu vực không chiến theo đội hình bàn tay xòe, mỗi tốp cách nhau từ hai đến ba ngàn mét, mỗi chiếc cách nhau từ hai đến ba trăm mét. Cách sân bay ta từ mười tám tới sáu ki-lô-mét, chúng triển khai đội hình, từng tốp hai chiếc bay vào khu vực đã quy định.

Địch đã chia vùng trời chung quanh sân bay thành bốn khu vực, mỗi khu vực do hai tốp tiêm kích chiếm lĩnh. Tám tốp này hình thành hai vòng vây bao bọc lấy sân bay.

Những tốp bay vòng trong cách sân bay ta từ chín đến ba mươi lăm ki-lô-mét. Những tốp bay vòng ngoài cách sân bay từ ba mươi lăm đến năm mươi tư ki-lô-mét. Các tốp máy bay này đều bay tại khu vực đã được quy định theo hình con số 8, với đường kính quay vòng tròn khoảng bảy ki-lô-mét.

Viên đại tá chỉ huy toàn biên đội mười sáu chiếc bay ở vòng trong, gần sân bay, đổi diện với hướng máy bay ta cất cánh lên.

Đội hình tiến công của địch là bốn chiếc, chia làm hai tốp. Tốp 1 đánh, tốp 2 bảo vệ sườn phía sau, và ngược lại. Khi tốp 1 đánh trước mặt, tốp 2 vòng ra phía sau đánh trở lại, hoặc vòng sang đánh vào hai bên sườn. Giữa các tốp có một sự chỉ huy thống nhất: chúng có quan hệ với nhau về chiến thuật và có nhiệm vụ chi viện cho nhau.

Vế trang bị, mỗi chiếc máy bay mang theo bốn tên lửa Rắn đuôi kêu và bốn tên lửa chim sẻ. Khi tiến công trước mặt, chúng dùng tên lửa chim sẻ. Khi bám được đuôi ta, chúng dùng tên lửa Rắn đuôi kêu...

Lời khai của viên phi công xác nhận những gì các chiến sĩ lái máy bay ta đã gặp trong hai trận đánh, và chứng minh những điều ta dự đoán.

Ban chỉ huy trung đoàn và những người lái đã tập trung nhiều buổi trước tấm bảng có vẽ đội hình chiến thuật không chiến mới của địch giống như hình một chiếc đu quay.

Họ nhận thấy đội hình này khá phức tạp, dễ gây nguy hiểm cho những biên đội nhỏ của ta khi lọt vào vòng vây, vì nó hạn chế khả năng phán đoán của những người lái.

Nhưng khi ta đã biết rõ chiến thuật của kẻ địch như hiện nay, thì không phải không có cách đối phó.

Quỳnh đã nêu ý kiến nên phân tán lực lượng ta ra một số sân bay. Khi một sân bay ta bị địch bịt kín bằng đội hình trên, ta có thể cho những máy bay cất cánh từ những sân bay khác, đánh tạt vào góc nào đó trong đội hình của địch. Như vậy ta vẫn có thể bắn hạ một số máy bay địch và phá vỡ thế trận bao vây.

Ý kiến của anh được một số đông anh em lái đồng tình.

Đông có một lập luận khác hẳn với những lần trước đây. Anh nói: "Nhiệm vụ chủ yếu của máy bay đánh chặn của ta có phải là đi đánh nhau với những máy bay tiêm kích địch hay không? Phá chiến thuật này của địch không khó. Nhưng làm như vậy là bị động với chúng. Tốt hơn là ta "cho qua" bọn này. Mặc cho địch cứ lặp đi lặp lại một chiến thuật vừa tốn kém vừa mệt sức. Nên đề nghị Quân chủng điều thêm một số đơn vị cao xạ và tên lửa tới phục quanh sân bay, nện cho bọn đến khiêu chiến những đòn ra trò. Còn anh em ta chỉ cần cất cánh đánh đúng vào đội hình những máy bay cường kích mang bom đi oanh tạc."

