← Quay lại trang sách

Chương 191 – Thiên Sát Địa Tuyệt, cùng đường mạt lộ (1)

Thình thịch!

Mặt đất phía sau bị đạp bay một tầng, thân hình xé rách không khí, kéo theo huyết diễm thật dài, nháy mắt đã xuất hiện trước người Bà La đại quỷ.

Sở Hà định dùng Bà La đại quỷ làm tấm khiên!

Nhưng Bà La đại quỷ đã sớm đoán được, vừa thấy Sở Hà tới gần, hắn vội vàng trốn xuống dưới đất hòng kéo dài thời gian.

- Tiểu tử, chạy mau lên!

- Rời khỏi nơi này! Chúng ta giữ chân hắn giúp ngươi!

Chu Ngạo cùng Viên Hồng giận quát một tiếng, khí huyết ngập trời hội tụ thành trụ, thẳng hướng tận trời, mỗi người đều sử dụng thủ đoạn cất đáy hòm giết về phía đầu lâu xương.

Ầm vang long!

Cùng lúc đó, lốc xoáy màu đen trong miệng đầu lâu xương chợt rung động, tiếng sấm cuồn cuộn, điện xà nhảy nhót, một đạo lôi trụ màu đen khổng lồ như trụ chống trời nháy mắt bắn ra, chớp mắt đánh tới.

Viên Hồng dùng hết khí huyết toàn thân phóng ra một trường thương có Thanh Long quấn quanh. Thanh Long gào thét, xé rách không gian, oanh kích mạnh mẽ lên lôi trụ màu đen.

Răng rắc!

Chỉ trong ba giây, long thương gãy, Thanh Long gào thét.

Công kích của Viên Hồng hoàn toàn chìm trong lôi trụ, nhưng uy lực của lôi trụ khổng lồ cũng bị suy yếu đi bốn phần.

Rống!

Chỉ trong giây lát, trên thân Chu Ngạo phun ra một cỗ hắc thủy vừa dầy vừa nặng, ở giữa không trung hóa thành một đầu cá mập khổng lồ hung hãn tàn bạo, cá mập vẫy đuôi, nhấc lên khí huyết thủy triều, đánh tới lôi trụ.

Nhưng khi cá mập va chạm với lôi trụ, không cầm cự nổi ba giây, còn chưa kịp gào thét thì đã bị lôi trụ nhấn chìm, khí huyết chi lãng cũng tan rã bốc hơi, hóa thành hơi nước màu đen, bốc hơi tràn ngập khắp nơi.

Lôi trụ khí thế không giảm, thế như chẻ tre phá tan hai đạo công kích, đánh bay hai người giữa không trung.

Nhưng cố gắng của hai người không phải là vô ích, lôi trụ đã bị suy yếu mất bảy phần uy lực, dù vậy, nó vẫn cố định phóng về phía Sở Hà, thế muốn giết đối phương cho bằng được.

Phàm là người có thể quan sát chiến trường nơi này, cổ họng nghẹn cứng, hai tay siết chặt, khẩn trương quan sát ttình thế.

Bọn họ không rõ mọi chuyện, không biết thân phận hai bên, nhưng là Nhân tộc, bọn họ đều hy vọng Sở Hà có thể chịu nổi một kích kia.

Sở Hà đã chạy xa được mấy thước, thân thể nhất thời cứng đờ, một cỗ nồng đậm khí tức tử vong như hồng thủy từ trên trời áp xuống, khiến hắn tuyệt vọng sợ hãi, giống như bị một kích kia đánh trúng, hắn chắc chắn sẽ thân tử đạo tiêu.

- Gặp phải thứ quỷ này, quả nhiên là hết sức xui xẻo.

Sở Hà đã biết có chạy nữa cũng phí công, hắn thản nhiên quay đầu nhìn về phía lôi trụ. Bấy giờ, hắn sâu sắc cảm nhận được cảm giác vô lực, trong cơn hoảng hốt, hắn như trở lại quãng thời gian bất lực lúc còn ở thôn.

- Hô, có thể vượt qua được hay không, phải xem ở chính mình.

Sở Hà thở một hơi thật dài, hai mắt rực sáng, giống như đôi mặt trời đỏ.

Lốp bốp!

Xương cốt cơ bắp vang rền không dứt, thân hình từ từ cất cao với một tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, tứ chi, ngũ quan, các loại khí quan của cơ thể bắt đầu ngân chất hóa, đồng thời gân mạch trở nên đỏ đậm, xuyên qua xoay chuyển trong làn da màu bạc, hóa thành sợi tơ ngân giáp kết nối mọi thứ.

Hắn vung tay lên, Tu Di Long Chung trong lòng bàn tay đón gió lớn dần, biến thành Kim Chung cổ xưa khổng lồ, đảo quanh thân Sở Hà, trên mặt chung còn có một huyết long nanh ác, xoay quanh qua lại, ngửa mặt lên trời rống giận.

Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, một nam tử có da thịt hiện lên giáp bạc khủng bố, quanh thân có Huyết Long Kim Chung vờn quanh đã xuất hiện.

Cơ bắp như rồng, khí huyết dữ tợn.

Rống!!!

Đồng thời, hai tồn tại kia trong thức hải mở mắt thức tỉnh, ngửa đầu gầm gừ thật to, trấn áp thức hải sôi trào.

Hư ảnh trăm trượng sau lưng chấn động, mơ hồ biểu lộ chân hình, hai loại chân vận đỏ thẫm và xanh đậm như hóa thành cánh chim thật lớn, bảo vệ Sở Hà.

Huyết viêm hừng hực, Xích long quấn quanh!

Thánh Thú gia trì, ngân giáp gia thân!

Phanh! Phanh!

Hai cái chân to giẫm nổ mặt đất hai bên, đất đai sụp lún, Sở Hà đập ngực, trong mắt hừng hực huyết viêm, hắn ngẩng đầu nhìn chằm chằm lôi trụ kia.

- Nếu đã trốn không thoát, vậy thì đến đây!

Ầm vang!

Lôi trụ lập tức đánh tới, đầu tiên đánh vào huyết long quấn trên Kim Chung khổng lồ, phát ra âm thanh đinh tai nhức óc.

Khí tức cổ xưa mênh mông nháy mắt tiêu hao không còn, Xích Luyện Chi Tâm thình thịch nhảy lên, mỗi giây nhảy lên mấy lần, tạo ra khí huyết, nhưng cũng không đọ nổi tốc độ tiêu hao.

Ngay sau đó, huyết long mất đi, Kim Chung vỡ nát.