← Quay lại trang sách

Chương 184 – Vạn thi huyết trận, Hắc Ma biến thân (1)

Hắn lớn tiếng hô to vang vọng quanh quẩn mỗi một góc của Mê Vụ sâm lâm.

Tin tức đã gửi đi, cũng là vì truyền lại vị trí!

⚝ ✽ ⚝

Nơi nào đó, thanh âm như cơn sóng vỗ ầm ầm vang lên trong cơ thể, từng đường gân xanh như nham thạch hiện lên trên da thịt, thân ảnh giống như dung nham cự thần nghe được lời này, nhìn về hướng phát ra tiếng nói.

- Hô…

Bạch khí giống như mũi giáo phun ra từ trong mũi.

Khom người, bật lên!

Rầm!

Mặt đất vỡ nát, sấm sét màu đỏ xé tan sương mù dày đặc, xua tan bóng tối, kèm theo đó là tiếng quỷ kêu gào rất bi thảm, xông vào rừng rậm.

Chiến trường chính, bên trong huyết trận.

Quỷ Bà La liếc nhìn tất cả những tàn binh Quân điện đang dựa vào địa hình hiểm trở để chống cự, lắc đầu cười nhạo nói:

- Chẳng qua là… Giãy dụa vô ích thôi!

Hắn quay đầu nhìn về phía Trần Hướng cực kỳ suy yếu, tuỳ ý cười to:

- Chỉ cần giành được răng nanh của Cửu Đầu Man đại nhân, dùng cái này làm môi giới, chúng ta sẽ có thể mở ra đại trận, thậm chí là thả ra Cửu Đầu Man đại nhân, đến lúc đó, Hắc Hà trấn sẽ là của chúng ta!

Nghe xong lời ấy, Trần Hướng như muốn rách cả mi mắt, xiềng xích loảng xoảng rung động.

Thả Cửu Đầu Man ra!

Mục đích của bọn chúng là thả Cửu Đầu Man ra!

- A, người bạn cũ đến!

Đôi mắt của quỷ Bà La loé lên, nhìn thấy hai đạo khí huyết quen thuộc đang lao tới với tốc độ nhanh chóng trên bầu trời, không khỏi cất tiếng cười to.

- Ha ha ha, người bạn cũ đến, sao có thể không khoe khoang món đồ tốt của mình chứ, tới! Vạn thi huyết trận ------- Khởi!

Phần phật!

Giữa thiên địa bỗng nhiên vang lên từng tiếng nổ tung, toàn bộ đại trận run rẩy không ngừng, từng đường vân đỏ như máu giăng khắp nơi lao với tốc độ nhanh chóng tràn lan khắp thiên quan đại trận, phóng ra ánh sáng màu đỏ chói mắt vạn trượng.

Chính giữa trận pháp, bỗng nhiên nổ ra một cái hố rất lớn, hai tay quỷ Bà La nâng huyết trận lên trời cao, dung nhập vào bên trong màn trời.

Ông ---------

Trong chớp mắt, phong vân biến ảo.

Một mặt trời đỏ máu rực rỡ như ẩn chứa khí tức tử vong vô hạn nổi lên, hồng mang chiếu rọi xuống đất giống như quỷ vực.

Ở trong mặt trời ấy, quỷ Bà La ngồi khoanh chân, nhìn xuống thiên địa.

Lần biến cố này, hấp dẫn sự chú ý của tất cả sinh vật bên trong Mê Vụ sâm lâm, ngay cả nhân tộc đang chém giết với thi quỷ cũng không hẹn mà dừng chém giết lại, ngẩng đầu nhìn liệt dương màu đỏ máu đang dâng lên trên bầu trời này.

Thậm chí ngay cả đám người ở Hắc Hà trấn cũng nhìn thấy.

- Viên điện chủ! Đây là?

Chu Ngạo nhìn xem đại trận phát sinh biến hoá, nhất là mặt trời nhỏ rực rỡ tia sáng màu đỏ kia, trên mặt xuất hiện vẻ khiếp sợ.

- Hiến tế đại trận!

Viên Hồng phất tay áo, thần sắc khó coi vô cùng, nói ra chân tướng:

- Ta biết, bọn quỷ Bà La kia muốn hiến tế tất cả sinh mệnh trong rừng rậm, thả Cửu Đầu Man ra!

- Sao?

Chu Ngạo hoảng hốt, hỏi lại.

Nhưng Viên Hồng lại nhảy lên, dưới chân như có gió, nhảy mấy cái đã đến bên cạnh lồng ánh sáng phía ngoài của mặt trời đỏ kia, hai mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm quỷ Bà La.

Chu Ngạo thấy vậy, hơi sững sờ, vội vàng đuổi kịp.

Nụ cười trên mặt quỷ Bà La vẫn chưa tắt, chờ nhìn thấy hai người Viên Hồng bay tới, hắn giống như sớm đã đoán trước được, cách lồng ánh sáng châm chọc cười nói:

- Ha ha, người bạn cũ, món quà này…

Ầm ầm!

Nhưng quỷ Bà La còn chưa nói xong, trên đỉnh đầu bỗng nhiên vang lên tiếng xé rách không khí chói tai, trời cao liên tục nổ vang, giống như đang có từng viên thiên thạch rơi từ trên trời xuống, lao về phía hắn với tốc độ nhanh chóng.

Một giây sau.

Rầm!!

Bên trên lồng ánh sáng, va chạm kịch liệt nổ tung khiến cho sóng khí che ngợp bầu trời, ánh sáng lấp lánh chợt loé, không nhúc nhích tí nào, đều bị ngăn lại.

- Quỷ Bà La, ta sẽ giết ngươi!

Liếc nhìn tình trạng bi thảm của đám người Trần Hướng, hai mắt Viên Hồng đỏ sọc, cơn thịnh nộ trong lòng không có cách nào đè ép được, như phát điên lên lại xung kích lồng ánh sáng lần nữa, hận không thể xông lên chém quỷ Bà La thành ngàn vạn mảnh!

- Ha ha ha, đúng, chính là loại vẻ mặt này, chính là loại vẻ mặt này! Ta thích kiểu này lắm!

Hai tay quỷ Bà La giang rộng, tuỳ ý cười to.

- Có gan ngươi ra đây! Ta muốn giết ngươi!

Viên Hồng trừng quỷ Bà La chằm chằm, lớn tiếng gào thét.

- Ha ha, yên tâm, chờ một lúc nữa thôi chúng ta sẽ gặp mặt, đến lúc đó, món quà mà ta tặng cho ngươi, ngươi nhớ nhận đấy.

Chỉ cần lồng ánh sáng còn tồn tại, ở địa vực này, quỷ Bà La chính là bá chủ, không có nhân tộc nào có thể uy hiếp được hắn, tất cả mọi người đều như thịt cá trên thớt, mặc cho người chém, tiện tay bóp chết.

Không nhìn đám người Viên Hồng đang tức giận, quỷ Bà La nhìn phương xa, hắn cảm nhận được khí tức của Tử Đề ở khu vực kia đang bay nhanh tới.