← Quay lại trang sách

Chương 16

Những chiếc chuông reo vang mừng ngày lễ, Mồng Một Tháng Tám. (quốc khánh Thụy Sĩ)

Ngày của diễn văn và pháo hoa.

"Có tin vui đây," ông gọi từ ban công vào. Chúng tôi lại ngồi vào chỗ trên cầu thang.

"Tell đã đến con đường hai bên vách đá trước tên pháp quan. Dù bước khập khiễng nhưng anh vẫn đi nhanh hơn tên bạo chúa và đám lính mệt nhoài của hắn.

"Anh đã làm xong một số việc, trèo lên trên mỏm đá ven hồ, ngồi đợi quần áo khô đi bằng hơi ấm thân mình. Đi qua con đường ven hồ Lauezer dưới những rừng dẻ, dưới bóng của núi Hochflue và núi Rigi."

"Không nghỉ đêm ở đâu ạ?"

"Câu hỏi hay đấy," ông nói. Ông chưa biết nên trả lời như thế nào.

"Gessler cần một chỗ nghỉ chân," tôi khẳng định. "Tell ngủ ở bìa rừng, trong lúc đó…"

"Chỉ một lúc thôi," ông nói tiếp, "tựa vào một thân cây đến lúc bắt đầu bị lạnh cóng.

"Cái ‘chân đi mượn’ trong lúc đó đã sưng tấy lên. Anh nhúng vào nước suối để làm lạnh nó. Tell nghĩ đến Martha với những băng đắp thuốc lá mà bà buộc quanh khớp xương. Nếu được đá đít kẻ xấu tính nào thì có lẽ chân anh cũng dễ lành lại. Ví dụ như ông anh vợ Jakob keo kiệt chẳng hạn.

"Trong một quãng đường hẹp, Tell cầu nguyện thánh Georg.

"Đến quãng đường độc đạo xuyên qua vách đá chỉ còn một tầm đá ném mà thôi. Với người khỏe mạnh như Tell thì chắc vậy rồi, anh ấy có thể ném đá xa đến mức mất hút trong tầm nhìn. Với ông cháu ta thì có thể là ba, bốn, năm tầm ném đá cơ đấy.

"Tell tìm một chỗ trên vách đá dốc ngược. Anh ngồi xuống cỏ ướt, nấp mình sau một bụi cây dẻ. Nếu anh đứng dậy thì sẽ thấy cả con đường trước mặt, con đường cái đến đây bị thu hẹp lại thành một đường hầm màu xanh.

"Những con thú thồ hàng, những người đàn ông và đàn bà mang gùi kéo dài, nối nhau đi qua. Các bác đánh xe hò hét khản cổ. Những bánh xe mắc lại trên những vệt đường nhão nhoét. Tell tự hỏi, mọi người, những con thú và hàng hóa, tất cả đều phải đi đến một nơi nào khác. Vậy mà cái cây anh đang tựa lưng vào vẫn trơ trơ đứng đây.

"Có ba người hát rong đi trên đường, có lẽ đến một đám cưới, nơi họ sẽ chơi nhạc giúp vui.

"Khoảng thời gian chờ đợi lại im lặng như tờ.

"Tell đã quyết định phải làm gì với tên pháp quan và đồng bọn của hắn. Anh biết thánh Georg đứng về bên nào. Mặc dù ngài đã từng là một hiệp sĩ, nhưng ngài sẽ bỏ mặc lũ hiệp sĩ độc ác kia, không giúp tên bạo chúa mà che chở những người nông dân phải chịu đựng sự bất công. Georg đã chiến thắng con rồng độc ác và giải thoát một trinh nữ khỏi sức mạnh của nó, vì vậy ngài sẽ vẫn làm như thế. Gessler không phải là một con rồng, nhưng hắn là một tên vô lại có nhiều quyền lực.

"Tell nhìn lên bầu trời, nơi ở của vị thánh, một dải mây nhỏ kéo qua trên những cành lá, rất cao, rất trắng, rồi chỉ còn một màu xanh da trời.

"Khi Walter, đứa con trai lớn của anh còn nhỏ, họ đã nuôi một con rắn trong nhà. Hedwig mỗi ngày đặt một đĩa sữa dưới mái hiên. Walter hỏi, ‘Nếu ngày nào rắn cũng uống nhiều sữa thì nó có trắng ra không?"

"Hedwig nói rồi hát, ‘Trắng như sữa, trắng như tuyết, trắng như ngà, như đá cuội. Trắng như một đám mây trắng.’

"‘Trắng là trắng thôi,’ Walter nói, khi

Hedwig không biết diễn tả hơn nữa.

"Tiếng vó ngựa lộp cộp vang lên trên con đường. Tên bạo chúa. Tiếng la hét huyên náo. Một người phụ nữ đang hét lên những lời khó hiểu. Chị dang rộng đôi cánh tay đứng giữa đường.

"Một người kêu oan," ông giải thích. "Chồng chị ấy bị giam trong ngục từ nhiều tháng nay. Anh ta phát ốm vì nằm trên rơm ướt. Vào ngày Giáng sinh, anh ta đã ăn cắp của viên quan một con gà cho gia đình mình. Người ta phát hiện anh ta ở sau thành, khi anh ta vào lần thứ hai và tóm con gà khác. Lúc này mọi việc diễn ra rất nhanh, người phụ nữ vẫn luôn miệng la hét, quỳ gối và ấn bọn trẻ xuống nền đất. Tên pháp quan ngồi trên ngựa ở phía sau hai tên lính. Người đàn bà cầu khẩn và van lạy, cố nắm lấy dây cương. Chị bị lôi ra, và tầm ngắm Gessler không bị che khuất. Tell áp má vào nỏ, ngắm bắn và bắn trúng.

"Tên pháp quan bất chợt nghiêng người. Hắn vẫn còn gượng lảo đảo trên yên nhìn lên phía Tell. Người thợ săn râu quai nón đứng trong khoảng trống giữa những bụi cây, ngay phía trước nền trời xanh. Tên bạo chúa ngã vào một tên tùy tùng, vẫn ngạc nhiên trước hình ảnh tuyệt đẹp đó. Tên lính hoảng sợ. ‘Kết thúc rồi,’ tên lính nghe thấy gã bạo chúa lắp bắp trước khi chết." Ông đứng lên vươn vai. Ông nhìn tôi. "Kết thúc rồi," ông lặp lại.