Ban chỉ huy trung đoàn tán thành ý kiến của Đông.

Địch lặp lại cái trò nhử mối. Chúng đưa từng biên đội hai chiếc RB.66, loại máy bay trinh sát mà chúng biết là không quân ta rất muốn bắn hạ, bay sát vành đai hỏa lực tên lửa bảo vệ Hà Nội. Có lúc chúng cho những chiếc tiêm kích bay chậm giả làm máy bay ném bom từ từ tiến về khu trung tầm sản xuất gang thép của ta ở Thái Nguyên. Lần nào địch cũng phục sẵn một đội hình đu quay hàng chục chiếc máy bay tiêm kích F.4C.

Trung đoàn đã không cho máy bay ta cất cánh. Âm mưu của địch trở thành một trò chơi vô bổ. Chúng bị lỗ thêm một số máy bay vì trúng đạn cao xạ và tên lửa của ta.

Nhưng những người lái trong bộ đồ bay, đứng ở đường hào trú ẩn gần ngay những chiếc Mic 21 vẫn nằm bất động trong khi máy bay địch gấm rú lừng lững bay qua đầu, có anh lại rên lên: "Như thế này thì chết không nhắm mắt được đâu!"

- Riêng Đông tỏ ra bình tĩnh. Anh đã bay loại Mic mới khá thành thạo. Cấp trên đã chấp nhận ý kiến của anh, nhưng nếu được đi đánh thì chưa phải là anh.

Mình đang còn bị tiếp tục thử thách. Anh tin mình sẽ dần dần gây lại được tín nhiệm với cấp trên.

❖ 2 ❖

Một nhà văn đã viết: "Thời tiết nằm trong thời gian lớn. Con người nằm trong thời gian nhỏ. Khi những cái nhỏ nhận xét cái lớn thì nhận xét qua bản thân".

Đối với người bay chỉ có hai loại thời tiết: thời tiết xấu và thời tiết tốt. Thời tiết tốt là khi bầu trời mở ra trước họ bát ngát, có tiếng nhạc của gió, của mây, của mặt trời và của trăng sao. Thời tiết xấu là khi chỉ còn tiếng rì rầm than vãn của gió, của mưa tiếc thương không gian bao la đã bị tấm màn hơi nước màu xám nặng trĩu cướp mất.

Ngoài vườn, con chim khuyên bé nhỏ vẫn tung tăng nhảy nhót trên những cành đào, lá sum sê ướt đẫm nước mưa, quả bắt đầu lớn.

Quỳnh ngồi trong nhà tần ngần nhìn bản kế hoạch bay vẫn cứ bị thời tiết đẩy lùi.

Suốt ngày hôm qua, những người bay huấn luyện đã tập trung trên sân, đợi một khoảng thời gian tạnh ráo, dù ngắn ngủi, tung cánh lên bầu trời, xóa bớt đi một khoa mục trên bản kế hoạch. Họ cần phải giành giật với kẻ địch từng phút, từng giây để rút ngắn khoảng cách quá xa giữa ta và chúng về mặt kỹ thuật. Nhưng thời tiết không chiều họ.

Kẻ địch đã thôi cái trò nhử mồi và rình rập trên sân bay của ta. Chúng bắt đầu dùng những đội hình hỗn hợp, máy bay cường kích có máy bay tiêm kích đi kèm bảo vệ cả phía trước và phía sau. Máy bay Mic 17 nhiều lần đụng vào đội hình này đều ít thành công mà còn bị tổn thất. Phương án tác chiến đánh vào đội hình lớn của trung đoàn gửi lên trên vẫn không được Quân chủng thông qua. Lực lượng tiêm kích địch đông, máy bay đánh chặn của ta ít, người lái lại chưa được tập luyện nhiều. Cách đánh chưa giải quyết tốt, kỹ thuật cũng chưa bảo đảm. Gần đây, vì thời tiết quá xấu, máy bay địch ít vào. Mùa hè sắp tới chắc những trận đánh sẽ trở nên quyết liệt.

