CHƯƠNG 8
Tụi tôi bay từ khu Lâm Viên ra ngoài biển. Mọi người đều cảm thấy sảng khoái, có lẽ chỉ trừ Tobias.
Cassie nói.
Tobias ấm ức nói.…>
Tobias đang ở trong một tâm trạng khá tệ. Lại một lần nữa, nó khiến tôi thấy vui vui. Nó khiến tôi tạm quên những suy nghĩ của riêng mình. Nếu tôi có thể cứ để tâm đến việc chòng ghẹo Tobias, tôi sẽ không phải nghĩ tới thực tế tôi đang bay càng gần tới chỗ mẹ của tôi.
tôi lấy giọng nghiêm trang nói với Tobias.…>
Tobias trả miếng.…>
Bọn tôi bay qua bãi biển, ra tận ngoài khơi, hướng đến làn nước xanh lóng lánh.
Từ xa phía chân trời, đảo Royan trông như một cái bóng tăm tối và nhấp nhô. Phải mất thêm ba mươi phút bay cật lực nữa mới tới được hòn đảo này….
Không thấy có bãi biển nào ngon mắt ở đó cả. Tôi nghĩ chính vì thế mà đảo này chẳng trở thành một địa điểm du lịch được. Có những cây thông nghiêng rạp do hứng chịu gió biển và những lùm cỏ cao rải rác điểm những bông hoa dại. Ở một phía đảo có một dinh thự được bao quanh bởi những tòa nhà nhỏ hơn. Một ụ tàu nhô ra từ một lối đi lên nho nhỏ, được rào chắn kỹ càng. Một chiếc xuồng đệm hơi neo ở đó. Phía sau là một chiếc tàu cao tốc mới cứng cựa, dài và thuôn.
Rachel hỏi.
Jake ra lệnh.
Tụi tôi đáp xuống những đám cây nằm dọc một bãi biển đầy những thanh củi trôi dạt. Tôi thấy vài lon bia cũ và vài lon xô đa lẫn trong cỏ. Có vẻ như lâu lắm rồi chưa có ai tới đây.
Tụi tôi hoàn hình lại. Trừ Tobias, lúc này đang bay bên trên để canh chừng cho cả bọn.
Tobias thông báo.
Tobias bay về, nhập bọn với tụi tôi. Nó đáp xuống một khúc cây mục trôi dạt và bắt đầu rỉa lông.
“Có lại được cặp mắt diều hâu hữu dụng nhỉ,” tôi nói.
nó nói chẳng chút giận dữ.
“Có lính canh thì cũng đâu nói lên được điều gì,” Rachel nói. “Người sở hữu ngôi nhà đó chắc chắn là giàu sụ. Để an toàn, họ có thể thuê bảo vệ lắm chứ.”
“Theo thông tin của Erek, cái tụi mình cần tìm nằm ở dưới nước,” Jake nói.
“Thế thì đi thôi, xem xem dưới đó có gì, nếu thực sự là có.”
“Biến hình đi nào. Mọi người biến thành cá heo, còn Ax thì biến thành cá mập nha.” Jake nhìn Ax rồi ngó xuống bốn móng guốc của ảnh.“Phải xóa hết những dấu móng trên cát này mới được. Bọn Yeerk có thể nhận ra chúng là dấu vết của người Andalite…”
“Chỉ Jake thôi,” Jake nói một cách khoan dung.
Bọn tôi bì bõm đi xuống nước. Tôi cảm thấy dòng nước cuốn cát trôi giữa các đốt ngón chân tôi. Tobias bay xuống đậu trên vai Rachel.
“Tới luôn đi,” Rachel nóng nảy.
“Nào tađi làm cá, đi làm cá,” tôi hát vang.
Rachel lầm bầm chê bai.“Lại Olivia Newton-John. Bồ vẫn nghe kênhRock Cá sấutrên đài phát thanh à?”
“Bồ thì sao? Bồ biết đích xác ai hát bài này mà.”
“Mẹ mình giữ khư khư cái đài phát thanh trên xe hơi,” Rachel rùng mình. “Và mẹ mình lo lắng mình sẽ thay thế vai trò này của mẹ.”
“Tụi mình có cơ hội nào thực thi nhiệm vụ khi tới đó không nhỉ?” Jake sốt ruột hỏi.
“Cá heo không phải là cá,” Cassie nói. “Chúng làđộng vật hữu nhũ.”
Tobias hét lên.
Tôi nháy mắt với Cassie.“Căng thẳng. Căng thẳng quá. Sực quá nhiều chuột nhiễm chất ca-fe-in đấy mà.”
