← Quay lại trang sách

Chương 4048

Hứa Tượng Càn và Chiếu Vô Nhan nhìn nhau một cái, cảm thấy vô cùng hoang mang... Rốt cuộc thì Hoàng Xá Lợi này coi trọng ai?

Thiên kiêu nước bá chủ là Trung Sơn Vị Tôn và Hoàng Xá Lợi chính thức nhập cuộc, giống như chính thức kéo màn cho thiên kiêu bá quốc lên sân khấu.

Cũng không lâu lắm, thiên kiêu tham dự Long Cung Yến của Tần quốc cũng tới. Cũng chỉ có hơi người... Một là Hoàng Bất Đông mệnh danh "tiểu lão đầu", một người là Tần Chí Trăn được nhiều người công nhận là "căn cơ vững chắc".

Kẻ trước đang đứng ngoài ngưỡng cửa Động Chân, sắp đạt tới.

Kẻ sau đã chứng Thần Lâm, thực sự nắm giữ sức mạnh Diêm La Thiên Tử.

Hắn ta mặc võ phục màu đen, khí chất điềm tĩnh trầm lặng, uy nghi trời sinh. Ánh mắt chỉ lạnh nhạt quét qua, đến Khương Vọng thì ngừng, sau đó sải bước đi tới.

Áo đen như gang thép, hơi thở nặng như đá.

Từ lúc Tần Chí Trăn bắt đầu cất bước thì tiếng bước chân của hắn ta đã trở thành thứ nặng nhất trong cung điện này.

"Bịch, bịch, bịch."

Giày võ chạm đất, như cho người ta nghe được tiếng đá lớn rơi xuống, mặt đất gào thét.

Hắn ta từng bước tới gần, cảm giác không giống một người đang đi tới mà như phía đối diện đẩy tới một ngọn núi.

Khương Vọng xoay người, ngăn tất cả mọi người sau lưng, một mình đứng trước ngọn núi này.

Hoàng Xá Lợi tự xưng "sắc mà không dâm" đành tiếc nuối buông tay. Nàng ta sẽ không ngăn cản mỹ nhân đi đương đấu với trận chiến thuộc về mỹ nhân.

Nhưng lại lẳng lặng sáp tới gần Diệp Thanh Vũ, nhỏ giọng nhắc nhở: "Người này tên là Tần Chí Trăn. Rất hung dữ! Lúc ở Ngu Uyên, ngày nào cũng phải tắm bằng máu tu là, mỗi một tu la đều là do chính tay hắn bắt được. Nói cho ngươi một bí mật nhỏ... Nghe nói hắn còn ăn tim của tu la! Ăn sống đấy!"

Tay lại vươn tới sờ: "Nhưng muội muội không cần phải sợ, đứng bên cạnh tỷ tỷ. Tỷ tỷ có thể bảo vệ ngươi."

Diệp Thanh Vũ đối mặt Tịnh Lễ thì dịu dàng thông minh, đối mặt Hứa Tượng Càn thì vô tư hào phóng, đối mặt với Chiếu Vô Nhan thì chuyện trò vui vẻ, đối mặt với Hoàng Xá Lợi thì... không biết nên ứng đối như thế nào.

Cũng may Chiếu Vô Nhan nhìn ra sự bối rối của nàng, ra chiều vô ý đi đến giữa hai người, cười nói: "Tần Chí Trăn nào có đáng sợ như lời Xá Lợi cô nương? Một thiên kiêu bá quốc nghiêm chỉnh như vậy, ngươi lại miêu tả như thể người ta là ma đầu vậy."

Hoàng Xá Lợi không sờ được tay, nhưng cũng không buồn, cười hì hì nói: "Bây giờ ngươi cảm thấy hắn không đáng sợ là bởi vì có Khương Vọng ngăn ở đằng trước."

Đúng thế. Có Khương Vọng ngăn ở đằng trước.

Đây không phải lần đầu tiên Diệp Thanh Vũ nhìn vào tấm lưng của Khương Vọng, từ Bạch Phát Hạ Vân Thành cho đến lúc này, từ khi còn non nớt đơn bạc, cho đến khi vang danh thiên hạ như bây giờ... Từ đầu đến cuối vẫn luôn mang lại cho nàng cảm giác đáng tin như vậy.

Trước bóng lưng này, Tần Chí Trăn đang từng bước đi tới kia vốn nên khí thế ngút ngàn trấn áp thiên địa thì lại chỉ như đi ngang qua.

