Chương 2267 Tại Sao Lại Lấy Tên Là
Ngũ Lăng nhắm mắt làm ngơ, coi như không nghe thấy gì.
Cách Phỉ lại nói: "Nói thật thì, Ngũ huynh, huynh không cảm thấy Sơn Hà Bàn này của huynh rất thích hợp với Nhãn Trùng của ta hay sao? Hoàn toàn có thể gọi là ông trời tác hợp a! Ngươi để tay lên ngực tự hỏi đi, nếu như không có Nhãn Trùng của ta giúp đỡ, ngươi có thể nhanh chóng nắm được thông tin tình báo ở một phạm vi rộng lớn trong một khoảng thời gian ngắn như vậy không? Có thể mau chóng suy diễn Sơn Hà Bàn đến trình độ như thế này sao?"
"Đúng là rất thích hợp. Ngũ Lăng gật gật đầu: "Đưa ra một cái giá đi. Nhãn Trùng của ngươi cùng với phương pháp nuôi dưỡng, phương pháp khống chế nó, cộng gộp tất cả lại thì bán bao nhiêu đây?" "Không thèm nói với ngươi nữa. Cách Phỉ hất tay một cái, nhảy vọt qua vấn đề này.
Nhưng chính vào lúc này, ở vị trí mà bình lưu ly chứa Ách Trùng vừa rơi xuống kia bỗng nhiên xuất hiện một đạo lôi quang. Ngay sau đó, những vị trí đã hiện ra rõ ràng đột nhiên lại bị sương mù bao phủ, hơn thế nữa phạm vi bao phủ của sương mù còn càng ngày càng rộng. Cái này rõ ràng là hoàn cảnh đang biến đổi với tốc độ cực nhanh!
Vả lại trình độ biến đổi còn rất thâm sâu, nếu không thì những khu vực mà rõ ràng đã dò ra ở trên Sơn Hà Bàn sẽ không lại một lần nữa mờ mịt đi như thế.
Ngũ Lăng nhìn về phía Cách Phỉ.
Lúc này con Nhãn Trùng cuối cùng kia cũng đã bị một đạo lôi quang giết chết rồi. Đạo lôi quang đó chính là cảnh tượng cuối cùng mà nó nhìn thấy.
Những gì mà Cách Phỉ biết cũng chẳng nhiều hơn Ngũ Lăng là bao, nhưng mà hắn ta lại cực kỳ tự tin nói: "Nhìn thấy chưa? Nhìn thấy đạo lôi quang diệt thế kia chưa? Đó chính là sự lợi hại của Ách Trùng nhà ta đấy! Vận xui tới thì có thể lừa gạt cả vạn vật, đến cả Quỳ Ngưu cũng bị ảnh hưởng kia kìa! Bây giờ đã biết nguyên thạch ngươi tiêu đều rất đáng giá chưa?"
Trong đôi mắt vừa to vừa nhỏ của Ngũ Lăng tràn đầy hoài nghi. Nhưng quả thực sau khi Ách Trùng được thả xuống thì đạo lôi quang mới bắt đầu phá hủy những khu vực sáng rõ ở trên Sơn Hà Bàn.
Hắn ta kiềm không được hỏi: "Ở chỗ đó bây giờ đang xảy ra chuyện gì rồi?"
"Hình thức biểu hiện của vận xui nhiều chủng nhiều loại, thiên tai và thảm họa của con người không thể nói là ít... ta làm sao nói chuẩn xác được?" Cách Phỉ nói: "Dù sao thì chắc chắn là có Quỳ Ngưu ở đó. Nếu không đi xem thử tí đi? Coi chừng lại thu được niềm vui bất ngờ.
Ngũ Lăng lắc rồi lại lắc đầu: "Binh pháp viết, biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng. Đối thủ của chúng ta cũng không phải vẻn vẹn chỉ có sáu người đó. Vẫn là đi theo kế hoạch ban đầu đi. Trước thăm dò tình hình, địa thế, đợi thời cơ tới tay rồi hành động"
Cách Phỉ vô cùng tự tin nói: "Một khi Ách Trùng của ta đã được rải xuống, thì những thứ như thiên thời địa lợi đều nằm trong tay ta rồi. Còn phải đợi cái gì nữa?"
Ngũ Lăng nhìn hắn ta nói: "Ách Trùng của ngươi lợi hại như thế, tại sao khi ngươi tham gia Hoàng Hà Hội chỉ nằm trong nhóm bát cường thôi vậy?"
Cách Phỉ ngẩng cao đầu, dùng mũi để đối mặt với Ngũ Lăng nói: "Người mà đến cả tư cách tham gia Hoàng Hà Hội cũng không có, sợ rằng không phù hợp để trào phúng Hoàng Hà Hội bát cường đâu đúng không?"
Ngũ Lăng cứng người lại.
Hắn ta cũng ngại mà không nói mấy thứ như Sở quốc là quốc gia bá chủ, cạnh tranh tất nhiên là khốc liệt hơn các quốc gia khác, vì thế hắn ta quyết định dùng sự im lặng để đáp lại.
Dù sao người ta cũng là "Đông gia" chuyến này, Cách Phỉ cũng tự cảm thấy không nên đắc tội ông chủ quá nhiều, bèn nói tiếp: "Ở chỗ như Hoàng Hà Hội ấy, đế quân thì nhìn chăm chú, lại có chân quân làm chủ trì nữa, Ách Trùng của ta có cái rắm nào dùng được? Trong vòng thi đấu từ vòng tám tiến vào vòng bốn ấy, chỉ có hai thẻ tốt nhất là Yến Thiếu Phi và Phạm Vô Thuật. Ta rút được Yến Thiếu Phi đã là do phần mộ tổ tiên bốc khói xanh, là kết quả của việc nuốt Ách Trùng trong thời gian dài rồi. Còn kỳ vọng cái gì nữa?"
