Chương 2706 Thỉnh quân nhập thành (2)
Tu sĩ có cùng cấp bậc, tuyệt đối không có ai có thể có tầm nhìn dưới ảnh hưởng Vô Quang thần thông của y. Cách giải thích duy nhất chính là, người chỉ huy kia cũng chính là người bày trận.
Đối phương không dùng mắt để có tầm nhìn, mà là thông qua trận pháp để cảm nhận, có được tình báo.
Tâm niệm nhanh chóng xoay chuyển, Bảo Bá Chiêu đảo Thiên Mục qua – một luồng kim thần quang chói lọi màu vàng trong nháy mắt xuyên ra, nhưng ánh trăng mềm mại, xuyên qua thế giới Vô Quang này. Quét ngang đường phố, phá tan điểm mấu chốt của Cấm Thanh trận pháp được giấu ở tường cao.
Dùng uy năng cường đại của ánh sáng Thiên Phạt, đánh bại một pháp trận Cấm Thanh, thật ra có chút phô trương. Nhưng mà trong lúc này, thứ y muốn chỉ là tốc độ...
Y cần trước tiên nắm giữ quân đội của mình.
Chỉ có chỉ huy được lực lượng đại quân, thì mới có khả năng phá cục!
Sau khi giết vào phủ Hội Minh, tổng đốc chiến tuyến đã mất đi quyền hạn. Y và Tạ Bảo Thụ đương nhiên cũng tách ra, tự mình dẫn quân công phạt, cướp đoạt chiến công phủ Hội Minh.
Lúc này ước chừng có ba vạn Tề quân, theo y vào trú thành Ngọ Dương. Trong đó một vạn là binh mã vốn có của y, một vạn là trong trận chiến phủ Phụng Lễ, được y thu nhận, chủ tướng bất hạnh chiến tử, trong đó phần lớn là sĩ tốt Chiêu quốc. Quyền hành của chiến tuyến dọc đường, khiến y thuận tiên thu thập sĩ tốt.
Y đương nhiên sẽ lợi dụng đủ. Một vạn cuối cùng, chính là Hạ quân đầu hàng mà y thu nhận.
Có thể nói, đội quân này, khắp chiến cuộc phủ Hội Minh, quả thật có thể đưa đến tác dụng mấu chốt. Đối với bản thân y, lại càng là cơ sở để tranh đoạt công huân, sống yên ổn!
"Ta là Bảo Bá Chiêu! Nghe ta hiệu lệnh! Toàn bộ tướng sĩ, lập tức phát động huyết khí, quân địch dùng huyết khí để truy tung dao động!"
Y cũng không hề giải thích mà trước tiên là mệnh lệnh ngụy trang kẻ địch.
Bởi vì ở thời khắc mấu chốt như hiện tại, giải thích chỉ là lãng phí thời gian, sẽ chỉ làm cho sĩ tốt càng thêm hỗn loạn. Tề quân loạn thành một đoàn, cần phải trực tiếp nhận mệnh lệnh.
"Trương Tư Diệu, Đỗ Truy Long, Trịnh Vũ Công..."
Y một hơi kêu tên tám người, đều là những võ quan đang ở những vị trí mấu chốt của Tề quân mà y nhìn thấy: "Bên cạnh các ngươi đều là chiến hữu... Đừng bối rối, ta lệnh các ngươi kết Viên Nguyệt Trận, dùng tiếng hô đoàn kết các huynh đệ quanh đó, cố thủ tại chỗ, chờ đợi binh sát hô ứng!"
Nếu như Yên Lôi quân ở đây, hiện tại thậm chí còn có thể bắt đầu phản kích rồi.
Liên quân các nước Đông vực, tuy là quân đội tinh nhuệ của các nước. Nhưng dù sao cũng không có nhiều cơ hội tập luyện với nhau, hàng năm chỉ có một hai lần. Ngay cả binh trận, sự lựa chọn cũng rất ít, chỉ có thể lựa chọn trong số binh trận căn bản.
Nhưng Bảo thị Đại Tề cũng là danh môn hạng nhất. Bảo Bá Chiêu y dù sao cũng là một nhân vật oanh liệt trong danh sách dự phòng Hoàng Hà Chi Hội.
Từ nhỏ y đã tiếp nhận huấn luyện quân sự, trong trận chiến phạt Hạ này, đã hiển lộ rõ tài năng quân sự của y!
Viên Nguyệt Trận thắng ở đơn giản, ổn định, vững chắc, còn có tính cộng minh rất mạnh. Có thể trở thành hòn đảo trong biển động, hải đăng trong bóng tối. Phối hợp một số lượng Viên Nguyệt Trận và Tinh Mang Trận nhất định, có thể cộng minh thành Chúng Tinh Hoàn Nguyệt Trận.
Đây là quân trận duy nhất ở trong tình thế này có thể nhanh chóng tụ được đại quân chi lực, một khi hoàn thành, liền cố thể dùng binh trận phản công trận địa địch, lập tức tiến hành phản kích!
Bảo Bá Chiêu chỉ huy khiến y bị Hạ quân vây chặt, đủ loại quân trận đạo thuật giội xuống như mưa.
"Triệu Vũ, Hùng Tam...
Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"
Y thong dong bước chậm trong đạo thuật loạn lạc, lạnh lùng bình tĩnh chỉ huy sĩ tốt tự cứu, mỗi một câu đều nhắm thẳng vào điểm mấu chốt.
Nhưng lần này, mới gọi đến cái tên thứ năm, còn chưa kịp tuyên bố hành động.
Y liền cảm nhận được một loại hỗn loạn khiến người ta phiền muộn!
Y cảm giác được sự bài xích của mảnh đất trời này, bao gồm cả không gian, nguyên khí, quy tắc, đều đang áp chế y, đuổi y đi. Hạn chế hành động của y, đuổi tinh thần của y đi.
Vận khứ anh hùng bất tự do!
Thần thông [Phụ Quẫn]!
Là Thái Dần!
Người bày ra Cấm Thanh Trận, Vô Quang Trận bao gồm nhiều trận pháp, cũng chính là người ra tay vào lúc này, là Thái Dần!
Bảo Bá Chiêu vừa mới đoán được thân phận của đối thủ, liền nhìn thấy Thái Dần, xuất hiện đối diện y, quanh thân được bọc trong kình lực bốn màu, trực diện vội vã xông về phía y.
Đến giờ phút này, người kia cũng thực không cần phải giấu diếm nữa.
Thậm chí còn đang cố ý hấp dẫn lực chú ý.
Bởi vì Bảo Bá Chiêu đồng thời cũng chú ý đến dao động bên trái phía trước.
Chính là Ngụy Quang Diệu đã biến mất ngay lúc vừa khai chiến, đang sử dụng bí pháp nào đó, tiềm hành tiến lại gần.
Bảo Bá Chiêu làm như không biết, thúc giục Vô Quang thần thông đến cực hạn, làm ảm đạm đi ánh sáng thần thông của Thái Dần. Đạp đi lên, chủ động phản kích Thái Dần!
Trong quá trình cực tốc xung phong, vừa xuyên qua kẽ hở đạo thuật quân trận, vừa cực kỳ tự nhiên xoay người, Thiên Mục đối chiếu! Ánh sáng Thiên Phạt màu vàng kim chói lọi bắn ra, trực diện Ngụy Quang Diệu!
Một tiếng kêu đau đớn vang lên, trong bóng tối hiện ra thân hình Ngụy Quang Diệu. Vị "'hiền đệ" vừa mới nhận này, lỉnh mất coi như kịp thời, nhưng cánh tay trái cũng đã bị gãy, máu tuôn như trút!
Đến đây đi, Thái Dần!
Bảo Bá Chiêu xác định mục tiêu bay nhanh. Bắt giết Thái Dần, cũng chính là điểm mấu chốt để thay đổi chiến cuộc! Y quyết định vì thế mà không tiếc trả giá!
Nhưng ngay tại một khắc sau, toàn bộ thành Ngọ Dương, bỗng nhiên dâng lên vạn chụp đèn, dấy lên vạn ngọn lửa!
Những... ngọn đèn kia đều là đèn được dùng pháp thuật tăng cường.
Những... ngọn lửa kia, lại càng không phải là lửa bình thường.
Đạo thuật Ngũ Hành Hỏa, Ác Chiểu Hỏa, Âm Sài Hỏa, Quỷ Thán Hỏa...
Gần như mọi loại thuật pháp hỏa có thể nghĩ đến, có thể sưu tập được, có thể có tác dụng, đều nháy mắt bị đốt lên.
Bảo Bá Chiêu bao trùm thành Ngọ Dương trong Vô Quang thần thông, căn bản không có khả năng trong nháy mắt chống lại nhiều ánh sáng có chứa sức mạnh đạo thuật như vậy!
Dưới sự cắn trả của thần thông, y lập tức chịu thiệt hại nặng, phun ra một ngụm máu tươi.
Bóng tối do Vô Quang bị trục xuất rồi!
Bóng tối bao phủ thành Ngọ Dương lúc này, hoàn toàn do người bày trận là Thái Dần nắm trong tay!
Bị nhắm vào ở trình độ như vậy, cũng không phải là chuyện đáng sợ nhất.
Thứ mà Bảo Bá Chiêu chú ý tới đầu tiên chính là, trong thành Ngọ Dương, có một sức mạnh đáng sợ đang bạo phát.
Tác dụng của vạn ngọn đèn, vạn ngọn lửa kia, không hề chỉ nhắm vào việc Vô Quang thần thông cắn trả y, mà còn là chìa khóa thức tỉnh đại trận hộ thành của thành Ngọ Dương!
Nguyên lực mãnh liệt đang kích động, quy tắc của mảnh đất trời này đang thay đổi. Đại trận hộ thành vốn đã ngừng lại, lại lần nữa bị kích hoạt, đang bắt đầu khởi động lại! Đại trận hộ thành này đã bị động tay động chân, lệnh ấn mà Ngụy Quang Diệu giao ra căn bản không có quyền khống chế trung tâm!
Thậm chí, đại trận hộ thành này, căn bản đã bị Thái Dần áp chế đổi thành sát trận, lúc này đang muốn hiển lộ uy năng!
Đúng là một thủ đoạn trận đạo thần kỳ.
Bảo Bá Chiêu mặt trầm như nước, rốt cuộc thì đã thấy được kết cục!