3. TRÁI BÁNH ĐỂ ĐẤM -
BẤT kỳ tiệm bán đồ thể thao nào cũng bày những trái bánh để đấm. Giá tiền không bao nhiêu mà treo trong nhà cũng dễ. Bạn nên treo nó ngang mũi bạn.
Đấm vào nó.
Khi đấm, bạn nghĩ tới cái con người khó chịu đó, con người cứ tưởng rằng cái gì cũng tài giỏi hơn bạn, mà hễ thò tay làm cái gì là hỏng be bét, bạn phải mất công sửa lại.
Đấm mạnh nữa đi.
Và nghĩ tới những cảnh bất công bạn phải chịu hồi nhỏ: biết bao lần, bạn bị phạt vì những lời mà trong thâm tâm, bạn tự cho rằng mình bị oan.
Đấm mạnh hơn nữa đi.
Và nghĩ tới những người, những vật hôm nay đã làm cho bạn nổi quạu: cha mẹ, vợ hoặc chồng, con cái...
Đấm - đấm - đấm nữa.
Đấm để cho hết bực mình.
Đấm để cho tan sự thiếu tế nhị, thiếu lễ độ, thiếu tình thương đi.
Đấm.
Đấm. Dù dưới mặt bàn, trái banh không còn là trái banh nữa mà đã có một hình dáng khác - thì cũng cứ tiếp tục đấm.
Đấm - một cách ngại ngùng hay hung dữ.
Đấm - một cách tuyệt vọng hay uất ức.
Đấm để trục xuất tất cả các tình cảm đó đi. Bạn càng đấm mạnh thì các tình cảm phá hoại đó càng yếu đi, mất năng lực xúc phạm bạn hoặc xúc phạm những người khác. Khi nó bị giam trong thâm tâm bạn thì nó có thể làm hại được. Đấm để đuổi nó ra - đấm nó, đập nó vào trái banh đó, vì bạn treo trái banh là để đấm.
Cả triệu người mới được một người không bao giờ bị xúc phạm, không bao giờ cảm thấy mình bị xúc phạm; cả triệu người mới được một người luôn luôn tha thứ cho mình và cho người khác, hoàn toàn tha thứ; cả triệu người mới có một người hiểu được và cam tâm chịu nhận sự tàn nhẫn của bệnh tật, chiến tranh, của những kẻ đói khát, cô độc - nếu bạn may mắn được là con người độc nhất đó thì quả thật là bạn có phước lớn, và bạn sẽ không cần dùng tới thuật đấm banh này.
Bạn có thể cho rằng thuật đó giản dị quá, chưa chắc gì đã giúp bạn trút bớt được những cảm xúc rắc rối, đặc biệt, đôi khi lờ mờ nữa; phải, cũng có đôi khi nó vô hiệu. Nhưng đừng vội phán đoán trước khi thí nghiệm. Phải thử áp dụng nó trong ba bốn tuần rồi mới có thể xét giá trị của thuật đấm banh.
Hầu hết các tình thế trong xã hội đều gợi những tình cảm rắc rối, phức tạp. Nhiều khi những tình cảm đó bén rễ từ những biến cố xa xôi nào đó. Dù nguồn gốc ở đâu, dù nó phức tạp ra sao, dù ảnh hưởng của nó chỉ là riêng biệt từng người, thì nó cũng có hại cho cả thế chất lẫn tinh thần.
Trong nhiều trường hợp, nó làm cho các hạch nội tiết bị kích thích mạnh, rồi tuôn vô máu nhiều chất adrénaline có độc1. Chất này có khá năng kích thích rất mạnh. Vô nhiều trong máu thì nó gây nhiều biến đổi, trong động tác của các cơ quan, những sự biến đổi đó thường làm cho thần kinh và bắp thịt căng thẳng. Nếu căng thẳng lâu quá mà không giãn ra, dịu xuống thì ta thấy khó chịu, quạu, tính tình bất thường, có khi thấy đau đớn rồi sinh bệnh nữa.