Riêng đại đội của Quỳnh còn thêm một nhiệm vụ thứ hai: bay đêm. Vì số người lái ít, họ được huy động làm cả nhiệm vụ trực chiến ban ngày. Nhưng nhiệm vụ đánh đêm của họ sẽ rất nặng. Quân chủng đã nhắc nhở nhiều lần phải tập bay đêm gấp để chuẩn bị cho kế hoạch mới.

Bay huấn luyện ban ngày hay ban đêm đều phải có thời tiết tốt. Với những thiết bị dẫn đường ta hiện có, người lái không thể hạ cánh trong điều kiện trần mây trên đỉnh sân bay quá thấp.

Quỳnh đang ngồi nhìn những chiếc bong bóng phập phổng dưới mái hiên, thì Đông chạy vào.

Đông vắt vội chiếc áo mưa lên trên phên liếp. Anh chàng có điều gì phấn khởi ra mặt.

- Ông nội! Ngồi nhớ thương ai vậy?... Quân chủng thông qua phương án tác chiến rồi!

Trong cuộc họp cán bộ chiều hôm qua, Đông đã nêu một ý kiến: nên chọn lúc máy bay địch bay ra làm thời cơ cho máy bay ta dứt điểm. Ta sẽ chặn kích địch trên đường về.

Anh nêu ra một loạt điều kiện thuận lợi: khi rút lui, kẻ địch ít để phòng, ta dễ dàng tiến vào gần địch từ phía sau, địch không dám đối phó lâu với ta vì dầu liệu đã cạn... Trung đoàn đồng ý đưa trình Quân chủng phương án này.

- Hay quá! - Quỳnh mừng rỡ - Cậu trở thành nhà tham mưu rồi!

- Mình không làm tham mưu. Mình đưa ra ý kiến đúng để trên phải cho mình đánh!

- Ngày mai bổ trí những ai trực ban?

- Mấy cậu trẻ... - Đông đáp, mặt hơi xịu xuống - Nhưng ngày mốt, phải đến mình!

Quỳnh nhìn bạn ái ngại. Nếu nó bớt nói năng lung tung một chút, đâu đến nỗi thế này. Anh chưa tin trung đoàn sẽ bố trí cho Đông trực chiến trong những ngày gần đây.

- Cậu nhắn hắn lên chưa?

Đông đã mấy lấn giục Quỳnh viết thư cho Hảo lên để bàn chuyện tổ chức lễ cưới.

- Chưa...

- Cậu định chờ đến bao giờ?

- Bao giờ chưa biết, nhưng bây giờ thì chưa... Mình có mở mắt ra được lúc nào!.

- Mắt cậu vẫn mở đó thôi?

Thực ra, Quỳnh nghĩ chưa thể bàn tính đến việc cưới xin trong lúc cả đơn vị còn điên đầu vì chuyện chiến đấu. Bữa nọ, trong một buổi họp, trung đoàn trưởng Luân đã nói: "Sớm muộn rồi địch cũng đánh vào sân bay. Đồng chí nào có gia đình hay lên thăm, nên thông báo cho gia đình biết: cánh máy bay Mic của chúng ta không phải là chỗ náu an toàn". Quỳnh cảm thấy nóng mặt. Anh nghĩ trung đoàn trưởng đang nói câu đó với chính mình.

Quỳnh quay ra ngoài, thẫn thờ nhìn những giọt mưa rơi. Cô ấy đã mấy lần viết là cô ấy rất muốn lên thăm mình... Cô ấy chưa biết mình mong gặp cô ấy đến chừng nào...

- Cậu định chờ đến thời bình phải không? Nếu vậy thì lảu lắm đó! Hắn đến phải bỏ cậu để đi tìm người khác. Vợ mình viết thư nói: cái Hảo gần đây lắm lúc đã lo già...