"Cho dù rút được Phạm Vô Thuật ngươi cũng chưa chắc đã thắng" Ngũ Lăng vẫn có chút ghen tỵ nói. Ngược lại Cách Phỉ cũng không phủ nhận nói: "Nhân định thắng thiên (1) mà. Vận mệnh chỉ là một phần thôi. Đối với cường giả mà nói, lấy thực lực để phá vỡ vận xấu mới là chuyện thường tình. Ngươi xem cái người ở trận Nội Phủ Khương Vọng của Tề quốc ấy, đầu tiên là gặp Hạng Bắc, sau đó lại tới Tần Chí Trăn, cuối cùng gặp được Hoàng Xá Lợi, liên tục chiến đấu với thiên kiêu của ba nước bá chủ, vả lại còn phải chiến đấu với hai cường giả mạnh nhất của Nội Phủ Cảnh là Tần Chí Trăn và Hoàng Xá Lợi, có thể nói là vận mệnh cực kỳ xấu, nhưng cuối cùng hắn vẫn giành được vị trí quán quân, dùng thực lực để thuyết phục người khác.
(1) ý chí, quyết tâm của con người có thể thắng được sức mạnh của thiên nhiên và định mệnh. Nhấn mạnh tầm quan trọng của ý chí.
Hắn ta quay mặt lại, lại cười ha ha với Ngũ Lăng: "Lần này nếu ngươi giúp ta lấy được tinh huyết của "Phi", thì cái gì mà Phạm Vô Thuật hay Yến Thiếu Phi, cũng không đáng phải để vào mắt nữa. Lúc đó ta sẽ vừa có vận mệnh vừa có thực lực rồi, lúc đó thì chính là thiên ý cũng ở chỗ ta, anh hùng tự do!"
"Đừng có quá vui mừng" Ngũ Lăng quan sát bên trong Sơn Hà Bàn một lúc rồi sau đó thu hồi tầm mắt lại: "Thực ra lần này cơ hội của ta và ngươi đều rất nhỏ. Ta cũng chỉ có thể làm hết sức mình thôi. Tất cả mọi thứ ngươi muốn đều rất khó để lấy được... ngươi cũng biết nó khó khăn đến mức nào mà"
"Không phải nói là chỉ cần tụ tập đủ chín chương bảo ngọc tiến nhập Sơn Hải Cảnh là có thể trực tiếp mở khóa bí khố (2) của Hoàng Duy Trân hay sao? Đây là con đường đơn giản nhất có đúng hay không?" Cách Phỉ cười híp mắt nói: "Vậy chúng ta giết chết tất cả bọn họ là được rồi"
(2) Kho bí mật.
Ngũ Lăng trầm mặc hồi lâu, sau đó lên tiếng: "Dũng khí thật đáng khen ngợi.
[Sơn hải dị thú chí] có viết: "Lại đi về phía đông hai trăm dặm, ở trên núi Thái Sơn, có rất nhiều kim ngọc, trinh mộc (3). Còn có quái thú, hình dạng của nó như một con trâu nhưng đầu lại trắng, chỉ có một mắt, đuôi là đuôi rắn. Tên của nó là Phi. Nó đi trong nước thì nước khô cạn, đi trên cỏ thì cỏ cây chết hết, đi vào nhân gian thì sẽ gieo rắc đại dịch.
(3) Loại cây giống cây thông, là loại cây bụi có lá hình mũi mác hình trứng mọc đối, nhiều lông, không đẻ nhánh vào mùa đông và thường xanh quanh năm. Ra hoa vào đầu mùa hè, màu trắng, quả hình bầu dục.
Cách Phỉ nhìn chằm chằm vào con dị thú có cùng tên gọi với hắn ta, chính là tai thú trong truyền thuyết, vị thần tai nạn tàn phá thế gian.
Nó chắc chắn hung dữ hơn rất nhiều so với những thiên kiêu đang tiến vào Sơn Hải Cảnh kia.
Nếu như thực sự muốn nói về dũng khí, vậy thì mục tiêu lấy được tinh huyết của "Phi" chính là một loại dũng khí thực thụ.
Tất nhiên là Ngũ Lăng biết rõ rằng, việc Cách thị ở Việt quốc mong muốn lấy được tinh huyết của "Phỉ" không phải là việc của một hay hai thế hệ.
Đạo lịch năm 3627. Cách thị nhập Thái Sơn, đi vào có hai mươi bảy người cực kỳ xuất sắc, không có ai có thể quay về.
Năm 3796. gia chủ của Cách thi tự mình "họa thủy", cầu lấy ấu phi, một thế hệ chân nhân, một đi không trở lại. Ở Việt quốc Cách thị là một danh môn lâu đời vừa thần bí lại vừa cường đại. Nhưng cùng với sự biến đổi từng ngày của thế giới tu hành, dị thú cũng dần dần tuyệt diệt, ngự trùng thuật cổ xưa đã không còn có thể theo kịp thời đại, bắt đầu lộ ra xu thế suy sụp dần.
Vì để có thể phá vỡ thế cổ chai này, Cách thị không biết đã phải phấn đấu qua bao nhiêu thời đại.
Nếu không tại sao Cách Phỉ lại lấy tên là "Phỉ"?