1 Coi chú thích trang 25.
Cho nên trái banh để đấm coi vậy mà có giá trị đấy.
Khi ta đấm vào nó mà hoàn toàn nhận thức được những tình cảm ta muốn giải phóng, thì chính là nhờ những vận động được điều khiển một cách vô ý thức, mà ta tự giải thoát cho ta khỏi bị những cảm xúc tiêu cực chi phối. Những cảm xúc đó, nếu giải phóng cách khác thì có thể làm hại cho ta hoặc cho người khác.
Không thể dùng những lời nói suông mà trừ tiệt được những tình cảm mạnh mẽ và đã đâm rễ sâu trong nội tâm ta đó. Thường khi nguyên do chỉ là một lời nói của ta hay của người khác, một lời xúc phạm vô tình hay cố ý, gây những tình cảm căm giận, oán hờn, và những tình cảm này thâm nhập trong cơ thể ta, làm cơ thể ta thay đổi. Tới lúc đó nó không còn là một lời nói nữa. Nó đã thành một xung động không thể nén được, một xung động truyền qua gân và bắp thịt của ta. Nó không có thể bị trục xuất bằng lời nói nữa.
Nhưng nó có thể bị trục xuất bằng những cú đấm.
Một cách trực tiếp và lương thiện nhất để trị những cảm xúc tiêu cực đó là chịu nhìn nhận nó rồi cho nó phương tiện biểu lộ ra một cách vô hại, do sự trung gian của một cử động.
Như vậy là chúng ta không phủ nhận cảm xúc khó chịu. Chúng ta biến đổi nó, biến đổi ảnh hưởng của nó tới cơ thể.
Từ một cái xấu rút ra được một cái tốt, chuyển họa thành phúc, đó là tất cả những nghệ thuật sống.
Những cảm xúc tiêu cực, như sự quạu quọ, giận dữ đều là những chất độc về phương diện tâm lý. Chất độc đó không phải chỉ làm hại tính tình, tâm trạng của ta mà thôi. Nó còn lưu thông trong cơ thể, trong mạch máu mà vận chuyển tới mỗi sợi gân, mỗi bắp thịt của ta. Cũng may mà chúng ta có thể trừ chất độc tâm lý đó để làm cho nguồn yêu thương tràn vào đời sống được.
Ít có phương pháp nào đạt được kết quả mau chóng và hiệu nghiệm như phương pháp đấm đá vào trái banh, đấm đá một cách tự do, có chủ đích. Trái banh không biết đau mà người ta chế tạo ra nó chỉ để cho đấm đá.
Đừng khinh thường nó vì nó đã làm cho nhiều người rất thông minh, rất hiếu hòa trút được những cảm xúc tiêu cực. Nó đã có ích cho một vị mục sư và một thi sĩ. Nhiều thiếu nữ diễm lệ, và nhiều bà già hòa nhã đã dùng nó và kết quả rất tốt.
Nó rất ích cho các ông các bà giữ những địa vị chỉ huy. Tôi quen một nhà kinh doanh quan trọng nọ luôn luôn treo một trái bánh để đấm trong phòng giấy, một ông khác lại đặt nó trong xe hơi. Một ông nữa có tới hai trái, một trái treo trong phòng tắm và một trái hễ đi đâu xa thì bỏ trong va ly mang theo. Từ khi ông này tập được thói quen đấm banh rồi thì xí nghiệp lớn lao của ông thịnh vượng lên nhiều: ông ta không lo về chứng huyết áp tăng lên nữa, và cô thư ký trung thành của ông không làm cho ông nổi quạu nữa. Tất nhiên, ông ta làm sao biết được rằng cô thư ký trung thành đó cũng có một trái banh để đấm trong phòng giấy của cô, một trái khác trong xe và một trái nữa trong phòng riêng tại nhà...
