Chương 2358 Nhân Sinh Đang Xem Nhất Kinh Hồng (2)
Khương Vọng lơ đãng quét mắt qua, thì lại hoảng hốt khi thấy con trùng này thân cao chạm cả vào trong mây, trên lưng cũng cõng một quốc gia, bên trong đó có cả trăm nghìn binh sĩ đang cầm cung.
Trong lòng hắn nổi lên một loại nhận thức —— Quốc gia mà con trùng bên phải cõng, có tên là "Man thị", quốc gia con trùng bên trái cõng, có tên là "Xúc thị".
Bọn chúng đứng đối lập hai bên của Khương Vọng, lấy Khương Vọng làm ranh giới phân tranh, hàng vạn thi thể đều đã chôn vùi trong trận chiến!
Bọn chúng đang tranh đoạt thân thể của Khương Vọng!
Đây là cổ trùng cường đại nhất của Cách Phỉ, thích hợp để phối hợp với Mê Mộng Điệp nhất.
Dụ người ta vào mộng, không biết tối nay là đêm nào.
Côn trùng mâu thuẫn, tranh nhau con mồi.
Vì cái lợi nhỏ nhoi trước mắt, mà vạn kiếp bất phục!
Hai con cổ trùng này dùng sự tham ăn để sống, nhưng khi sự tham lam bắt đầu nảy mầm, chúng sẽ không hề hay biết mà xâm nhập vào trong thân thể của kẻ địch, sau đó lấy cỗ thân thể này làm chiến trường, khơi dậy một trận "quốc chiến" không hề có hồi kết.
Có rất nhiều đối thủ thường người đã chết rồi, nhưng còn tưởng rằng bản thân đang vì một quốc gia nào đó mà chiến đấu. Chinh chiến cả đời, nhưng thực ra lại đang giúp cổ trùng chiếm đoạt chính thân thể của bản thân. Tất cả dãy giụa và phấn đấu, đều là đang tự sát!
Thật sự là loại cổ trùng đáng sợ hạng nhất.
Ngũ Lăng càng không hề nhàn rỗi.
Đôi mắt lớn nhỏ trừng một cái, sát khí đã bắt đầu dâng trào, trực tiếp dùng một cước đạp rách văn khí trường cuốn.
Trong tiếng rách của lụa vô cùng rõ ràng ấy, văn khí vỡ nát trào dâng như hải triều.
Trong làn sóng trào dâng ấy, từng dòng chữ cổ họa đẹp như hoa điểu phiêu động không ngừng.
Viết rằng —— "Binh giả, quốc chi đại sự, sinh tử chi địa, tồn vong chỉ đạo, bất khả bất sát dã" (1)
(1) Binh lính, chuyện đại sự quốc gia, nơi sinh tư, đường sống chết, đều là những chuyện không thể không quan sát, cân nhắc.
Mỗi một chữ mới hiện ra đều có đường nét rõ ràng, sáng chói dịch chuyển vị trí liên tục, sau đó dừng lại tại một vị trí cố định ở vùng xung quanh.
Tổng cộng mười chín chữ, chiếm cứ trên trời dưới đất, bốn phương tám hướng.
Trong khoảnh khắc những chữ này dừng lại, lập tức biến thành những binh sĩ cao lớn, người nào cũng che mặt khoác áo giáp, tự lộ ra sát khí.
Chỉ thấy binh sát văn khí liên kết với nhau, kéo dài cả trăm dặm, liên kết thành một sát trận mạnh mẽ.
Lấy tên: Thập Diện Mai Phục!
Trong phút chốc trời đất u ám, khóa lại không gian tứ phương, chém cắt hết thảy đường lui, khiến cho nơi đây như trường dạ hằng hữu.
Ngũ Lăng không muốn để cho Khương Vọng dùng kế dương đông kích tây chạy trốn thêm một lần nào nữa, vì thế y dùng thủ đoạn áp đáy hòm mạnh mẽ này của mình, thừa dịp Khương Vọng muốn quả quyết tung ra đòn cuối cùng, vây hắn vào chỗ chết!
Muốn quyết sinh tử vào giờ khắc này ư, ta nhất quyết không để cho hắn được như ý nguyện.
Tổ hai người tiến hiền quan này không hổ là bằng hữu tốt, phối hợp với nhau vô cùng ăn ý.
Cũng không phụ cái danh thiên kiêu, thủ đoạn đúng là cao thâm khó dò.
Đối mặt với một kiếm bất ngời đến như vậy, nhưng chỉ trong nháy mắt, hai người bọn họ đã hoàn thành một loạt các động tác từ phòng ngự đến phản kích rồi cuối cùng là vây giết đối thủ.
