← Quay lại trang sách

Chương 29

Diễn ra lúc có nhiều bê bối, trận chung kết giữa Phoenix Riders và Andromeda được dự kiến sẽ là màn tranh tài được đón xem nhiều nhất trong lịch sử Warcross. Tin tức hôm nay không có gì khác, ngoại trừ cảnh quay các trận thi đấu. Mỗi nhà đài với ngôn ngữ khác nhau trên toàn cầu đều cố gắng cạnh tranh đưa tin trước tiên, có cảm giác như cà thế giới đều dừng lại để xem Warcross. Ở khắp Tokyo, các cửa hiệu và nhà hàng đóng cửa như thể đang trong ngày nghỉ toàn quốc. Những người không đăng nhập ở nhà có thể tụ tập tại nhiều quán cà phê Internet và quán bar. Cả thành phố sáng rực lên với các biểu tượng, chúng phân cụm tại các khu vực mà hầu hết mọi người đã tụ tập.

Tôi bước khỏi cửa sổ phòng khách sạn và quay lại ngồi trên sô pha. Tôi đang phải sống dưới danh tính giả ở khách sạn trong một phố trung tâm. Theo như tôi biết, Hideo nghĩ là tôi đã quay lại New York vì sau cuộc trò chuyện trong bệnh viện, anh ấy chỉ gửi cho tôi một tin nhắn.

Đừng can dự, Emika. Xin hãy tin anh.

Tôi nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ trong suốt đếm ngược thời gian hiển thị gần giữa tầm nhìn của tôi. Chỉ vài tuần trước, tôi vô tình hiện ra giữa trận khai mạc cho giải đấu năm nay. Bây giờ chỉ có vài phút nữa là bắt đầu màn chơi. Năm phút trước khi tôi cần phải đột nhập vào trò chơi. Chỉ khác là lần này, tôi làm có chủ đích. Tôi kiểm tra kỹ mọi thứ, đảm bảo rằng đã bật chức năng ghi hình. Tôi đang lưu trận hôm nay thành một Ký ức mới trong tài khoản của mình. Nếu biến cố xảy ra trong trận đấu ngày hôm nay là do Zero, ít nhất tôi cũng có một bản ghi để nghiên cứu.

Đó là nếu như virus của hắn ta không tấn công tôi đầu tiên.

Cuối cùng thì vài chữ hiện ra trước tầm nhìn của tôi.

Giải vô địch Warcross Lần VIII Chung kết PHOENIX RIDERS đấu ANDROMEDA

Tôi hít một hơi thật sâu. “Được rồi.” Tôi thì thầm. Đoạn, tôi dùng một ngón tay gõ vài từ và thế giới xung quanh tôi tối sầm đi.

Tôi nghe tiếng gió rít vun vút trước khi kịp thấy gì. Thế rồi, màn thi đấu dần xuất hiện trong tầm nhìn. Tôi đang đứng trên một mỏm đá, nhìn xuống cái hồ tròn vành vạnh, bao quanh là bức tường kim loại cao hàng trăm mét. Khi nhìn về phía sau, tôi nhận ra rằng ở phía bên ngoài bức tường là đại dương sâu thẳm.

Ở giữa cái hồ tròn có mười cây cầu thép không gắn với nhau, kéo dài tới các bức tường, nhìn tổng thể như một ngôi sao. Mỗi cây cầu đều dẫn đến một cánh cửa nhà kho cao bằng kim loại, dính vào tường và cách đều nhau. Mỗi cánh cửa có các robot an ninh đứng hai bên. Tôi nhìn các tăng lực phẩm xuất hiện trên các bức tường thép và men theo bờ hồ - các khối cầu sặc sỡ nằm khắp nơi phía trên và dưới mấy cây cầu. Tôi kiểm tra lại tăng lực phẩm trong kho của mình, vẫn đủ hết.

Hãy phóng qua Tokyo trong phút chốc / Yeah, cứ như là chúng ta chẳng còn ở lại thành phố này được bao lâu.