Trong nhiều gia đình, trái banh để đấm đã biến đổi những cơn dông tố phá hoại thành những buổi vui vẻ đoàn kết. Nó đã gợi nhiều tình cảm hòa nhã trong lòng những ông chồng gắt gỏng, nóng nảy và trong lòng những bà vợ hay oán trách chồng, tự cho mình là bị đầy đọa. Tôi đã nhận thấy rằng khi một bà vợ ôm về nhà trái banh để đấm mới tinh - mấy khi các bà mua cái món hàng kỳ cục đó - thì ông chồng đã chẳng ngạc nhiên chút nào, mà còn vui vẻ cùng với bà vợ thử cái trò đấm banh đó nữa. Thú vị thật! Và rồi cả ông lẫn bà đều thấy đời "lên hương". Trái banh đó đã giải phóng cho nhiều bậc cha mẹ, đã giúp họ dạy con một cách khôn khéo hơn, và cũng giúp con cái dễ nghe lời dạy khôn của cha mẹ hơn.
Nó là một phương thuốc giải độc giản dị, công hiệu rất mau lẹ để trị những tình cảm di độc. Có nhiều cách dùng nó. Mỗi khi dùng, bạn phải có ý thức rõ ràng rằng bạn đương diệt những tình cảm tiêu cực.
Bạn treo nó lên trần nhà hoặc vào một cái móc ở tường, rồi đấm vào nó. Đấm vào nó để trục xuất cái gì đã làm cho bạn nổi quạu. Đấm vào những thất vọng của bạn cho nó văng ra.
Bạn cột nó vào đầu một sợi dây gai dài rồi đá vào nó. Nó văng ra; bạn lại kéo nó về rồi đá nữa. Khi đá, bạn nghĩ tới vật nào hoặc người nào mà bạn muốn đá. Ôm trong hai bàn tay rồi ép chặt nó. Ép cho cái tình cảm nó làm bạn bực mình phải lòi ra. (Cách dùng banh như vậy, không ngờ lại là một lối tập thể dục làm cho vú cứng ra và hết xệ xuống.)
Bạn tự phát minh lấy cách thức để dùng nó. Sức tưởng tượng của bạn sẽ giúp bạn. Chẳng hạn, có cách này hợp với những ai là nạn nhân của điện thoại: kiếm một trái banh lớn cỡ trung rồi kẹp vào đùi. Mỗi khi câu chuyện trong điện thoại làm cho bạn nỗi dóa thì kẹp trái banh, kẹp mạnh vào. Rồi lại kẹp nữa. Kẹp thêm một lần nữa - nữa. Kết quả: tính tình sẽ bớt quạu mà bắp thịt ở đùi cứng thêm lên.
Điều quan trọng: Trước khi lái xe đi chơi mát, bạn nên đấm banh ba phút thôi. Có cả ngàn tai nạn mà nguyên do chỉ tại người cầm lái bực mình, nổi giận hoặc thần kinh kích thích quá. Tình cảm ta ra sao thì cách lái xe của ta như vậy. Đấm banh ba phút trước khi lái xe, có thể tránh cho bạn khỏi bị rắc rối với cảnh sát, hoặc khỏi bị tai nạn nữa cũng không biết chừng.
Bạn nhớ tới tất cả những kẻ lái xe ngu xuẩn, nguy hiểm hoặc vô lễ mà bạn gặp trên đường.
Rồi đấm vào trái banh.
Bạn nhớ tới thấy cảnh sát đã huýt còi bắt bạn ngừng lại, làm cho bạn ngạc nhiên vì tự xét mình lái xe rất đúng luật đi đường.
Rồi đấm.
Bạn nhớ tới món tiền phạt bạn phải nộp.
Và đấm.
Khi đã cởi bỏ được những nỗi bực mình, uất hận về việc lái xe đó rồi, bạn có thể đánh xe ra và rán đi hóng mát cho vui nhé!
Nếu bạn chịu gắng sức thì thuật này tất hiệu nghiệm.