Chương 2474 Một phương lãnh tụ, mãnh hổ chấn trụ (3)
Lúc đầu Độc Cô đại nhân tùy tiện sắp xếp một chút liền rời đi.
Chỉ để lại hai đại "tâm phúc" đều có ý xấu.
Lúc đó Gia Cát Tuấn có thể dùng tu vi Đằng Long cảnh ngồi vững vị trí trưởng lão, có địa vị ngang nhau với Ngụy Bá Phương, hoàn toàn dựa vào mối quan hệ với thành chủ.
Thậm chí lần này cạnh tranh với Vô Sinh Giáo, cũng hoàn toàn dựa vào hắn ta ra mặt, mời được lực lượng quan quân Thành quốc, ngăn cản tranh chấp lan rộng.
Lúc này, thế lực của hắn ta bên trong Linh Không Điện cũng không yếu hơn Ngụy Bá Phương bao nhiêu. Cho nên việc nửa đêm bị gọi đến nghị sự khiến cho hắn ta có hơi bất mãn. Nếu không phải gần đây gấp gáp vì Vô Sinh Giáo, lo rằng có chuyện lớn gì đó xảy ra, thì hắn ta cũng chẳng muốn đến đây một chuyến.
Nghe thấy động tĩnh, Ngụy Bá Phương lập tức bày ra vẻ mặt nghiêm túc, dùng tư thái cương trực, tự mình đi mở của.
Gia Cát trưởng lão mắt tam giác, mũi hếch, lông mày nhọn, lướt ánh mắt kinh ngạc từ người Ngụy Bá Phương đến trên người Khương Vọng đang ngồi ngay ngắn trong phòng.
Hắn ta cơ hồ là dùng tốc độ hành thích vọt lên, ngay lập tức nhào đến trước người Khương Vọng, một phát ôm lấy cẳng chân Khương Vọng, bắt đầu đứt gan đứt ruột than khóc: "Điện chủ! Đại nhân! Của ta! Hu hu!!!"
Gia Cát Tuấn vừa mới bước vào cửa, đã mang theo một mặt đầy nước mắt nước mũi, gào khóc ầm ĩ.
Khóc đến đứt ruột đứt gan, khóc đến thương tâm muốn chết.
Khóc đến nỗi Khương tước gia không có lời nào để chống đỡ.
Khóc đến nỗi Ngụy Bá Phương cũng không nhìn nổi nữa, đi tới trước nói: "Được rồi được rồi, điện chủ đại nhân bận trăm công nghìn việc, làm gì có thời gian ở chỗ này nghe ngươi gào khóc cơ chứ?"
Lúc chỉ có một mình, Ngụy Bá Phương gào thét còn phong phú, có cả cảm xúc lẫn âm thanh hơn cả Gia Cát Tuấn, nhưng khi ở trước mắt người khác, ông ta sẽ "đoan chính" hơn bất kỳ ai.
Hoàn chỉnh là một vị bề tôi của sự chính trực.
Gia Cát Tuấn căn bản cũng không để ý đến ông ta, chỉ tiếp tục rơi nước mắt lã chã nhìn Khương Vọng, trong giọng nói mang theo sự ủy khuất: "Điện chủ đại nhân, sao khi ngài quay về lại không tìm thuộc hạ trước chứ? Ngài phải biết rằng, ban đầu thuộc hạ chính là người đệ nhất thành tâm ra sức vì ngài, tất cả mọi thứ thuộc hạ có đều là điện chủ cho, thuộc hạ cũng nguyện ý bỏ ra tất cả mọi thứ vì ngài, dù sinh tử cũng không màng! Trong toàn bộ Linh Không Điện này, ai có thể trung thành với ngài bằng ta cơ chứ?"
"Gia Cát Tuấn, lời này của ngươi là có ý gì?" Ngụy Bá Phương rất là bất mãn: " Chẳng lẽ sự trung thành của lão phu đối với điện chủ, lại ít hơn ngươi nửa điểm sao?"
Mắt thấy hai cánh tay đắc lực lại bắt đầu tranh sủng, Khương đại nhân lập tức nói: "Bổn tọa đều biết hết sự trung thành của các ngươi. Chuyện mà các ngươi làm, bổn tọa cũng đều để ở trong mắt"
Hắn tỉnh bơ đem chân rút ra: "Lần này ta tới đây, một là muốn thăm các ngươi một chút, hai là cũng muốn thực hiện cam kết ban đầu, tới xử lý những phiền toái mà các ngươi không xử lý được trong quá trình phát triển tông môn.
Ánh mắt của hắn lướt qua hai người kia, cường điệu nói: "Ta còn có chuyện khác phải làm, thời gian rất có hạn. Gia Cát Tuấn lập tức liền dừng khóc, quỳ trên mặt đất, cùng Ngụy Bá Phương hai mắt nhìn nhau một cái, nhanh chóng trao đổi nhãn thần.