Tiếng nhạc dạo đầu khiến tôi dựng tóc gáy. Bài hát mới của Ren dùng để kích hoạt các Bảo vật bị gài.

Kết thúc thật ấn tượng nào / Yeah kết thúc thật ấn tượng.

Tôi phải mất một lúc mới chú ý đến tiếng reo hò của khán giả xung quanh. Giọng nói của các bình luận viên phấn khích hơn bao giờ hết.

“Thưa quý vị!” Họ tuyên bố. “Chào mừng đến với màn thi đấu Vòng Bạc!”

Bên dưới, các đấu thủ nhấp nháy rồi dần xuất hiện. Mỗi người đứng trên một cây cầu, gần trung tâm của hồ nơi chúng không kết nối với nhau. Đội Andromeda khó mà lẫn đi đâu được trong bộ lễ phục đỏ tươi. Đội trưởng của họ, Shahira, có khăn quàng cổ ghim chặt và viên hồng ngọc Bảo Vật của đội cô treo trên đầu. Trong khi đó, Đấu Sĩ của họ, Ivo Erikkson, có mái tóc vuốt ngược, đang đứng cau có. Tôi nghẹn ngào vui mừng khi nhìn về phía đồng đội của mình. Họ bận đồ màu xanh dương, tương phản hoàn toàn với những bức tường thép xung quanh. Asher (mang viên kim cương Bảo vật màu xanh trên đầu), Hammie, Roshan. Sau đó, hai người mới bổ sung. Jackie Nguyen thay thế cho Ren. Và Brennar Lyons, Kiến Trúc sư mới của họ, thì đánh thay cho tôi.

Sẵn sàng chưa? Asher liên lạc qua kênh mã hóa mà tôi đã thiết lập riêng cho anh ấy. Thông điệp của anh có màu trắng trong suốt xuất hiện ở dưới chế độ xem của tôi.

Tôi gật đầu dù không chắc lắm. Hy vọng thế , tôi trả lời. Tôi bật kho lên để nhìn tăng lực phẩm quý giá của mình.

Khi anh vào được, hãy đưa Bảo vật cho em.

Được.

Sau đó, tôi tập trung vào Brennar và quét kỹ thông tin của anh ta. Nếu tôi cố gắng nhảy đến vị trí của anh ta, tôi phải chắc chắn rằng mình có thể thành công trong lần thử đầu tiên. Điều gì sẽ xảy ra hôm nay nếu Phoenix Riders không giành chiến thắng? Điều gì sẽ xảy ra nếu Zero khởi động kế hoạch của hắn?

Bình luận viên đang giới thiệu các đấu thủ. Tôi tiếp cận dữ liệu của Brennar nhưng lại phải thốt ra một tiếng thất vọng. Em không thể chen vào đó trước khi trận đấu diễn ra , tôi nói với Asher. Anh ta chưa kích hoạt.

Tôi sẽ theo dõi , anh ấy trả lời. Tôi sẽ cảnh báo nếu thấy bất cứ điều gì.

Tôi hít một hơi thật sâu và nhìn xuống trận địa. Mỗi người chơi đứng ở rìa cây cầu của họ, nhìn xuống mặt nước bên dưới rồi nhìn chằm chằm vào nhau. Không ai có thể tiếp cận được nhau, bởi tất cả đều bị một quãng ở giữa trung tâm dài 15 mét phân cách. Tôi có thể thấy môi của Asher mấp máy, anh đang hướng dẫn đường đi cho đồng đội. Tôi chú ý sang cánh cửa kim loại khổng lồ dính liền trong bức tường thép tròn. Đèn đỏ bắt đầu nhấp nháy ở đầu mỗi cửa. Bên trong giữ cái gì? Zero đang ở đâu? Tôi sởn gai ốc khi biết rằng Zero đang theo dõi trận đấu ngay lúc này, mà có khi đang theo dõi giống như tôi. Chờ thời cơ phá đám.

“Chuẩn bị! Sẵn sàng! Chiến!” Bình luận viên hét lên. Các khán giả vô hình hò reo như sấm.

