Chương 79 – Quỷ triều sơ hiện, tâm mang ý xấu (1)
Được rồi.
Thấy độc thi bị khí huyết đốt cháy ép ra, Sở Hà rút tay trở về.
Nam tử co quắp trên mặt đất, dáng vẻ nửa chết nửa sống.
Sở Hà lại giống như làm một món chuyện nhỏ nhặt không đáng kể, không tiếp tục để ý tới nam tử, cũng không nhìn đám người đang lộ ra ánh mắt kinh nghi, hắn bước đi đến đâu, đám người tản ra đến đó, lặng lẽ đi đến nơi không người
- Thi quỷ đã nghiêm trọng đến loại trình độ này sao?
Tháo đi ngụy trang, Sở Hà vẻ mặt lộ ra nét nghiêm trọng.
- Nên đi tìm một người biết chuyện để hỏi một chút.
Quyết định chủ ý, Sở Hà chợt đưa tay nắm lấy một lão già đi ngang qua, quay đầu nhìn về phía lão già kia:
- Nghe thấy ta nói thế nào?
- Người trẻ tuổi… Ngươi, ngươi đang nói gì?
Lão già gương mặt khắc khổ đầy nếp nhăn, hắn lộ ra vẻ mờ mịt.
- Nghe không hiểu tiếng người?
Vẻ mặt Sở Hà thu lại, hai mắt lộ ra ánh sáng lạnh nhìn về phía lão già:
- Ngươi đi theo ta thời gian dài như vậy, ta đang nói gì ngươi không biết rõ hay sao? Đúng không Lưu Ý Dương?
Vậy mà, hắn vừa nói xong câu đó, lão già áo gai biến sắc, bàn tay tiều tụy già nua bắt lấy cánh tay Sở Hà, kình khí bạo phát, muốn mạnh mẽ đẩy ra, thoát khỏi Sở Hà khống chế.
Kết quả, ngón tay giống như đụng vào sắt thép, hắn dùng sức thế nào cũng không giãy ra được, Lưu Ý Dương biến sắc, gấp đến độ mồ hôi lạnh đều chảy xuống.
- Ngươi không phải Ngưng Huyết, thế nào…
Chợt!
Sở Hà lạnh lùng đưa tay, cánh tay sinh ra một loạt tàn ảnh.
Lỗ tai Lưu Ý Dương đau đớn, giơ tay lên sờ một cái, nửa cái lỗ tai bị Sở Hà đánh thành thịt nát trong nháy mắt.
Thịt nát đầy tay, máu tươi đầm đìa.
- Tai của ngươi không dùng được như vậy, ta có thể giúp ngươi hủy đi.
Sở Hà lãnh đạm nói.
- Không không không, dùng được, dùng được, ngươi muốn biết chút gì, ta biết rõ, ta nhất định sẽ nói, tuyệt đối sẽ không dám che giấu!
Lưu Ý Dương bị sợ vỡ mật, lưu loát nói.
- Ừ?
Một tiếng nghi ngờ, Lưu Ý Dương lập tức rùng mình một cái, suy nghĩ đến lời Sở Hà nói lúc trước, vội vàng nói:
- Ngươi hỏi chuyện liên quan tới thi quỷ, ta… Ta chỉ biết là thi quỷ quy mô tăng lên rất nhiều, đã không có cách nào ngăn chặn, chắc chắn không qua bao lâu, Hắc Hà trấn có khả năng sẽ nghênh đón quỷ triều lần đầu trong hai mươi năm qua!
- Chuyện gì xảy ra, thi quỷ không phải cần rất nhiều thi thể mới có khả năng phát triển thành mối họa hay sao, gần đây có nơi nào có nhiều thi thể như vậy?
Kéo Lưu Ý Dương vào một ngõ nhỏ, Sở Hà hai tay ôm ngực nói.
- Không biết, nhưng căn cứ Vũ Lâu phái người ra ngoài điều tra, những thi quỷ khống chế thi thể xuất hiện chẳng biết tại sao, hình thức bám vào thi thể cũng khác với chúng ta, có sai biệt rất lớn.
Lưu Ý Dương thở mạnh vài cái, nói xong dừng lại một khắc, miễn cưỡng liếc nhìn Sở Hà, trong ánh mắt cất giấu sợ hãi và không hiểu.
Không phải nói, mới Ngưng Huyết Cảnh sao!
Vì sao hắn ở trước mặt gia hỏa này lại không có sức đánh trả, ngược lại hắn có cảm giác áp bách như đối mặt với dòng lũ sắt thép, núi kêu biển gào.
Thấy Sở Hà nhíu mày nhìn sang, Lưu Ý Dương đột nhiên cúi đầu, luôn miệng nói:
- Vẫn… Vẫn có một câu trả lời hợp lý, có người nói những thi thể này đều trôi qua từ Địa Ách Vụ Hải, tin tức cụ thể không có cách nào khảo chứng.
- Địa Ách Vụ Hải?
Vừa nghe tên này, Sở Hà đã biết không có chuyện của mình.
Dù sao chuyện này tạm thời vẫn không có cách nào nhúng tay, Sở Hà nói sang chuyện khác, ép hỏi mục đích của Lưu Ý Dương:
- Con người ta không thích nghe nói nhảm, thành thật nói cho ta biết, vì sao đi theo ta?
- Ta được Lý trưởng lão nhờ vả…
Sở Hà khẽ nhíu mày, đưa tay cắt ngang, trầm giọng nói:
- Lý trưởng lão… Ngươi nói là Lý Sương Thành?
Lý Sương Thành có một phần thân phận trưởng lão tại Vũ Lâu, Lưu Ý Dương gọi Lý Sương Thành như vậy, quả thật không có gọi sai.
Nhưng hắn không đi theo dõi tiểu Tứ tới sao?
Tại sao lại kéo lên người Lý Sương Thành?
Sở Hà kéo áo Lưu Ý Dương, mắt lộ ra hung quang:
- Ngươi phải nói rõ ràng, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Lý Sương Thành lão già kia làm sao biết được hành tung của ta? Hắn làm thế nào thông báo cho ngươi?
Nhìn thấy Sở Hà nheo mắt nhìn, Lưu Ý Dương nuốt nước miếng, run giọng nói:
- Ta… Ta không biết Lý trưởng lão… Không, là Lý Sương Thành, làm sao biết được hành tung của ngươi, ta nhận tin tức từ người hầu Vũ Lâu, nghe được Lý Sương Thành phân phó.
- Hắn nói muốn ta nhìn chằm chằm vào ngươi, nếu như ngươi ra khỏi thành, lập tức truyền tin tức cho hắn, còn không thể tiết lộ tin tức này cho những người khác.
Sở Hà vẻ mặt trầm xuống, trong lòng sát cơ sôi trào.