Tôi đã từng biến thành cá heo, do đó tôi biết trước chuyện gì sẽ xảy ra. Nhưng thậm chí cho dù có biết trước đi nữa, tôi cũng khó thể giữ cho việc biến hình không khỏi kỳ quặc.
Tôi bắt đầu tập trung nghĩ về con cá heo. Hầu như ngay lập tức, hai chân tôi dính lại với nhau, như thể ai đó vừa dán keo Krazy-glue lên đùi và bắp chân của tôi. Tôi rối rít khua tay, cố giữ thăng bằng. Nhưng chân tôi bắt đầu teo lại và…
Bõ õ õ mmm! Tôi rơi xuống, chúi mặt vào trong nước. Tôi mở mắt và quay nhìn lại thân mình. Như tôi đã nói, mỗi lần biến hình mỗi lần khác. Lần này, thứ tự biến đổi của tôi là từ dưới lên trên, chẳng biết sao nữa. Nửa dưới cơ thể tôi đã hầu như là cá heo rồi.
“Coi hay chưa, mình là người cá nè!” Tôi nói. Vì tôiđang nói dưới nước, nên nguyên đám bạn chỉ nghe thấy tiếng lọc bọc. Hai chân tôi cuộn tròn lại biến thành cái đuôi. Lớp da màu xám cao su chuyển động dần từ chân lên như thủy triều dâng. Nhưng nó biến đổi quá chậm khiến tôi không thể nhịn thở được nữa. Với những cánh tay người lóng ngóng, tôi khua tới tấp để nổi đầu khỏi mặt nước. Ngay lúc đó, tôi nhận ra hình dáng kỳ lạ của một con diều hâu đuôi đỏ với bộ lông đang chảy ra thành lớp da màu xám. Khi cái mỏ của Tobias đột ngột phù ra trước, biến thành cái mõm cá heo thì cũng vừa lúc tôi rơi xuống nước trở lại.
Hai cánh tay tôi đang co rút. Ngón tay dính chùm với nhau tạo ra một màng bọc màu xám, rồi trở thành hình cái mái chèo. Tôi cảm thấy hơi nhột nhột ở gáy và chợt hiểu rằng, trong khi nằm úp mặt xuống biển, tôi vẫn thở được nhờ cái lỗ thở mới hình thành trên gáy.
Bất chợt, đôi mắt tôi biến đổi. Nước mặn ran rát, pha lẫn bùn đất bỗng chốc trở nên trong suốt, chẳng khác gì nước hồ bơi. Tôi đã thấy được mấy đứa kia. Tụi nó hầu như đã hoàn toàn là cá heo rồi. Đây đó chỉ còn một vài bộ phận trên cơ thể tụi nó là của con người. Hai mái chèo của Jake vẫn còn dính tí da ngón tay màu hồng. Cassie vẫn còn cái miệng người, nó đang phình ra và chia thành những cái răng cá heo. Đương nhiên rồi, Tobias không thể để rơi rớt lại những bộ phận của con người chưa biến đổi. Dấu vết cuối cùng của chú diều hâu là cái đuôi màu đỏ. Nó biến thành đuôi cá heo.
Và kia là Ax, ảnh đang ở trong lốt một con cá mập.
Tụi tôi đã cứu thoát Ax từ phần Vòm bị nhận chìm dưới đại dương. Phần này được tách ra khỏi con tàu mẹ Mái Vòm đã bị hư hỏng nặng. Trong khoảng thời gian ảnh bị chìm dưới đáy biển, ảnh đã thu nạp một mẫu hình biến hữu ích - cá mập.
Tôi nhận thấy trí óc tỉnh táo của cá heo đang trỗi dậy trong tôi. Cá heo là loài vật có một trí óc lạnh lùng nhất mà tôi đã từng trải nghiệm. Có thể nói, chúng là loài vật khoái tiệc tùng, cuộc đời đối với chúng như là một cuộc chơi. Chúng thích ăn cá và chúng khoái nô đùa.
Song, chúng không khoái cá mập.
Và tôi cũng thế. Đấy, ngay lần đầu tiên tôi biến hình thành cá heo, tôi đã bị một con cá mập cắn xé tôi gần như làm đôi. Và ấn tượng đó sẽ theo bạn suốt, bạn biết đấy.
Cá mẬp!
Ax đó mà, tôi ráng tự trấn an. Hổng phải là con cá mập sát thủ bữa hổm đâu, chỉ là Ax thôi mà.
Nhưng Ax lại đang nhìn tôi bằng đôi mắt trống rỗng, đầy sát khí của con cá mập, và tôi không khỏi ớn lạnh….