Đổng thời, một tín hiệu chói tai nổ ra, vang vọng khắp không gian đó. Nó xuất phất từ chiếc đèn đỏ nhấp nháy ở đầu mỗi chiếc cửa thép. Người chơi bị xoay vòng. Hammie là người đầu tiên chạy về phía cánh cửa dọc theo cây cầu của mình. Tôi hạ thấp xuống, lơ lửng trên các cây cầu để nhìn rõ hơn.

Các cánh cửa đồng loạt rung chuyển rồi bất đầu được kéo lên, tạo ra âm thanh váng tai do sức nặng của chúng. Hammie chạy nước rút. cô ấy hét gì đó về phía đồng đội trong lúc các thành viên Andromeda cũng đang chạy trên cầu. Khi cánh cửa mở ra rộng hơn, tôi nhìn thoáng được có gì bên trong.

Chân kim loại, dày như các tòa nhà. Khớp crôm tròn, dây gân thép. Rồi khi cánh cửa mở cao hơn, một cái rương giống như thùng với thiết kế đa dạng, hai bên là hai cánh tay mạnh mẽ. Ở trên, kính trong suốt lót phần đầu kim loại. Tôi choáng rớt hàm khi nhìn dần lên. Mười con robot đang chờ có người tới điều khiển.

Nước trong hồ và cả ở ngoài đại dương nổi sóng dữ dội, lộ ra một cơn bão đen ngòm nguy hiểm kéo đến từ chân trời. Tôi nhấp đúp vào điểm nhìn của mình để thấy Brennar đang chạy về phía robot của mình. Thế giới phóng to trước mắt và đột nhiên tôi đứng ngay phía trên, nhìn anh ta đến gần cánh cửa thép. Anh ta bắt đầu trèo lên cái thang bên cạnh con robot.

Trên cây cầu khác, Hammie đã trèo đến đỉnh con robot của mình và giờ đang đứng trên đầu nó. cô ấy tìm mãi rồi cũng thấy lối vào, mở ra và nhảy vào, biến mất khỏi tầm nhìn của tôi. vài giây sau, tròng mắt con robot sáng lên, làm tấm kim loại xung quanh ánh lên màu xanh. Một tiếng rít nghe như động cơ tuabin phản lực đang mạnh dần. Con robot của cô ấy động đậy, các khớp di chuyển ngon lành như thể chính Hammie là robot. Nó nâng một chân. Rồi nâng cái kia. Cây cầu rung lên sau mỗi bước chân.

Asher là người thứ hai đến chỗ con robot. Khi anh ta bước vào, Bảo Vật cũng biến mất khỏi tầm nhìn. Tôi thở dài thất vọng. Shahira cũng sẽ chui vào robot. Nghĩa là nếu tôi muốn sử dụng tăng lực phẩm Vua Bảo vật để lấy cắp Bảo Vật của cô ấy, thì tôi sẽ phải lôi cô ấy ra khỏi con robot. Shahira nhảy vào con robot của mình ngay sau Asher và tiếp sau đó là Pranco, Kiến Trúc sư của Andromeda. Tôi nhìn xuống Brennar. Anh ta gần đến nơi, nhưng rõ là chậm hơn những người khác bởi anh ta bị đưa vào trận đấu cuối cùng mà không có thời gian để luyện tập. Dù vậy, anh ta cũng không phải dạng vừa. Anh ta leo tới đỉnh con robot, nhảy vào và khởi động. Đôi mắt của nó bật đèn, phát ra màu xanh tươi sáng.

Tôi bày ra sơ đồ lưới lên trên Brennar và robot của anh ta, thế là dữ liệu đổ vào một khối mã màu xanh lá cây đang xoay xoay trước mắt tôi. Tôi phải căn thời gian chính xác. Bằng không, tôi có thể bị dịch chuyển tới bên ngoài con robot của anh ta và bị lộ trước toàn bộ khán giả. Zero sẽ biết ngay tôi đang ở đâu và làm gì. Khi đã tôi là một người chơi thực, tôi sẽ phải di chuyển nhanh. Trong đời thực, Brennar sẽ biết ngay khi anh không thể kiểm soát nhân vật ảo của mình nữa. Anh ta sẽ báo cho bộ phận an ninh và họ sẽ tạm dừng trò chơi. Họ sẽ tìm và đuổi tôi ra.

