← Quay lại trang sách

Chương 190 – Âm hồn bí thuật, Quỷ Tộc bất tử (2)

Cùng lúc đó, trong lòng Sở Hà hiện lên rất nhiều suy nghĩ, hắn thoáng nhìn gương mặt càng nhìn càng khiến người ta chán ghét của Bà La đại quỷ, không làm thì thôi, đã làm là phải làm đến cùng, hắn cổ động khí huyết toàn thân, diễn biến Chu Tước chi viêm, ra sức thiêu đốt Bà La.

Hỏa diễm rừng rực chậm rãi chui vào trong cơ thể Bà La đại quỷ, tận lực thiêu đốt túi da đầy hoa văn của hắn.

Vào lúc này, ý thức Sở Hà chìm vào thức hải, quan sát thứ đỏ thẫm tựa Thái Nhạc Thần Sơn, phát ra sức mạnh thiên địa khổng lồ kia.

Huyết viêm đỏ tươi ngày càng diễm lệ, nhiệt độ của nó cũng ngày càng dọa người, Bà La đại quỷ chìm trong đất biến sắc mặt, hắn bắt đầu cảm nhận được một tia nguy hiểm từ trong huyết viêm.

- Ai!!?

Sở Hà đột ngột ngẩng đầu nhìn bầu trời.

Ngay vừa rồi, hắn bỗng nhiên cảm thấy Chu Tước ý chủng rạo rực lưu động, tim hắn đập như nổi trống. Giống như là trong khoảnh khắc đó, trên khung trời xanh biếc, có một đôi mắt sâu xa thăm thẳm, quan sát thương sinh đang lạnh lùng theo dõi hắn.

Bà La đại quỷ thấy Sở Hà dừng lại, lập tức thở hắt một hơi, vội vàng nói:

- Đừng có lãng phí khí huyết nữa, ta nói rồi, ngươi không giết được…

⚝ ✽ ⚝

Chân phải hung hăng đạp xuống!

Máu tươi văng tung tóe.

- Đốt một lần không chết, ta sẽ đốt hai lần, đốt hai lần không chết, ta sẽ đốt ba lần! Đốt đến khi nào hết sạch khí huyết mới thôi! Ta không tin ngươi thật sự là tồn tại bất tử bất diệt!

Thần sắc Bà La đại quỷ dại ra, giống như đang nhìn một người điên.

Đông!

Bàn tay to của Sở Hà như máy khoan điện, trực tiếp thọc vào trong tâm oa Bà La đại quỷ như một máy khoan điện, ngọn lửa mãnh liệt bùng lên.

Bà La đại quỷ kêu gào thảm thiết, giãy dụa liên tục.

- Thỉnh tôn giả ra tay!

Nhưng ngay lúc ấy, trong bụi mù xa xa truyền đến một tiếng kêu khẽ, Tử Đề yên lặng nãy giờ, sắc mặt tái nhợt, thân thể mềm mại lảo đảo, trong tay nàng nâng một tòa huyết trận, nàng ngẩng đầu gửi nó lên không trung.

Ầm ầm!

Trong chớp nhoáng này, huyết trận biến lớn, bay thẳng lên cửu thiên, mây đen cuồn cuộn, lôi đình ầm ì, xuất hiện điện xà rực rỡ chói mắt. Bầu trời như nứt ra một lỗ hổng.

- Đó là…

Hai người Viên Hồng bên ngoài lồng sáng chấn kinh, cả hai liếc nhìn nhau, đều đoán được kẻ mà Tử Đề triệu hoán là ai.

Bọn họ vội vàng phát động công kích về phía lỗ hổng trên không, ý đồ ngăn cản đối phương buông xuống.

Nhưng mà tất cả công kích đều bị lỗ hổng cắn nuốt mất.

Sau một khắc.

Từ trong lỗ hổng phun ra một đầu lâu xương màu đen khổng lồ, bừng bừng hắc viêm, nó trôi nổi giữa hư không mênh mông vô ngần, hai hốc mắt trống rỗng phong tỏa Sở Hà trong nháy mắt.

Khí tức hiểm ác khiến người ta căm ghét đến cùng cực vây quanh toàn thân Sở Hà, tầng tầng sát khí dâng cao rồi ập xuống, giống như muốn đập nát hắn!

Sắc mặt Sở Hà hoảng sợ đến cực điểm, thân thể theo bản năng sợ run, mỗi một tế bào đều hét lên bảo hắn chạy mau, nhưng mà thân thể cứ như đã bị ghim chặt, không động đậy nổi.

- Đây là Qủy Dị gì?

Đầu lâu xương màu đen vừa định mở miệng nói chuyện, trong miệng chợt trào ra rất nhiều bông tuyết màu trắng, đóng băng một nửa đầu lâu với tốc độ kinh ngạc.

Trong thoáng chốc, có thể nhìn thấy bên trong đầu lâu có năng lượng mênh mông nổ mạnh, giống như bên trong đang có nhân ảnh chiến đấu kịch liệt không ngớt. Tuy nhiên, việc này không ảnh hưởng đến hắn tiếp tục mở miệng.

- Dựa theo hứa hẹn, chỉ cần ta ra tay, sau này ta sẽ không kiềm chế nữa, gây nên hậu quả gì, tự ngươi gánh chịu!

- Thỉnh tôn giả đại nhân yên tâm!

Hiện tại Tử Đề chỉ muốn làm thịt Sở Hà, những chuyện khác nàng không quan tâm!

- Được, ta chỉ ra tay một lần.

Trong mấy giây ngắn ngủi, đầu lâu há hốc miệng, trong cái miệng rộng đen ngòm, mây đen hội tụ, chuyển động qua lại tạo thành lốc xoáy, lôi xà màu đen nhảy nhót, công kích sắp sửa buông xuống.

- Tiểu tử, chạy mau!

Thấy đầu lâu không nhìn những người khác, trong miệng ngưng tụ năng lượng mênh mông thẳng hướng Sở Hà, hai người Viên Hồng hốt hoảng không thôi.

Cả hai không nói hai lời, đầy ăn ý lao tới chắn trước đầu lâu xương, toàn thân bùng nổ khí huyết, chuẩn bị kéo dài thời gian cho Sở Hà.

- Động! Ngươi đứng lên cho lão tử!

⚝ ✽ ⚝

Sở Hà rống giận, khí huyết toàn thân phun ra nuốt vào, hai đạo tiếng thét vang vọng khắp thức hải, cổ quái lực giam cầm tuyệt luân kia cuối cùng cũng bị hòa tan, chậm rãi tiêu tán.

Thân thể Sở Hà khôi phục lại năng lực hành động.

Thình thịch!

Mặt đất vỡ nứt, thân ảnh Sở Hà biến mất.

Thời khắc sống còn, không chạy là không kịp nữa.