- Không phải chờ thời bình... nhưng cũng phải để lúc tình hình giãn ra một phút.

- Sẽ không có giãn ra mà chỉ mỗi ngày một căng thêm. Chưa biết lúc nào trên sẽ gọi cậu đi. Tớ cũng đang chuẩn bị việc nhà cho ổn. Cậu đi là tớ sẽ đi cùng! Cậu lái máy bay siêu âm mà không hiểu nghệ thuật dứt điểm thì... cậu là thằng ngốc.

Đông đứng dậy, cầm chiếc áo mưa chụp lên đầu, chạy ù sang nhà bên.

- Quỳnh vẫn nhìn những giọt mưa rơi. Chiến tranh dù tàn khốc đến đâu cũng vẫn cứ để sót lại những thời gian, những không gian, những mái nhà yên tĩnh.

Có lẽ nào chúng ta sẽ không có một số ngày lắng dịu...

❖ 3 ❖

Những ngày cuối tháng Tư, những trận đánh theo phương án tác chiến mới diễn ra thuận lợi.

Trận đầu, một biên đội gồm hai người lái trẻ, do Quý chỉ huy, bắt gặp địch trên bầu trời huyện Thanh Sơn, tỉnh Phú Thọ. Kẻ địch yên trí chúng đã hoàn tất nhiệm vụ và rời khỏi khu vực tọa độ lửa, ung dung kéo về sân bay Cò Rạt. Sau khi phải luồn lách né tránh những luồng cao xạ và những phát tên lửa từ mặt đất bắn lên, đội hình của chúng không còn chặt chẽ như lúc bay vào. Bọn tiêm kích đã vọt lên phía trước. Một tốp bốn chiếc máy bay ném bom tụt lại sâu về phía sau. Bọn này đã trút hết bom nhưng vẫn còn mang những tên lửa Chim sẻ để tự bảo vệ. Từ bên sườn phía sau của chúng, Quý lập tức nhằm một tên gần nhất lao vào, phóng liền một lúc hai phát tên lửa. Anh muốn đánh một đòn ăn chắc.

Quý reo lên:

- Cháy rồi!

Liền đó, anh nghe lệnh từ sở chỉ huy:

- Liên hoan...

Ở nhà không để cho họ nấn ná thêm, muốn giành một chiến thắng trọn vẹn.

Hôm sau trung đoàn thấy nên khai thác nhiều hơn cách đánh mới. Trong ngày, hai biên đội được lệnh cất cánh. Biên đội thứ nhất do Nhự chỉ huy. Họ gặp lại địch trên vùng trời Thanh Sơn, Phú Thọ. Chắc kẻ địch nghĩ ta sẽ không vội lặp lại trò chơi hôm trước.

Gần hai tháng nay, vắng bóng những chiếc Mic 21 trên bầu trời. Chúng cho ta chỉ bất thần đánh một đòn đột kích. Đội hình bay ra của địch vẫn rời rạc. Nhự nhắm một tên Thần sấm phóng một phát tên lửa. Thằng địch bùng cháy. Nhự vẫn im như thóc. Anh lựa đường bay bám một tên khác, phóng nốt quả tên lửa cuối cùng còn lại dưới cánh máy bay.

Lúc đó, Nhự mới báo cáo:

- Cháy hai chiếc, bắt đầu "liên hoan".

Hai giờ sau, biên đội thứ hai do Qúy chỉ huy cất cánh. Họ gặp địch ngay ở bên kia sườn Tam Đảo. Địch lại bị bất ngờ. Khu vực này, chính là nơi chúng thường tổ chức phục kích ta và đã mấy lần vớ những món to. Chúng không tin máy bay ta lại đón đầu chúng ở đây. Bọn lái tiêm kích đi hộ vệ đã tiến về phía vùng trời Phú Thọ, đề phòng máy bay ta lại phục ở đó. Quý bắn rơi một F.105 và quay ra bảo vệ đuôi cho đồng chí số 2 công kích địch. Thêm một F.105 nữa bị bắn rơi.