“Shahira đang đi tấn công!” Bình luận viên kêu lên và tôi quay sang nhìn Shahira đang chạy trên cây cầu về phía khoảng trống trung tâm. Khi đến cuối cây cầu, robot của cô ấy cúi xuống như một con báo đã sẵn sàng để nhảy. Sau đó, nó vọt một cú thật cao lên không trung và đôi cánh sắc lẻm gắn bên mình tung ra hoành tráng, cô ấy phóng lên không trung chỉ với một cú nhảy. Khi bay lên, cô ấy bắt lấy vật phẩm tăng tốc để nhảy qua khoảng trống ở giữa và lên được cây cầu mà robot của Asher đang đứng, cây cầu lắc lư sau cú hạ cánh của cô ấy và âm thanh vang vọng khắp không gian.

Tôi gõ nhanh hơn. Tôi phải vào được trận này này. Khi robot của Brennar tiến về phía trước, tôi thiết lập một hình ảnh lưới ảo của anh ta bên trong. Sau đó, tôi bay xuống gần để tiếp cận được robot của anh ta. Tôi lơ lửng ngay trước mắt con robot. Thông qua đó, tôi có thể thấy hình ảnh mờ của Brennar bên trong, sẵn sàng nào, tôi tự nói với bản thân.

Sau đó, tôi gõ một lệnh. Trong một giây, Brennar thấy tôi lơ lửng bên ngoài robot. Anh ta chớp mắt lia lịa vì sốc.

Thế giới ảo vụt qua và khi mở mắt ra, tôi đang ở trong buồng lái của con robot. Quan trọng hơn, tôi đang ở trong cơ thể của Brennar, với toàn quyền kiềm soát nhân vật ảo của anh ta.

Chào đội trưởng. Tôi nói với Asher.

Mừng cô trở lại , anh ấy trả lời. Và một giây sau, anh ấy quay về phía robot của Hammie, sẵn sàng chuyển cho cậu ấy Bảo Vật của đội. Cô ấy cũng đã sẵn sàng, chờ đợi bước tiếp theo của anh. Sau vài bước tiến, cô ấy đã đứng về phía anh, tay hai con robot nắm chặt. Một luồng ánh sáng chiếu lên cả hai một lúc và sau đó người chơi đều được thông báo rằng Bảo vật giờ đã nằm trong tay của Hammie.

Cô ấy không lãng phí một giây nào. Khi Shahira xông xuống chỗ Asher, Hammie vọt đến chỗ tôi. Tôi nắm lấy tay robot của cô ấy. Một luồng ánh sáng khác và Bảo vật của chúng tôi bây giờ đang trong tay tôi. Đám đông gầm lên phấn khích.

Tôi hít một hơi thật sâu rồi chạy mã vô hiệu hóa Bảo Vật trong tay. Phải mất một vài giây. Đoạn, tôi nghĩ nó sẽ không thành công.

Thế rồi, Bảo Vật sáng lên một tia điện. Một đoạn mã bị cắt xén xuất hiện trước mắt tôi. Bảo vật chuyển sang màu đen. Tôi chạy mã phân tích nó một lần nữa rồi mỉm cười khi nó không phản hồi. Vô hiệu hóa.

Đếm ngược bắt đầu. Tôi chỉ có một hai phút trước khi Brennar báo cho mọi người về những gì xảy ra với anh ta, và rồi bộ phận an ninh sẽ loại tôi ra khỏi cuộc chơi. Tôi không biết khi nào thì Zero sẽ biết việc tôi đã làm với Bảo Vật của đội tôi - hoặc liệu hắn có biết không. Nhưng giờ không phải lúc nghĩ về chuyện đó. Tôi xem xét bên trong buồng điều khiển.

