← Quay lại trang sách

Chương 185 – Vạn thi huyết trận, Hắc Ma biến thân (2)

⚝ ✽ ⚝

Quỷ Bà La vung bàn tay to lên, một trận gió lớn bao phủ, thổi tan làn sương mù mỏng manh nơi xa, lộ ra một điểm đen nhỏ ở phía chân trời.

- Tốt, tất cả đều kết thúc, các ngươi thua rồi!

Mắt thấy khí tức của Tử Đề đã đến, quỷ Bà La đắc ý cười to, nhưng ngay sau đó nụ cười của quỷ Bà La cứng đờ, hai mắt nheo lại dần trợn to.

Điểm đen mau chóng phóng lớn, bóng người mơ hồ chậm rãi rõ ràng.

Chỉ thấy sắc mặt Tử Đề hoảng sợ, trên thân dày đặc vết rạn kinh khủng, vết thương chằng chịt, cánh xương màu tím phía sau lưng bị bạo lực bẻ gãy một nửa, ảm đạm không tia sáng, một cao một thấp bay về phía quỷ Bà La.

Nàng không giống như bay đến hội hợp mà càng giống như chạy trốn!

- Tử Đề đại nhân, sao thế?

Quỷ Bà La nhíu mày, trong lòng bỗng dâng lên cảm giác khác lạ.

Viên Hồng nổi giận ở xa bên ngoài cũng sững sờ, mới vừa rồi nhìn thấy thân ảnh quen thuộc kia, hắn còn lòng sinh tuyệt vọng, nhưng bây giờ con ngươi thì co rụt lại, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về một phương nào đó, sắc mặt không thể tin.

- Tử Đề tàn phách trêu chọc đến ai đấy?

Chu Ngạo cũng khiếp sợ, giương mắt nhìn lại.

- Nhanh chóng mở huyết trận ra chữa thương cho ta!

Tử Đề ngẩng đầu nhìn thấy quỷ Bà La, mừng rỡ hô to, nói xong, nàng còn thỉnh thoảng quay dầu nhìn xung quanh, trong miệng thúc giục:

- Nhanh lên!

- Vâng! Đại nhân!

Quỷ Bà La không rõ vì sao, di chuyển quyền khống chế pháp trận, nhanh chóng chuyển dời mặt trời đỏ máu kia đến trên người Tử Đề.

Ánh sáng màu đỏ rơi xuống, những vết thương dữ tợn trên người Tử Đề nhanh chóng khép lại, ngay cả một nửa cánh xương cũng lại mọc ra mảnh xương mới.

- Tử Đề đại nhân, rốt cuộc xảy ra chuyện gì thế?

Nhìn Tử Đề chật vật như thế, quỷ Bà La không khỏi nghi ngờ hỏi.

- Quái vật, tên khốn nạn kia chính là một tên quái vật!

Nói đến đây, Tử Đề ở bên trong mặt trời đỏ chữa thương, sắc mặt biến hoá, giống như vừa mới bị hung hăng tra tấn lần nữa, trong giọng nói không giấu được sự sợ hãi.

- Quái vật?

Quỷ Bà La không khỏi nghi ngờ, bọn họ không phải là quái vật à?

Đang muốn mở miệng truy hỏi, đã thấy Tử Đề dường như cảm ứng được điều gì, chợt quay đầu nhìn về phía hậu phương, lại lộ ra vẻ hoảng sợ.

- Tới! Tên khốn nạn chết tiệt kia tới!

Ầm ầm!

Sau lưng, chợt vang lên từng trận tiếng nổ vang như tuyết lở, giống như thiên quân vạn mã lao nhanh, mặt đất rung chuyển dữ dội.

Quỷ Bà La quay đầu.

Cuối tầm mắt, một thân ảnh toàn thân cháy bừng như huyết sắc liệt diễm, như bạo long thời man hoang, khí huyết cuồng bạo bốc thẳng lên trời cao, đạp nát mặt đất, bay nhanh tiếp cận.

Rầm rầm rầm!

Ven đường, từng hàng cây cối bị thân ảnh này đụng nát, tiếp theo bị ngọn lửa bốc lên quanh thân đốt cháy thành tro tàn.

Bóng người ngẩng đầu, trong mắt hừng hực phun trào ra lửa đỏ, tiếng cười lớn không dứt như tiếng sấm:

- Ha ha ha, tiểu nương tử, sao nàng lại chạy, không phải chỉ muốn vặn đầu của nàng xuống thôi sao, cần gì phải xấu hổ!

Tử Đề nghe vậy, cơ thể cứng đờ, khí tức suýt nữa thì không ổn định.

Oanh!

Sở Hà dừng bước, gió lớn thổi khiến cho tóc đen của hắn tung bay, sau lưng, bụi mù bay đầy trời, biển lửa như con rồng bị tức giận ầm vang gào thét, cuồng nộ nhào về phía trước!

Ông!

Một tấm hộ thuẫn xuất hiện trước mặt hai người quỷ Bà La, giống như hòn đá vững chãi giữa dòng nước chảy siết, tuỳ ý sóng khí ầm ầm bao phủ qua, không nhúc nhích tí nào.

- Một tên Dung Linh cảnh sao lại có cảm giác áp bách lớn như vậy!!

Thân thể quỷ Bà La căng cứng, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.

- Chân ý võ đạo!

Một bên khác, Viên Hồng bị ngăn cản ở bên ngoài, hai mắt trợn to.

Hắn nhìn thấy được một tia vận ý đặc biệt từ trong tiếng nói cử động của Sở Hà, đây rõ ràng là đặc thù sau khi cảm ngộ được chân ý võ đạo.

Chân ý không tầm thường như thế, chính là mấu chốt có thể đột phá cảnh giới thứ năm hay không, Viên Hồng khổ tu hơn nửa đời người cũng không thể như hắn mong muốn, hôm nay, không ngờ lại được nhìn thấy trên người của vị Dung Linh cảnh trẻ tuổi.

Độ tuổi này! Cấp bậc tu vi này!

Thiên tài!

Tuyệt đối là thiên tài!

- Trước tiên ngăn cản hắn! Chờ ta khôi phục được một nửa thương thế, chúng ta hợp lực giết chết hắn, tên khốn nạn này về sau tuyệt đối là một tai hoạ!

Tử Đề vỗ cái cánh còn sót lại, trước tiên lui lại ra ngoài.

- Một tên Dung Linh cảnh mà thôi.

Quỷ Bà La cũng không biết vì sao Tử Đề lại sợ hãi người này như thế, trong mắt hắn, chẳng qua cảm giác chèn ép của đối phương mạnh hơn võ tu nhân tộc bình thường mà thôi, nhưng rốt cuộc thì cũng chỉ là một tên Dung Linh cảnh, thực lực không cùng một cấp độ.

Tử Đề chật vật như vậy, chẳng qua là do bị thương quá nặng, thực lực không bằng một phần mười như trước, cho nên mới có việc bị khinh thường như này.