← Quay lại trang sách

Chương 2279 Tặc Nhân Chớ Chạy (2)

Đối mặt Khương Vọng của Tề quốc, hắn ta phải sử dụng hết thần thông của mình, thể hiện ra cả thần hồn sát pháp, triển khai tất cả lực lượng, nhưng cuối cùng vẫn phải dừng bước ở nhóm bát cường.

Phàm là người chứng kiến trận chiến ấy, đều không thể nói Hạng Bắc hắn ta là nhược giả được.

Nhưng chỉ có một số ít người có thể chứng kiến trận chiến ấy, còn thứ mà đại đa số người dân trong thiên hạ quan tâm, cũng chỉ là thứ hạng cuối cùng.

Tất cả mọi người đều chỉ biết rằng - Hạng Bắc của Hạng thị ở Đại Sở, ở Hoàng Hà Hội chỉ dừng lại ở nhóm bát cường Nội Phủ Cảnh mà thôi. Trong số các thiên kiêu của sáu đại cường quốc, thiên kiêu của Cảnh quốc bỏ cuộc so tài thì không đề cập tới, trong năm đại cường quốc còn lại, chỉ có thiên kiêu của một cường quốc dừng bước ở bát cường.

Đó chính là hắn ta Hạng Bắc.

Hắn ta làm sao có thể không biết xấu hổ?

Hắn ta như thế nào không biết cố gắng?

Sau trận đấu ở Quan Hà Đài, hắn ta liên tục khắc khổ tu luyện, đổ cả mồ hôi và cả máu. Tự vấn là không hề lãng phí năm tháng.

Nhưng mà trận đánh ở Hoàng Lương Đài lúc trước, sự chênh lệch... lại càng kéo càng rộng ra.

Vào giờ phút này hắn ta tay cầm cây Cái Thế Kích, không khỏi không thừa nhận, tước mất ba thành thần hồn bản nguyên của Khương Vọng, đối với hắn ta mà nói có đầy đủ sức dụ dỗ.

Bởi vì trùng đồng trời sinh, thực lực thần hồn của hắn ta tuyệt đối không yếu hơn Khương Vọng. Chỉ là bởi vì sự bảo hộ của Thông Thiên Cung với thần hồn đã làm suy yếu một lực lượng thần hồn cực lớn của người xâm lăng, mới có lần thua thảm bại trong trận chiến thần hồn ở Quan Hà Đài. Vì vậy, hắn ta cũng không dám công kích vào bên trong Thông Thiên Cung của Khương Vọng một lần nào nữa.

Khương Vọng cũng giống vậy, không dám xâm phạm Thông Thiên Cung của hắn ta.

Dĩ nhiên, ở bên ngoài Khương Vọng cũng đã chiếm ưu thế nên hắn cũng không cần phải đưa ra lựa chọn như vậy.

Nếu như ngày hôm nay, có thể thành công giết chết Khương Vọng trong Sơn Hải Cảnh này, tước mất ba thành thần hồn bản nguyên của hắn. Như vậy hắn ta đã có đầy đủ ưu thế về thần hồn, có thể ung dung kiến tạo thành công cho chính mình ở phương trời này rồi.

Thiên Phủ Tần Chí Trăn, tuyệt đỉnh Hoàng Xá Lợi, hắn ta tự hỏi nếu đều có sức đánh một trận, thì coi như bây giờ không bằng người, sau này hắn ta vẫn có đầy đủ tự tin có thể đuổi kịp.

Duy chỉ có Khương Vọng - người đã giành được thành tựu Thiên Phủ, hắn ta chắc chắn rằng trước khi bản thân có thể thành công đạt tới Thần Lâm thì không thể có cơ hội chiến thắng đối phương.

Người này đi tới điểm cuối cùng của Nội Phủ Tầng, đi tới nơi cơ hồ không thể nào vượt qua được nữa, sau đó mới thành tựu Ngoại Lâu.

Hắn ta làm sao đuổi theo đây?

Nếu như lần này có thể thành công...

Hạng Bắc cúi đầu nhìn cái bóng trong nước, đột nhiên cả kinh.

Không kiềm được tự hỏi chính mình Hạng Bắc ngươi là loại người nào vậy?

Từ lúc nào mà hắn ta lại có thể chỉ hy vọng giành được thắng lợi khi đối thủ đã trở nên suy yếu vậy?

Ngươi thật sự đã bị Khương Vọng khuất phục, đánh cho sợ rồi sao?

Tâm trạng hắn ta chập chờn, mặt nước theo đó cũng lưu động.

Một vòng rồi lại một vòng lan ra, không thể bình tĩnh lại.