Chỉ cần với hai trận đánh, đoàn Sao Vàng đã san bằng tỷ số một cách có lợi. Ba tên giặc lái bị bắt sống, năm tên khác không kịp nhảy dù.

Một sinh khí bừng lên khắp đoàn bay. Mùa xuân đã trở lại cùng với thời tiết khô ráo.

Họ đã tìm ra được một cách đánh để thực hiện nhiệm vụ rất khó khăn mà quân chủng đã trao: "Chỉ được thắng không được thua".

Những bộ mặt tươi rói lên. Trong lòng ai nấy như mở cờ.

Cuối ngày, trung đoàn trưởng trực tiếp báo cáo với tư lệnh trưởng:

- Chúng tôi tin rằng sẽ đánh được theo phương châm của đồng chí đã đề ra. Với những trận đánh hai ngày qua, đơn vị lại có đà có thế.

- Cậu không oán mình mấy tuần qua, ngày nào cũng bác kế hoạch của các cậu chứ?

- Bây giờ thì không - Như vậy trước đây: có?

Luân cầm ống nói mỉm cười, lảng qua chuyện khác:

- Báo cáo đồng chí, ngày mai chúng tôi sẽ rút kinh nghiệm về những trận đánh vừa rồi, và chúng tôi quyết sẽ không dừng lại đây. Sang đầu năm mới, chúng tôi chỉ mới gỡ hòa với kẻ địch.

- - Mình cũng tin như vậy. Chúc các cậu thành công. Nói vói anh em những quyết định trong thời gian qua của Quần chủng là đúng...

❖ 4 ❖

Những ngày đầu tháng Năm, vấn đề tiến công vào đội hình lớn khi máy bay địch bay vào lại được đặt ra. Người nêu lên ý kiến là Quỳnh.

Nhiệm vụ chính của họ là phải kịp thời ngăn chặn những máy bay địch mang bom trút vào mục tiêu. Ta không thể bằng lòng với việc tiêu diệt những tên địch sau khi chúng đã gây tội ác, đã “hoàn thành nhiệm vụ” trở về. Người lái máy bay đều biết rõ điều này.

Nhưng đấy là cái mà họ chưa thể làm được. Quỳnh cho rằng những trận đánh thời gian qua đã rút ra kết luận cho một số vấn đề quan trọng về mặt kỹ thuật, như là: phải dùng tốc độ lớn, phải kết hợp giữa ra-đa của máy bay với mắt người lái để tìm địch, phải phóng tên lửa ở một cự ly vừa phải, góc cắt vào tiến công địch có hiệu quả là 30° phía sau...

Anh nhắc lại phương án tiến công địch trước đây mình đã đề nghị, là dùng biên đội nhỏ đánh tạt vào một góc có thể gây tổn thất cho địch và làm vỡ đội hình của chúng.

Lập luận của Quỳnh được số đông đồng tình. Cũng có người phân vân cho rằng: những máy bay tiêm kích có nhiệm vụ bảo vệ máy hay cường kích oanh tạc mục tiêu, chắc chắn đã có kế hoạch đối phó khi máy bay đánh chặn của ta xuất hiện; việc ta dùng một lực lượng nhỏ tiến công vào đội hình lớn của địch mang nhiều tính mạo hiểm. Quỳnh tin rằng nếu giữ được bí mật khi tiếp cận, sử dụng tốc độ lớn của máy bay đánh nhanh rút nhanh, thì vẫn hoàn toàn có khả năng tiêu diệt địch bảo vệ mình. Dù thế nào thì một đội hình hỗn hợp máy bay ném bom và tiêm kích địch cũng không thể gây khó khăn cho ta bằng đội hình đèn cù gồm toàn những máy bay tiêm kích với nhiệm vụ đặc biệt tiêu diệt máy bay ta hồi đầu năm. Anh đề nghị trung đoàn trao cho mình dẫn một biên đội thử nghiệm cách đánh mới.

