← Quay lại trang sách

Chương 159 – Lấp đầy ngón tay Lão giả mắt đỏ (2)

Cho nên, ngươi đừng có đánh nữa!

Phanh!

Lời vừa dứt, nắm đấm của Sở hà đã giáng xuống, lực đạo cực mạnh, ngay lập tức đánh vỡ đầu của hắc khí, đánh thủng thêm một lỗ hổng lớn.

“Leng keng, hấp thụ quỷ khí +1, năng lượng +1!”

Lại có niềm vui ngoài mong đợi này?

Sở Hà liếm liếm môi, hai mắt sáng lên.

Hắc khí bay tán loạn phía dưới chân, trong nháy mắt tụ lại lần nữa, hắc khí lão nhân mới xuất hiện, trong tai Sở Hà vang lên âm thanh cố nén giận.

- Vì sao ngươi còn làm thế? Ngươi nghe không hiểu những gì ta nói sao?

- Đã nói, ta không phải loại người đó.

Sở Hà không hề hổ thẹn, quét mắt nhìn cửa hang phía trên.

- Còn nữa, ngươi không biết, tính mạng cả thôn này đều nằm trong tay ta, ta không thể làm bừa, nhưng mà… Nếu ngươi có cách nào giúp ngăn được nàng, ta cũng có thể suy nghĩ một chút việc hợp tác với ngươi.

- Có, ngươi thả ta ra.

“Leng keng! Hấp thu quỷ khí +1, năng lượng +1!”

Nắm tay đấm xuyên qua hắc khí, làm nền nham thạch vỡ ra lần thứ hai.

Những lời vô nghĩa đó đừng nói lại lần thứ hai.

Sở Hà ánh mắt lạnh lùng, không chút khách khí nói:

- Đại gia trên kia đã khó hầu hạ lắm rồi, ngươi còn muốn ra ngoài gây phiền?

Hắc khí ngưng kết lần nữa, nhưng lần này tốc độ chậm hơn rất nhiều. Một quyền của Sở Hà giúp cải thiện trí nhớ hắn nhiều lắm, hắn không nói mấy lời vô nghĩa nữa, mà nghiêm túc nói:

- Được rồi, không nói đùa nữa, nếu ngươi thật sự muốn thoát khỏi nàng, vậy thì hãy đuổi nàng ra khỏi Mãng thôn.

- Làm như thế nào?

Sở Hà tinh thần chấn động, ánh mắt sáng quắc nói.

Hắc khí lão nhân bay lên phía đỉnh đầu, đề phòng lại bị một đấm đánh tan.

- Ngươi tiến vào giao điểm đại trận, trước tiên khoan động đến mắt trận, ngươi dùng khí huyết kết nối hai cạnh Nam Bắc của trận văn là có thể nắm được quyền khống chế tạm thời Mãng thôn đại trận, từ đó dễ dàng đá cô ta ra ngoài.

- Ta đã biết.

Sở Hà dùng sức gật đầu, một lời đáp ứng.

Hắc khí lão nhân vui mừng, còn tưởng rằng Sở Hà đáp ứng hợp tác cùng mình, nhưng ngay sau đó, một bàn tay màu đỏ đậm mang theo tia lửa làm không khí vặn vẹo lao thẳng về phía trước, hung hăng bóp chặt hắn trong tay, dùng sức nóp nát.

Cám ơn ngươi đã nhắc nhở, góc Nam và Bắc đúng không? Ta đây thử liên kết hai cạnh phía Đông và phía Tây xem phát sinh cái gì.

Hắc khí dưới chân sôi trào, giống như đang thể hiện sự tức giận.

Còn không phục?

Sở Hà nhíu mày, dùng lực đem hắc khí đè vào lưu quang, cắn nuốt chi lực quái dị chợt tăng vọt.

Hắc khí xao động chợt yên tĩnh, rồi điên cuồng lùi ra phía sau, mà cắn nuốt chi lực cứ như giòi trong xương, theo sát không rời.

Dường như cả hai đang chơi trò đuổi bắt, một mảng lớn hắc khí bị lưu quang cắn nuốt hầu như không còn. Hắc khí đầu người ngưng kết một nửa, vừa mới lộ ra vẻ kinh nộ, đã bị cắn nuốt không còn một mảnh.

- Cái gì vậy? Đây là thứ quỷ quái gì?

Âm thanh hắc khí vang lên lần nữa, lần này mang theo sợ hãi.

- Dừng lại, mau dừng lại cho ta!

- Không dừng được. Ngay từ lúc ngươi xuất hiện cũng đã không thể dừng được nữa.

Sở Hà dùng sức vung song quyền, cự lực tràn trề bộc phát, tầng nham thạch dưới chân nứt ra từng khúc, lộ ra một huyệt động có ánh sáng le lói phía xa.

Cùng lúc này, ngón tay xương trong đầu rốt cuộc được lấp đầy đốt thứ nhất, hồng quang nổ tung!

……

Bên trong tàng thư các im ắng.

Sách ở chung quanh lóe lên màu đỏ, rạng ngời rực rỡ, chiếu sáng đêm đen.

Xoát!

Một đôi mắt đỏ như máu, trong mắt chợt loé qua sự nguy hiểm rồi biến mất.

Một ông lão có đôi mắt màu đỏ hai tay ôm đầu gối, tư thế giống em bé trong bụng mẹ lơ lửng giữa không trung, theo từng tiếng hít thở, từng đạo hắc khí mang theo màu đỏ từ bốn phương tám hướng tụ đến, bị hắn hút vào cơ thể.

- Không nghĩ tới, lão già bất tử bất diệt kia cũng không kiềm chế được, xem ra là định làm hoàng tước phía sau đây.

Lời cảm thán thản nhiên quanh quẩn trong không gian.

- Nhưng mà, thời cơ chưa tới.

Lão giả mắt đỏ lắc đầu, vừa định chìm vào ngủ say, bỗng ánh mắt lộ vẻ kinh dị, hắn đột ngột quay đầu nhìn về một phía trong hư không.

- Cỗ khí tức này… Không phải hắn.

Kinh ngạc chỉ trong chớp mắt, lão giả mắt đỏ thất vọng quay đầu lại, nhắm nghiền hai mắt, tiếp tục hấp thu hắc khí từ bốn phía hội tụ đến.

Không gian lại chìm vào hắc ám yên tĩnh.

⚝ ✽ ⚝

Cùng lúc đó.

Cách xa hàng ngàn vạn dặm về phía Tây của Địa Ách Vụ Hải.

Phía trên đường ven biển màu đen, bầu trời mây đen dày đặc, một tia ánh sáng màu xanh xoẹt qua, nhanh như tia chớp, bay qua bờ biển trong nháy mắt.

Lại gần nhìn, là một phi thuyền loại nhỏ, cả phi thuyền như đúc từ lam ngọc, nó tỏa ra ánh sáng xanh nhàn nhạt, mưa gió bất xâm.