← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 11

Tụi tôi nép lại gần nhau, rồi, theo hiệu lệnh của Jake, cả bọn vọt thẳng lên trước. Tụi tôi là một quả đấm khổng lồ bằng cá heo.

Rachel hét lên.

Nhưng bọn cá mập đã bắt đầu phản ứng. Chúng đã hiểu ra kế hoạch của tụi tôi nên lao tới để cản đường. Tôi liếc ra sau, thấy chúng để một tốp chặn hậu để phòng hờ tụi tôi quay đầu về.

Thật vô lý.Bọn cá mập đang phối hợp với nhau rất khôn khéo.

Jake ra lệnh.

Thêm nhiều cá mập đến chặn ở phía trước tụi tôi. Những cái miệng của chúng hả ra háo hức đợi món thịt cá heo.

Trong cơn khiếp hãi tột độ, một tia sáng chợt lóe lên trong đầu tôi.

tôi hét.

tôi cuống quýt nói.

Tụi tôi quay ngoắt lên trên khi chỉ còn cách những cái hàm răng đầy răng nhọn có vài phân. Tôi bắn thẳng lên khỏi mặt nước.

Chá á ttt! Tụi tôi đã ra khỏi nước.

Bõ õ mmm! Tụi tôi lại rơi trở lại, nhưng đã rơi xuống mé bên kia của những cái hàm cá mập. Chúng quay đầu lại để rượt tụi tôi, nhưng tụi tôi đã ở trước chúng được vài mét.

Tụi tôi xả hết tốc độ. Bọn cá mập bám sát phía sau. Rủi thay, tụi tôi lại đang hướng ra xa bờ, đến những vùng nước mỗi lúc một sâu hơn.

Tobias lo lắng.

tôi nói.

Bất chợt…

Húúúú Húúúú Húúúú!

Đó là một tiếng còi. Vừa đủ lớn để thính giác nhạy bén của cá heo có thể nghe được. Nếu là người, chắc tôi khó nghe ra được tiếng còi này. Nhưng ngay tức khắc, không một chút lưỡng lự, bọn cá mập quay ngoắt lại và bơi đi.

Rachel hỏi.

Ax nêu thắc mắc sau khi bắt kịp tụi tôi.

Cassie biểu lộ đúng những cảm nhận của tôi lúc đó.

Tobias thở phào.

Tự dưng tôi bật thốt lên như một thằng ngốc.

Rachel nói.

Dĩ nhiên, sự đồng ý của Rachel là một bằng chứng cho thấy tôi đã sai lầm nghiêm trọng. Nhưng đã muộn mất rồi. Cả bọn đã hít một hơi đầy lồng phổi và cắm đầu trở xuống.

Chưa đầy chục mét phía dưới tụi tôi  hiện ra một chiếc tàu ngầm. Nhưng đó dứt khoát hổng phải tàu ngầm do người chế tạo. Nó có hình thù của một con cá đuối gai độc. Nó có những chiếc cánh nước cụp xuống ở hai bên hông. Ở trên lưng nó là một đám gì đó trông như ba chiếc động cơ, mỗi chiếc có một xylanh mum múp dài cỡ sáu mét, trông như một điếu xì gà nhồn nhộn.

Nhưng điều quái gở nhất ở chiếc tàu ngầm này là khoảng ba phần tư con tàu hoàn toàn trong suốt. Nếu bỏ qua các động cơ, vài dụng cụ và thiết bị đây đó, và đồ đạc ở bên trong thì có thể nói đây là một tàu ngầm bằng thủy tinh.

Tụi tôi có thể nhìn thấu tận bên trong con tàu ngầm. Tôi thấy có cả thảy ba lớp sàn, tất cả đều trong suốt. Có vẻ như thủy thủ đoàn một đám hỗn hợp giữa người, Hork-Bajir, Taxxon và Gedd đều đang lặng lẽ đi lại, ngồi và đứng ở ngay trên nước. Toàn bộ đang di chuyển với tốc độ dễ đến ba chục kilomet giờ.

Ở phần trước tàu ngầm là một buồng có lẽ là cầu chỉ huy. Có vài tên Hork-Bajir và Taxxon đang làm việc bên các trạm máy tính màu đỏ và vàng. Ở giữa buồng có một chiếc ghế.

Đứng cạnh ghế là một sinh vật kỳ lạ.

Hắn có nước da màu than bùn ngả vàng trông nhơm nhớp như bị bôi một lớp vaseline. Hắn ngồi chồm hổm như con ếch trên những chiếc cẳng sau với bàn chân có màng. Nhưng thay cho đôi tay bé tí của loài ếch, sinh vật này có đến bốn cái vòi rải đều ở quanh thân. Hắn có một cái đầu bự đặt ngay trên vai, chẳng cổ kiếc gì ráo. Khuôn mặt hắn u ra ngoài, với một cái miệng rộng toác.

Khi chiếc tàu ngầm lướt qua bên dưới tụi tôi, sinh vật đó có vẻ như run run, như thể hắn vừa khẽ rùng mình. Hắn quay lại đối mặt với tụi tôi khi cả bọn lùi xa dần ở phía sau con tàu. Hắn chằm chặp nhìn tụi tôi bằng đôi mắt xanh sáng rực.

Tên đang ngồi trên ghế thuyền trưởng chắc hẳn đã nói câu gì đó. Bởi lẽ cái sinh vật trông như ếch kia có vẻ lo lắng. Hắn nhún vai bằng một điệu bộ trông rất người.

Tên ngồi ghế chợt đứng dậy, vươn vai. Bà ta quay ngoắt lại rồi nhìn lên. Nhìn thẳng vào tụi tôi. Nhìn thẳng vào tôi.

Và xém chút nữa tôi đã thốt lên.

Rachel đanh thép nói.

Chiếc tàu ngầm vút qua không gây một tiếng động nào. Bọn cá mập bám theo phía sau nó. Rồi cả chiếc tàu ngầm, những kẻ bên trong nó, và đàn cá mập, tất cả chợt biến mất trong một hình chiếu thể hiện khung cảnh một vùng lòng biển ngoạn mục và rất đỗi bình thường.