Cuối cùng là Ngụy Bá Phương mở miệng: "Nếu như nói đến phiền toái không xử lý được, thì chính là chuyện của Vô Sinh giáo đó. Bọn họ phát triển quá nhanh đi! Bắt đầu từ tháng bảy năm ngoái chúng ta mới bắt đầu chú ý tới giáo phái này, nhưng đến năm nay, nó đã có thể so sánh ngang bằng với địa vị của chúng ta rồi, thậm chí còn đang áp đảo chúng ta một chút. Chúng ta đã phải dùng trọng lễ để mời tới một vị hộ pháp đảm nhận vị trí hộ pháp, lại mua chuộc quan viên địa phương, mời quan hệ của phủ thành chủ ra mặt vãn hồi, thì mới miễn cưỡng duy trì được tình trạng hiện tại... Thuộc hạ vô năng, xin điện chủ đại nhân trách phạt!" "Bên đó ai là người phụ trách bọn họ? Thực lực như thế nào?" Khương Vọng giọng tùy ý hỏi.
Gia Cát Tuấn trả lời: "Thủ lĩnh của Vô Sinh giáo, là một nhân vật có tên là Địa U Sứ Giả... Ngũ Phủ viên mãn, có cả thần thông. Thuộc hạ quả thật không cách nào đối kháng với chúng được. Trương Lâm Xuyên thật đúng là hùng tâm tráng chí, từ vị trí của bảy mươi hai Địa Sát Sứ Giả này là có thể nhìn ra được. Thực lực thì không cần phải nói tới rồi, cơ cấu của cái này được xây dựng cho cơ cấu của thế lực đỉnh cấp. Ban đầu, Bạch Cốt Đạo còn chỉ có tam đại trưởng lão, thập nhị Cốt Diện thôi đấy! Nhưng mà nếu như nghiêm túc tính toán một phen, nếu như dưới tình huống không cân nhắc tới Bạch Cốt Tà Thần, thì Vô Sinh giáo của hôm nay, đúng là cường đại hơn rất nhiều so với Bạch Cốt Đạo.
Sợ rằng có khi cộng cả tam đại trưởng lão ban đầu của Vô Sinh giáo thì cũng không thể là đối thủ của Trương Lâm Xuyên bây giờ. Hơn nữa lúc trước đã từng nghe Vương Trường Cát nói, cái người từng phản bội Bạch Cốt Tà Thần tên là Lục Diễm ấy, cũng đã lấy Thiên Sinh Minh Nhãn để thành tựu Thần Lâm rồi.
Hơn nữa bây giờ lại còn xuất hiện thêm bảy mươi hai Địa Sát Sứ Giả nữa... có phải tiếp theo sẽ lại có thêm ba mươi sáu Thiên Cương Sứ Giả hay không đây?
Thực lực của toàn bộ Vô Sinh giáo, đã hoàn toàn vượt qua Bạch Cốt Đạo ban đầu rồi.
Đương nhiên trong chuyện này, việc Bạch Cốt Tà Thần tự cứu thành công giáng thế, không có bất kỳ duyên cớ liên quan đến giáo phái nào, nhưng cũng đã thấy rõ được năng lực của người tên Trương Lâm Xuyên này. Từ lúc Bạch Cốt Dạo bị tiêu diệt cho đến này nay, Vô Sinh giáo mới được sáng lập bao lâu cơ chứ? Từ Ung quốc đến Thành quốc, rồi đến cả Tiều quốc mới bị Vương Trường Cát thanh trừ kia, sự bố trí của Trương Lâm Xuyên gần như là có thể thấy ở khắp mọi nơi. Mặc dù tất cả thế lực đều phát triển ở những quốc gia nhỏ bé, nhưng lực lượng cất giấu đã không thể kinh thường rồi.
Ngụy Bá Phương cùng Gia Cát Tuấn có thể phát triển được Linh Không Điện đến trình độ như thế này, đương nhiên đã là nhân tài, nhưng dù sao thì tầm mắt cũng hữu hạn, chỉ có thể lấy được một phần ba mẫu đất của Thành quốc.
Còn tưởng rằng Địa U Sứ Giả kia chính là thủ lĩnh của Vô Sinh giáo, nhưng đâu biết rằng, thế lực của Vô Sinh giáo, đã sớm không còn giới hạn ở trong một quốc gia nữa rồi.
Hơn nữa, tùy tiện một tên Địa Sát Sứ Giả đều có thần thông trong tay?
Thần thông dễ dàng như vậy sao?
Tên Địa U Sứ Giả chủ trì sự vụ của Thành quốc đặc biệt cường đại hơn bình thường một chút, có phải là do có nguyên nhân khác hay không?
"Ta biết rồi." Khương Vọng bất động thanh sắc nói: "Trừ cái này ra còn cái gì không?"
Gia Cát Tuấn thở dài một tiếng: "Mời thần dễ dàng đưa thần khó khăn a!"