← Quay lại trang sách

LỜI CÁM ƠN

Đôi khi tôi nghĩ phần này còn khó viết hơn cả toàn bộ cuốn sách.

Nhưng có quá nhiều người mà tôi hàm ơn sâu sắc cho sự tồn tại của cuốn sách này. Cảm ơn mẹ và Deb vì đã trả lời những câu hỏi về y tế hóc búa và kì lạ trong lúc con nghiên cứu, nhờ đó mà con không bị đưa vào Danh sách những người tra cứu nhiều điều khủng khiếp trên Google. Cảm ơn bố và các anh em trai vì đã không ngừng chắp cánh cho giấc mơ kì lạ và khó khăn này của con. Cảm ơn Sandy vì đã không từ bỏ con quái vật bé nhỏ lặng lẽ và đáng sợ dường như không có một ngôi nhà để về. Cảm ơn Isabel và Chelsea vì đã là những độc giả đầu tiên và có phản ứng khác ngoài câu “Cô bị làm sao thế?” Cảm ơn Tessa vì đã có đủ kiên nhẫn và tài năng thuyết phục tôi tránh xa các bờ vực mà tôi liên tục đâm đầu vào. Cảm ơn Alison và JoVon vì đã cho nó một cơ hội, và Caitlin, vì đã hỏi biết bao câu tuyệt vời và dồn ép tôi - dù tôi có kích động thế nào đi chăng nữa - để tìm ra những con đường hoàn thiện cuốn sách này tốt hơn.

Cảm ơn những người bạn đã tha thứ cho tôi vì tôi hoàn toàn lánh đời trong lúc làm việc với dự án này và những đồng nghiệp có lẽ đã phát ốm lên vì phải nghe tôi nói về nó, cùng những quản lý đã rất háo hức được xuất bản nó.

Cảm ơn bạn vì đã cùng tôi đi đến tận đây.

HẾT