Thái Dần nhạy bén phát hiện ra điều này, nhưng không hề khuyên can, mà rất có kinh nghiệm trực tiếp truyền đạt chỉ thị: "Không nên suy nghĩ lung tung, bây giờ đã tìm ra dấu vết của Khương Vọng, nhanh chóng làm xong chuẩn bị để chiến đấu"

Là một binh gia tu sĩ ưu tú, coi như trong lòng Hạng Bắc có một vạn phần dao động, cũng sẽ tuyệt đối không gây ảnh hưởng đến hành động cụ thể của chiến hữu. Cho nên Hạng Bắc đi về trước một bước, đạp lên từng con sóng gợn lăn tăn, dùng mặt nước tĩnh lặng để ổn định lại trạng thái của chính bản thân mình.

Thái Dần vẫn nhìn Thất Tinh La Bàn, năm ngón tay bóp động như bay: "Khương Vọng vẫn đang nhanh chóng di động, không biết hắn muốn đi đến đâu, ta sẽ thử xem có thể ngăn ở trước mặt hắn hay không, nhanh chóng bày bố trận pháp trước một bước... đợi đã, hắn giống như đang đi tới bên này!"

Hạng Bắc ngưng thần không nói.

Lại qua một hồi lâu, Thái Dần chân mày cau lại: "Tại sao lại thay đổi phương hướng rồi?"

Hắn ta không nhịn được hỏi Hạng Bắc: "Ngươi nói hắn chợt trái chợt phải, chợt cao chợt thấp, chạy tới chạy lui, rốt cuộc là muốn làm gì?"

"Có lẽ đang chém giết với người khác?" Hạng Bắc cẩn thận phân tích.

Thái Dần chân mày càng nhíu chặt hơn: "Ngươi nói như vậy... ngược lại thật rất giống là đang đuổi giết ai. Cuối cùng sẽ chạy đến chỗ nào nhỉ?"

"Kế hoạch vẫn còn tiến hành sao?" Hạng Bắc chỉ hỏi.

Nói tới thì, mặc dù hai người bọn họ đã hạ quyết tâm muốn giải quyết Khương Vọng ở chỗ này, nhưng bọn hắn vẫn tin tưởng Khương Vọng hơn nhiều so với người khác.

Lần này những người tham gia vào Sơn Hải Cảnh, cũng có thể coi như cường giả trẻ tuổi cùng trang lứa. Nhưng bọn họ vẫn theo bản năng cảm thấy là chính Khương Vọng đang đuổi giết người khác, mà không có đi cân nhắc, có phải vị thiên kiêu kia đang đuổi giết Khương Vọng hay không.

Một người chân chính coi Khương Vọng là địch nhân, nghiên cứu qua không biết bao nhiêu lần, một người thì chân chính đã giao thủ cùng Khương Vọng. Hai người bọn họ là những người biết rõ nhất Khương Vọng cường đại đến mức nào.

"Tại sao lại không? Nếu đã có người giúp, thì kế hoạch càng dễ dàng thành công hơn chứ. Thái Dần nhìn Hạng Bắc một cái: "Ngươi không cần suy nghĩ quá nhiều, coi như chúng ta chẳng qua là đi tìm bảo bối ở bên trong Sơn Hải Cảnh, nên cũng cần thanh trừ đối thủ cạnh tranh, không phải sao? Mai phục hắn nghĩa là chúng ta coi trọng hắn chứ không phải là sợ hãi hắn.

Hạng Bắc chỉ gật đầu một cái, cũng không nói lời nào.

"Không được, hắn bay loạn khắp nơi như vậy, ta không có cách nào phán đoán chính xác chỗ hắn sẽ đặt chân xuống." Thái Dần quyết định thật nhanh: "Ngươi ở chỗ này mai phục đi, ta đi dẫn hắn tới đây, chúng ta sẽ dùng trận pháp đã bày ra này để giải quyết hắn. Một khi hắn bước vào trận này, ngươi lập tức đánh tới!" Không đợi Hạng Bắc trả lời, Thái Dần đã phóng ra, bay nhanh theo phương hướng chỉ trên Thất Tinh La Bàn. Nhiệt tình lại vội vã, đã đủ thấy được ý định muốn giết chết Khương Vọng mạnh đến thế nào. Nếu có thể tước đi ba thành thần hồn bản nguyên của thiên hạ đệ nhất thiên kiêu của Tề quốc, thì Thái Dần chắc chắn đã lập công lớn cho Hạ quốc rồi.

Còn nếu đứng trên phương diện cá nhân thì, thù nhà hận nước, Thái Dần hắn ta cuối cùng cũng có thể từng bước từng bước giải quyết rồi.