Bộ điều khiển bên trong con robot thật đẹp và còn đơn giản tới mức ai vừa ngồi vào cũng có thể hiểu ngay lập tức. Vũ khí lắp đặt riêng cho cánh tay và vai. Khi tôi di chuyển cánh tay và chân của mình thì robot cũng di chuyển cánh tay và chân của nó. Tôi tìm Shahira. Cô ấy đang độc chiến với Asher trên không trung ở giữa hồ, trong khi Pranco cũng đang hướng tới Asher hòng áp đảo anh ấy. Những người khác đang chú ý tới tôi.

Tôi phải đẩy Shahira ra khỏi robot của cô ấy.

Đông Cứng Toàn Đội, dùng để vô hiệu hóa đội đối phương. Vua Bảo vật, dùng để đánh cắp Bảo vật của Shahira. Và Làm Chúa, để vĩnh viễn thay đổi khung cảnh. Tôi chạy về phía trước dọc theo cây cầu của mình, nhìn toàn cảnh để sẵn sàng kích hoạt tăng lực phẩm Đông Cứng Toàn Đội. “Bên trái kìa!” Asher đột nhiên hét toáng lên.“Nó chuyển hướng sang em đấy.”

Tôi giật mình và xoay đầu robot của tôi đúng lúc thấy robot của Ivo Erikkson đang nhào xuống tôi, hàm của nó mở rộng ra để cắn. Tôi chỉ còn thời gian đứng vững chơ.

Hắn đâm sầm vào tôi. Kim loại đập vào nhau chan chát trong khi cả hai chúng tôi đều lăn mấy vòng trên cầu và rơi xuống hồ. Cú đánh làm tôi chỉ còn thấy mỗi lớp nước mờ bên ngoài tấm kính, sử dụng tăng lực phẩm ngay, bản năng của tôi mách bảo, nhưng tôi cố gạt đi. Nếu tôi làm thế lúc này, Shahira sẽ rơi xuống nước và chìm, sau đó khởi động lại trên cầu. Thế nên, tôi nhắm trực tiếp vào đầu con robot của Ivo rồi bấm nút phóng.

Một tên lửa bắn thẳng vào nó, làm đầu nó giật ngửa về sau. Hắn thả tôi ra. Robot của tôi giờ đã nổi lên mặt nước. Không thể lãng phí thời gian. Tôi lấy tăng lực phẩm Làm Chúa ra và kích hoạt.

Cả thế giới đột ngột dừng lại như thể phim bị dừng giữa khung hình. Từ điểm nhìn của tôi, một con số trong suốt đếm ngược số giây tôi cần phải thay đổi cảnh quan. Tôi lướt phím. Tôi nhảy ra khỏi nước và ngồi lên một cây cầu, rồi ghép chúng lại với nhau để khép kín khoảng trống ở giữa. Kim loại kêu lên ken két khi những cây cầu trôi khỏi trụ. Tôi nhìn về phía Shahira và Asher vẫn đang bị khóa lại giữa không trung. Tôi vỗ tay và đẩy họ ra xa nhau. Robot của Shahira bị tách khỏi Asher, giải phóng cho anh ta. Đồng thời, tôi đưa cô ấy lại gần hơn, đáp xuống cây cầu nối liền chúng tôi.

Xung quanh chúng tôi vang lên tiếng khán giả thở gấp ngạc nhiên. Giọng nói của bình luận viên đầy vẻ bối rối. “Một tăng lực phẩm đã được kích hoạt. Chúng tôi không rõ Brennar lấy nó từ đâu, nhưng anh ấy đã sử dụng một tăng lực phẩm chưa bao giờ xuất hiện kể từ khi giải đấu ra đời! Chúng tôi đang chờ để có thêm thông tin.”