Cuối cùng Tần Chí Trăn mở lời trước: "Khương Vọng, ta rất vui vì có thể gặp được ngươi ngày hôm nay."

Khương Vọng cười nhạt một tiếng: "Vậy ta hy vọng ngươi có thể mãi duy trì tâm trạng tốt đẹp như lúc này."

Tần Chí Trăn cũng cười, chỉ chỉ trong điện: "Ta vào ngồi trước?"

Khương Vọng lịch sự đưa tay ra mời: "Xin cứ tự nhiên."

Hai người nói chuyện nhẹ nhàng đơn giản, Tần Chí Trăn xoay người rời đi, cũng mang khí thế của mình đi theo.

Tận đến lúc này, Hoàng Bất Đông đi cùng Tần Chí Trăn mới được hiện diện trong tầm mắt mọi người. Hắn ta vẫn mang bộ dạng không tỉnh ngủ đó, như thể không quan tâm bất cứ thứ gì. Miễn cưỡng cùng Tần Chí Trăn đi tới vị trí của mình, ngồi xuống ngủ gật tiếp.

Cũng không biết thật sự duyên phận như vậy hay là Trường Hà Long Cung cố ý an bài.

Thiên kiêu Tần quốc vừa ngồi xuống thì ngoài cung lại đi vào một đoàn người, chính là thiên kiêu Sở quốc!

Nhân số Sở quốc hiện đang đông nhất trong năm bá quốc đã lên sân khấu. Một lần tới năm người.

Người bên ngoài tới tham dự Long Cung Yến, hoặc với mục đích mở rộng tầm mắt, hoặc là đơn giản chỉ để đại diện cho thế lực nhà mình, hoặc là coi trọng đồ tốt của Trường Hà Long Cung.

Chỉ mấy người Sở quốc này là trông hệt như đến tham gia lễ hội thời trang, người nào người nấy cài hoa đeo ngọc, vô cùng lộng lẫy.

Đi ở chính giữa tất nhiên là Đấu Chiêu.

Y mặc võ phục màu đỏ viền vàng hoa lệ, tự tin sải bước thong dong, đem đến cho người ta cảm giác thoải mái tươi sáng lại dễ dàng thân cận. Đương nhiên, ai từng thấy y rút đao thì đều biết y là kẻ kiệt ngạo ngông cuồng cỡ nào.

Bên trái y.

Khuất Thuẫn Hoa mặc một chiếc váy hoa màu vàng tươi xinh đẹp tuyệt mỹ, đuôi váy thướt tha. Ngũ quan cao quý đoan trang khiến màu váy rực rỡ dịu đi mấy phần. Nàng ta bước đi như thể nơi này là đất nước của nàng ta.

Bên trái nàng ta đương nhiên là Tả quang Thù.

Để phối với trang phục của Khuất Thuấn Hoa, hôm nay y mặc một bộ hoa bào xanh biếc. Diện mạo thanh tú cao quý bẩm sinh khiến y bắt đầu tỏa ra hào quang về mọi mặt ở tuổi mười chín.

Có câu Kim Đồng Ngọc Nữ, châu liên bích hợp, nếu không biết nghĩa của những câu này thì cứ nhìn Tả Quang Thù dắt tay Khuất Thuấn Hoa bước đi ắt sẽ tự động hiểu.

Bên phải Đấu Chiêu là Hạng Bắc vóc người cao lớn, dây buộc quấn một vòng che lại đôi mắt, mặc áo giáp đen và áo choàng lụa màu đỏ, sải bước ung dung. Toàn thân toát lên vẻ hùng tráng uy vũ, lại mang theo cảm giác thần bí, tỏa ra mị lực khiến người ta tò mò tìm hiểu.

Bên cạnh Hạng Bắc là Chung Ly Viêm, mắt ưng râu ngắn... Ừ, mắt ưng râu ngắn.

Hắn ta chính là ngoại lệ duy nhất trong đoàn thời trang Sở quốc.

Chẳng những ăn mặc rất tùy tiện, rất vũ phu mà vẻ mặt cũng đầy ghét bỏ, như thể ai nợ hắn ta cái gì vậy.

Khiến cho người ta không khỏi suy nghĩ liệu có phải đám thiên kiêu Sở quốc này đang có gì mâu thuẫn hay không.