Chương 90 – Vách động sinh máu, để lộ manh mối (1)
Chỉ công tử chẳng biết từ lúc nào đã xuống ngựa, lúc này bên cạnh có một con tiểu đồng người giấy cao chừng nửa người nâng hắn, gương mặt bệnh trạng xuất hiện một tia hưng phấn ửng hồng, không chớp mắt nhìn chằm chằm về phía trước.
Bí động càng đi vào trong càng lớn, ước chừng đi mấy chục mét, một màn ánh sáng màu đỏ đã ngăn cản mọi người
- Các vị, nên bắt đầu hành động.
⚝ ✽ ⚝
Phía dưới màn ánh sáng màu đỏ có phân bố vài cây thạch đôn, mỗi một thạch đôn đều dùng tài liệu là loại đó có màu xanh xám tạo thành, chôn trong đất đỏ.
- Chỉ cần vận chuyển khí huyết đưa vào vị trí mà ta phân phó, như vậy có thể nhiễu loạn bí trận, chúng ta có tỷ lệ rất lớn mở ra lối đi.
Tỷ lệ rất lớn?
Lời này hoàn toàn khác với những gì mà hắn từng bảo đảm trước kia, những người khác bắt đầu cau mày.
Kiều Cảnh sửng sốt, hắn tức giận quát:
- Việc này không giống với ước định lúc trước, nói thế nào là tỷ lệ rất lớn?
- Vạn sự đều không có tuyệt đối, lão phu cũng không thể bảo đảm tuyệt đối.
Hà đại sư thản nhiên nói ra, trận nô trên vai hắn nhảy xuống, chậm rãi đi tới trước mặt một cái thạch đôn, vẻ mặt chất phác của nó cũng biến mất.
- Đại trận này lai lịch quá mức cổ xưa, có tỷ lệ rất lớn đã là không tệ, các vị dựa theo kế hoạch của ta mà bắt đầu hành động.
Đối với việc Hà đại sư che giấu, đám người mặc dù có bất mãn, nhưng lại không có biện pháp gì, bây giờ tên đã lên dây, không thể không phát.
Tới thì tới, nói thế nào cũng phải thử xem.
Hơn nữa Hà đại sư là đại sư trận pháp nổi danh gần xa trong vài trăm dặm quanh đây, cũng là một trong số rất ít người dựa vào trận pháp mà thành tựu địa vị như hiện tại, hắn nói có tỷ lệ rất lớn, bốn bỏ năm lên cũng không khác biệt lắm đều có thể thành công.
- Khụ khụ, phá mở đại trận trước rồi nói.
Chỉ công tử bước vào hang động, tâm tư càng gấp, lúc này, bất kỳ mâu thuẫn nội bộ nào cũng phải nhường đường cho hắn.
Dứt lời, hắn dẫn đầu đi tới bên cạnh một thạch đôn.
Mấy người khác thấy thế, mỗi người đều đứng ở vị trí được an bài trước, sáu người ngoại trừ cửa động không có ai ra, tất cả đều đứng vào vị trí.
Mặt hướng vào trong tường, hiện ra phân bố hình quạt.
Sở Hà cúi thấp đầu, bàn tay lau đi bụi bặm bám vào mặt ngoài, bên ngoài thạch đôn khắc từng phù văn vặn vẹo quỷ dị.
Hắn quan sát một lát, phát hiện không thu hoạch được gì, lại đưa ánh mắt nhìn về phía mấy người khác, đồng thời cũng chú ý thạch đôn trước mặt.
- Vẫn kém một chút…
Hà đại sư nói thầm thời gian, cúi đầu nhìn la bàn trong tay, lúc này, la bàn hình như bị quấy nhiễu, kim đồng hồ điên cuồng chuyển động.
Bên trong hang động, tường đỏ tươi như máu.
Đất đá khô cằn đỏ thẫm dường như sống lại, hội tụ thành từng dòng máu tươi thẩm thấu ra khỏi mặt đất, thâm trầm khủng khiếp.
Vút!
Kim đồng hồ bỗng nhiên dừng lại.
Hà đại sư mắt lóe sáng, kình khí chấn động toàn thân, góc áo bay tán loạn, hắn hét lớn một tiếng với đám người:
- Chính là bây giờ, rót vào khí huyết!
Đám người bất giác khác thường, ăn ý vận chuyển khí huyết tràn vào thạch đôn.
Ào ào…
Khí huyết giống như sóng nước lao nhanh ra ngoài, tiếng nổ mạnh vang lên, nhiệt độ cao khủng khiếp tràn ngập toàn bộ hang động, huyết khí vừa rỉ ra trong chớp mắt bị bốc hơi tạo thành sương máu, tràn ngập trong không khí.
Nhưng sau đó một khắc, địa phương Diêu Ngọc Chi ở lại, đột nhiên tản ra hơi lạnh khiến cho người ta khiếp sợ, băng tuyết leo lên tường đá, lấy tốc độ rất khoa trương từ bản thân lan tràn ra chung quanh, mơ hồ đã có xu thế áp đảo khí nóng từ khí huyết của mọi người.
Cảnh tượng này phát sinh, khiến những người khác không khỏi liếc mắt nhìn, ánh mắt lộ ra vẻ kinh dị.
Thậm chí ngay cả Hà đại sư đáy mắt cũng hiện ra một tia kinh ngạc, nhưng cuối cùng hóa thành một tia tàn khốc, tăng lên khí huyết chuyển vận.
- Các vị không nên giữ lại, hết sức lực truyền thụ khí huyết, ta đã cảm giác đại trận đang buông lỏng, tỷ lệ mở ra bí trận rất lớn!
Những người khác nghe vậy tinh thần phấn chấn, khí huyết lại rót vào.
Sau đó, huyết khí lại ép vào màn sáng màu đỏ.
Sở Hà khí huyết vững vàng, tràn vào thạch đôn, phát hiện phù văn từng cái sáng lên, linh động lập lòe, tản ra màu đỏ tươi tuyệt đẹp.
Cảm giác bén nhạy, làm cho hắn phát hiện ra năng lượng xung quanh tăng lên kịch liệt, tâm thần khẽ run, khiến cho hắn trong giây lát cảm giác không thích hợp.
Tại sao cảm giác không giống phá vỡ đại trận, trái lại càng giống khởi động?
- Chuyện gì xảy ra! Hà đại sư, vì sao thạch đôn lại chủ động hấp thụ khí huyết của ta!?
Xác suất phát hiện vấn đề trước tiên không phải Sở Hà, mà là Cát Thất, huyết khí từ ngón tay của hắn đang bị hút vào trong thạch đôn.