Lần này, Quân chủng chấp thuận phương án của đoàn Sao Vàng không mấy khó khăn.

Trung đoàn chọn cho Quỳnh một người lái tốt làm nhiệm vụ số 2, đó là Quý. Quý đã bắn rơi đến chiếc máy bay thứ ba, được coi là một người lái trầm tĩnh, nhiều triển vọng.

Từ sáng sớm, địch đã ba lần cho máy bay trinh sát Hà Nội.

Buổi trưa, một đội hình lớn của địch tiến vào.

Quỳnh và Quý nhận lệnh cất cánh xuống chờ ở phía nam Thủ đô. Mười phút sau, họ được dẫn tiếp vào khu vực không chiến. Quỳnh nhìn thấy phía dưới một đội hình máy bay địch, gồm toàn F.105 đang tiến về Hà Nội. Anh nghe Quý báo cáo bên trên họ, còn có hai tốp tiêm kích F.4. Quỳnh nhận thấy cần dứt điểm thật nhanh. Anh cho máy bay lao xuống, bám đuôi một chiếc F.105, phóng một phát tên lửa. Tên lửa nổ phía sau. Anh lao theo một chiếc khác, phóng nốt phát tên lửa còn lại. Máy bay địch bốc cháy. Tiếng Quý báo cáo gấp: "F.4, phía sau!" Quỳnh cơ động máy bay, và nhìn thấy Quý đã tách ra khỏi mình, quay lại đối đầu với một F.4. Chắc tên này đang định bám đuôi họ. Cùng lúc, anh nhận thấy hai chiếc F.4 khác đang vòng về phía sau mình. Anh thét vào vô tuyến điện:

- Thoát ly nhanh! Xuyên lên!

Quỳnh kéo cần lái đưa máy bay vọt lên độ cao bảy ngàn mét. Vẫn có những chiếc F.4 bám theo. Anh lao xuống để tích lũy tốc độ. Quỳnh chợt nhìn thấy một chiếc máy bay đang bốc cháy. Anh kéo lên lần thứ hai. Anh đã lên tới độ cao mười ngàn. Bốn chung quanh không còn tên địch nào lao theo anh. Chúng đã bỏ cuộc. Quỳnh gọi:

- Quý đâu!... Quý dâu!

Không có tiếng trả lời. Anh đoán bạn đã thoát ra hướng khác sau khi có lệnh của anh.

Quý không trở về.

Ta bắn hạ được một máy bay địch. Nhưng mất Quý là một tổn thất lớn đối với đoàn bay.

Những cuộc tranh luận về khả năng đánh vào đội hình lớn của địch lại nổ ra. Lần này, nhiều ý kiến khác nhau. Cuộc tranh luận không ngã ngũ. Cũng may, Quân chủng không có những lời khiển trách họ.

Trong khi chờ đợi cuộc bàn cãi đi tới kết luận, trung đoàn lại cho tiếp tục đánh vào những máy bay địch rút ra.

Lần này, những người lái bay đi không thật phấn khởi. Họ biết nếu bắn hạ được thêm một số máy bay địch bằng cách đánh này, thì vẫn chưa làm tròn nhiệm vụ chính.

Hơn nữa, sau mấy lần bị tống tiễn bằng những đòn nặng nề, trên đường quay ra, địch đã chú ý đề phòng. Chúng rút ngắn thời gian đánh mục tiêu để dành nhiên liệu đối phó với ta khi rút lui. Đội hình của chúng vẫn nghiêm mật như lúc bay vào.

Ta đã thay đổi nơi phục kích. Nhưng mấy lần, các biên đội của ta bắt gặp địch trên bầu trời Suối Rút, Lai Cháu đều không dứt điểm được.

Cuối tháng, Nhự hạ thêm được một máy bay địch tại Tây Bắc, nhưng đồng chí lái trẻ bay cùng anh lại bị hy sinh.

- Nụ cười đã sớm tắt trên môi những người lái.