Bên an ninh biết có gì đó không ổn. Hideo cũng biết. Và điều đó có nghĩa là Zero cũng có thể biết. Bộ đếm thời gian trên tăng lực phẩm đã hết. Thế giới bình thường trở lại. Robot của Shahira cúi xuống, lắc đầu một chút để định hướng lại. Tôi lập tức kích hoạt viên tăng lực thứ hai của mình, Đông Cứng Toàn Đội.

Robot của cô ấy ngay lập tức dừng hình. Xung quanh chúng tôi, toàn đội Andromeda cũng bị đóng băng luôn. Thông qua bộ phát của Brennar, giọng nói của Asher dội tới. “Làm đi!” Anh hét lên.

Nhưng tôi không có thời gian để giải thích. Tôi nhảy khỏi buồng lái và nắm lấy cửa che trên đầu. Tôi đẩy nó lên. Mưa quất vào mặt, lấm chấm trước mắt làm tôi nhận ra rằng cơn bão ở đường chân trời giờ đã chạm tới đây. Tôi quên chưa thay đổi điều này khi có quyền kiểm soát môi trường xung quanh. Tôi ra hẳn bên ngoài. Đồng đội đứng vòng quanh tôi, lưng của họ quay ra ngoài để bào vệ tôi.

Tôi nép trên đầu con robot của mình và hướng tới của robot đang đứng im của Shahira. Qua đôi mắt của nó, tôi có thể thấy cô ấy nhìn chằm chằm vào tôi, đôi mắt mở to, không thể di chuyển. Tôi nhảy xuống vai con robot của tôi và chạy dọc theo sải tay của nó. Trên không, giọng nói của bình luận viên vang lên trong cơn bão. “Brennar đang đi lẻ và sử dụng tăng lực phẩm thứ hai! Chúng tôi đang cố gắng tìm ra…”

Họ có thể sẽ dừng trò chơi bất cứ lúc nào. Tôi ngạc nhiên là họ đã không dừng. Hideo đang làm gì? Tập trung nào. Tôi đến bàn tay con robot của mình và nhảy vọt một bước lên cánh tay của Shahira. Mưa làm bề mặt kim loại trơn trượt và tôi suýt ngã ra ngoài khi đáp xuống. Tay của tôi cố níu, rồi tôi cố đứng dậy và tiếp tục chạy trên cánh tay. Tôi trèo lên đầu của con robot. Khi khán giả lầm rầm bối rối và hoang mang, tôi giật mở chiếc cửa ngay khi tăng lực phẩm hết tác dụng.

Tôi nhìn xuống Shahira qua cánh cửa mở. Cô ấy đã hết bị đóng băng và quay đầu về phía tôi. Bảo vật của cô ấy tỏa sáng sắc đỏ ngay trên đầu. Tôi lấy tăng lực phẩm thứ ba của mình. Vua Bảo vật.

Tôi kích hoạt nó.

Nhưng tôi không thể. Tôi chớp mắt vì sốc. Tôi bị đóng băng từ đầu tới chân, đứng yên với tăng lực phẩm trong tay mà không thể nhúc nhích. Bên dưới tôi, Shahira nheo mắt và nhảy ra khỏi robot. cô ấy đứng trước mặt tôi. Tôi nhận ra rằng cô ấy đã sử dụng một tăng lực phẩm lên tôi và khiến tôi bị đóng băng.

“Ta đã cảnh cáo cô rồi, Emika.” cô nói.

Dù đó là giọng của Shahira, nhưng tôi biết rằng người thực sự đang nói chuyện với tôi không phải cô ấy.

Đó là Zero, đang ở bên trong cơ thể cô ấy.

Tôi vùng vẫy trong vô vọng khi Shahira tiếp cận tôi, dáng đi của cô giờ đây cũng ghê gớm như Zero. Bảo vật của cô tỏa sáng rực rỡ trên đầu. Rất gần. Cô ấy đi vòng qua tôi một lần, giống như Zero từng làm trong ổ Hải Tặc và sau đó cô ấy vươn ra và nắm lấy tăng lực phẩm của tôi.