Thật giống như hành quân vậy, chặt chẽ và liên tục, lại ẩn giấu sát cơ trong từng bước.
Mà lúc này, Khương Vọng và Nhân Tự Kiếm của hắn mới đánh tới nơi!
Giống như Ngũ Lăng và Cách Phỉ đã sớm chuẩn bị sẵn sàng cho khoảnh khắc này, Khương Vọng cũng chưa từng xem nhẹ hai đối thủ của hắn.
Nếu không hắn cũng sẽ không lựa chọn "đàm phán" đầu tiên, sau đó lại lựa chọn chạy trốn.
Hắn biết rõ rằng, cho dù hắn xuất ra một kiếm vô cùng quả quyết, cũng vô cùng đột ngột, cho dù hắn đã phát huy được uy năng cực hạn trong tình huống trước mắt, nhưng cũng chưa chắc đã có thể giết chết đối thủ.
Đối thủ của hắn không phải là hữu danh vô thực, mà là một tồn tại có đầy đủ thực lực để tạo thành uy hiếp cho hắn.
Đây là cuộc chiến sinh.
Hắn nhất định phải ôm tâm lý có thể tử trận, bán mạng vì trận chiến này, tranh giành một cơ hội thắng lợi mỏng manh.
Tình thế có vẻ khá hỗn loạn trước mắt cũng không thể che đậy ánh mắt của hắn.
Bên trong kiếm khí đang gầm thét, ánh lửa dần hiện ra bên trong hai tròng mắt của hắn, Càn Dương Xích Đồng hiện ra.
Thẳng tắp nhìn về phía Ngũ Lăng.
Đơn Kỵ Nhập Trận Đồ trực tiếp mở ra, ấn thẳng bóng người Ngũ Lăng vào trong đó. Trong nháy mắt phương pháp giết thần hồn phủ xuống, Trụy Tây!
Ở trong tầng diện thần hồn, liệt dương thiêu đốt ầm ầm rơi xuống.
Khương Vọng không quan tâm đến hao tổn kích phát ra thuật này, làm ánh mặt trời rực rỡ kia tỏa sáng gần như muốn trào ra.
Mà thần hồn hiển hóa của Ngũ Lăng không biểu lộ ra chút biểu tình nào, cậy vào Thông Thiên Cung, lấy ngón tay làm bút, tiện tay rạch một cái.
Ở chỗ thiết họa ngân câu này, nhìn thấy tư thế hào hùng ấy.
Văn khí hợp sát, ngưng tụ ra một đội chiến tốt nhanh nhẹn dũng mãnh, đội chiến tốt kết thành đội hình chiến đấu, hóa thành một cây cung lớn.
Dây cung kéo mạnh một cái, mũi tên bay xa vạn dặm.
Từ mặt đất xông thẳng lên bầu trời, xông thẳng vào Trụy Tây kia!
Oanh!
Bắn bể Trụy Tây!
Thực lực thần hồn của Ngũ Lăng tất nhiên không bằng Khương Vọng, nhưng với sự tích lũy tỉ mỉ của Ngũ thị, tài nguyên chất đống, nên y chắc chắn không phải người yếu. Ít nhất ở trong Thông Thiên Cung này, y có đủ khả năng để tự vệ.
Nếu như trong trận chiến như thế này, bình thường khi Trụy Tây sát pháp không có hiệu quả, Khương Vọng sẽ trực tiếp rút lui. Thường thường hắn chỉ coi trận chiến ở tầng diện thần hồn, trở thành một loại quấy nhiễu với địch nhân.
Nhưng lần này, sau khi ánh tà dương ở chân trời sụp đổ.
Một đạo thân ảnh từ trong ánh tà dương đang vụt tắt kia nhảy ra.
Áo xanh lay động, một dòng lưu quang ở trong tay.
Ánh mắt sắc bén, kiếm khí tung hoành.
Chính là thần hồn hiển hóa của Khương Vọng.
Khi thần hồn hiển hóa của Khương Vọng vừa hiện thân, đã trực tiếp đụng thẳng vào bên trong Thông Thiên Cung của Ngũ Lăng, chém ngang một kiếm!
Điều này hiển nhiên lại là một lựa chọn ngoài dự đoán của Ngũ Lăng.
Đây là một bước hôn kỳ (2)!
(2) Trong cờ vây và cờ tướng, kỳ thủ thực hiện (hoặc di chuyển) một nước đi (hoặc một bước đi) quan trọng bị thua do sơ suất.
Khi Ngũ Lăng ở trong Thông Thiên Cung của mình, thần hồn căn bản không hề yếu hơn so với Khương Vọng!