Không! Tôi muốn hét lên mà không thể. Shahira cầm tăng lực phẩm của tôi như thể chúng tôi đang cụng ly. “Chơi thì chơi chứ nhỉ?” cô ấy nói. Shahira quay lưng lại và bắt đầu chạy về phía robot của Asher.

Tại sao Hideo không dừng trò chơi lại? Chắc chắn bây giờ mọi người đã có thể thấy rằng trò chơi có vấn đề. Khi khán giả gầm lên hỗn loạn cổ vũ, có những tiếng la ó và cả những tiếng hét hoài nghi, tôi mất đà về phía trước sau khi tăng lực phẩm đã hết tác dụng. Tôi thở hổn hển rồi bắt đầu chạy thục mạng theo Shahira. Dù bất cứ điều gì xảy ra, tôi không thể để cô ấy sử dụng nó với Asher. Tôi không thể cho phép các vật Phầm của Zero được kích hoạt. Tay tôi chật vật lấy sợi dây thừng ở thắt lưng.

“Này!”

Tất cả ngoái nhìn và thấy con robot của Hammie đang lao về phía chúng tôi. Cô ấy giậm mạnh chân xuống nước, tạo ra từng đợt sóng đập vào cây cầu. Nắp trên đầu robot bật tung ra và Hammie nhảy vọt ra dưới cơn mưa nhạt nhoà. Cô ấy cầm một tăng lực phẩm màu xanh lục sáng đã chụp trước đó rồi liệng về phía Shahira.

Một vụ nổ bùng lên sáng chói, rất gần vị trí của Shahira. Cô ấy dừng lại ngay tắp lự, nhưng vẫn bị vụ nổ thổi bay lên không trung, ở phía bên kia, robot của Franco đang chạy trên nước, gồng mình lên trước những cơn gió mạnh. “Hammie!” tôi hét lên, nhưng đã quá muộn. Franco chộp lấy Hammie bằng một cánh tay robot, nắm chặt rồi ném cậu ấy đi. Hammie bay lên không trung, rồi rơi tõm xuống đại dương phía bên ngoài bức tường. Franco dùng tay còn lại bắt được Shahira và cứu cô ấy khỏi ngã.

Robot của Asher đang di chuyển thật nhanh, nắm đấm sẵn sàng cho Franco. Tôi dừng lại một giây để cúi xuống né. Tôi thấy Asher bay cao tít trên đầu tôi, mắt con robot như một dấu chấm đỏ xa xa trên bầu trời. Anh ấy đập mạnh vào sườn Franco tới mức chắn động đó làm tôi khụy xuống. Nước ầm ầm chảy tới khi những con sóng tạo ra từ cú đánh của Asher trào qua cánh tay robot bị vỡ của tôi. Tôi gạt nước từ mắt và nhìn lên. Franco tấn công lại Asher, mỗi đòn đều tạo ra tiếng va chạm kim loại chói tai. Ở giữa đó, tôi thấy Shahira. Cô ấy đang chạy trên cánh tay của Franco về phía Asher. Tôi chạy về phía cô ấy.

“Đi nhờ không?” Giọng của Roshan vang lên trong bộ thu tín hiệu của tôi. Tôi quay lại và nhìn thấy nắm tay robot của anh ấy vọt đến, nắm tôi lên và khum tay che cho tôi. Robot của anh đang bay, đôi cánh kim loại đập mạnh đến nỗi chúng tạo thành một xoáy nước trong hồ. Tôi bay lên không trung tới nơi Franco và Asher đang kẹp chặt nhau.

Gần đó, robot của Ivo đang đến chỗ chúng tôi, hướng thẳng về Roshan. Chúng tôi gần lắm rồi. “Buông em ra đi!” Tôi gọi Roshan và đập vào lòng bàn tay con robot.

Anh ấy làm theo lời tôi bào và thả tôi ra. Tôi rơi xuống vai Asher. Cùng lúc đó, Shahira chạy đến vai bên kia. Cả hai chúng tôi đều leo lên vội vã. Mưa rớt mạnh như đe dọa đẩy ngã tôi xuống dưới. Tôi cố bám chặt và leo lên nhanh hơn. Franco đấm tiếp một cú lên ngực Asher, khiến tôi văng sang một bên và chỉ có thể níu bằng một tay. Tôi đu người trở lại. Đi tiếp.

Tôi leo đến đình đầu của robot cùng lúc với Shahira. Cô ấy hướng về phía cái nắp đậy ở buồng lái. Nếu cô ấy mở nó ra và nhìn thấy Bảo vật của Asher, cô ấy sẽ có thể sử dụng tăng lực phẩm, và chúng tôi sẽ thua ngay. Tôi nghiến chặt hàm và dồn lực vào chân. Rồi tôi chạy về phía cô ấy. Mọi thứ dường như đang xảy ra như một thước phim quay chậm.

Shahira giật tung nắp đậy trên đầu.

Cô ấy giơ tay lên để sử dụng tăng lực phẩm.

Tôi dùng hết sức bình sinh nhảy tới.

Tay tôi chạm vào tăng lực phẩm. Tôi giật nó ra khỏi tay cô ấy - khỏi tay Zero - ngay khi cô ấy định sử dụng. Làm ngay. Tôi nhìn về Bảo vật của Shahira. Trước khi cô ấy có thể ngăn cản, tôi ném tăng lực phẩm tới. Mắt cô ấy mở to.

Tăng lực phẩm nổ ra một quả bóng khói đen nuốt trọn cả hai chúng tôi. Trong bóng tối, Bảo vật của Shahira xuất hiện trong tay tôi. Ngón tay tôi tóm chặt quanh nó cùng lúc tôi chạy mã vô hiệu hóa. Nó tỏa sáng dữ dội, bắn những vệt điện ra mọi hướng. Sau một giây sau, nó chuyển sang màu đen.

Nó là của tôi. Trò chơi kết thúc.

Khán giả vỡ òa trong tiếng reo xung quanh chúng tôi. Âm thanh điếc tai át hết mọi thứ. “Kết thúc!” Giọng nói của bình luận viên bối rối vang lên giữa tiếng ồn. “Nhưng chờ chút đã mọi người, chuyện gì đã xảy ra trong đấu trường ngày hôm nay? Đây là một vụ hack chưa từng có trong trận chung kết! Chúng tôi đang chờ để biết thêm…”

Kết thúc. Tôi siết chặt lấy Bảo vật. Đây có phải là nó không? Tôi bật một tiếng cười nghẹn ngào, mọi lo lắng đè lên ngực tôi tan biến. Giọng nói của Asher vang lên qua bộ tín hiệu của tôi, anh gào thét sảng khoái, nhưng tôi không thể hiểu anh ấy đang nói gì. Tôi không thể tập trung vào bất cứ điều gì ngoại trừ việc trận đấu đã kết thúc.

Thế rồi một điều kỳ lạ xảy ra.

Một tia điện chạy xuyên người tôi như một sốc tĩnh điện. Tôi nhảy dựng lên. Tiếng thở hổn hển đổng loạt vang lên trên khán đài như thể lúc đó mọi người đều cảm thấy cùng một cảm giác, số và dữ liệu nhấp nháy trên đầu mỗi người chơi, sau đó biến mất.

Cái gì thế? Tôi đứng đó chớp mắt, không chắc chắn điều gì vừa xảy ra. Một cảm giác sợ hãi xâm lấn tôi.

Trước mặt tôi, nhân vật của Shahira biến mất và Zero xuất hiện trong bộ giáp kèm mũ đen dưới bầu trời giông bão. Hắn nhìn tôi. “Chính cô đã kích hoạt nó.” Hắn nói với giọng nhẹ nhàng và giận dữ.

“Kích hoạt cái gì? Ngươi tiêu rồi!” tôi hét. “Kế hoạch của ngươi đi tong rồi.”

Có vẻ tôi nói gì đó làm Zero ngạc nhiên. “Cô không biết rồi.”

Không biết? Biết gì?

Hắn đứng thẳng người và nói. “Kế hoạch của ta là để ngăn chặn Hideo.”