← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 18

àm gì nữa đây?> Tobias hỏi.

Rachel nhận xét.

Tôi nói.

Jake đồng ý.

Tụi tôi bơi đến cánh cửa giữa. Trông nó to đến độ dư sức cho một chiếc tàu ngầm chui lọt qua.

Từ bên ngoài nhìn vào thì đường hầm có vẻ tối đen, nhưng chỉ vừa rời khỏi ánh mặt trời xuyên qua nước, tụi tôi đã thấy ngay rằng trong hầm cũng có ánh sáng.

Tụi tôi bơi lần quần, cố làm ra bộ tự nhiên. Cánh cửa để ngỏ và đường hầm ngắn dẫn tới một vùng hình chữ nhật. Chắc là một ụ tàu. Có lẽ nó dùng cho tàu ngầm. Ở đó cũng có mấy con đầu búa khác, song chúng cũng không chú ý gì đến tụi tôi.

Tôi nổi lên mặt nước, để cho cái vây đuôi trượt dài trong không khí. Tôi lật hông, ngửa mắt lên khỏi mặt nước. Mắt cá mập không cấu tạo để nhìn trong không khí, nhưng tôi vẫn nhìn được khá rõ. Tôi thấy một bức tường bằng thép sóng quây thành cái ụ tàu chữ nhật bao quanh tụi tôi. Nhưng ngoài thứ đó ra, tôi chỉ nhìn thấy những thanh xà ở trên đầu.

Rachel nói.

Jake hỏi.

Cassie gợi ý.

…> Tobias cự nự.

tôi phát biểu.

Jake kết luận.

Húúúú! Húúúú! Húúúú!

Bất chợt, nguyên một đàn cá mập đầu búa hướng thẳng về phía tụi tôi. Dễ đến năm chục con!

Chúng ùa cả tới, những chiếc đuôi dài quẫy nước rào rào. Rồi… chúng bơi lướt qua. Chúng tiếp tục bơi đến cuối ụ tàu. Giờ thì tụi tôi nghe rõ âm thanh cánh cửa máy đang mở ra.

Réééttt!

Cassie nói.

Rachel đề nghị.

tôi nói.

Tụi tôi bám theo bầy cá mập ra đến cuối ụ tàu. Một cánh cửa nữa mở ra. Lúc này có nguyên một đàn cá mập đang chờ để chui vào. Lối đi cứ hẹp dần và chẳng bao lâu sau tụi tôi chỉ còn đi hàng một.

Tobias nói.

Cassie nói.

tôi nói.

Đột nhiên, tôi nghe tiếng Cassie hét lên,

Nhỏ đang ở ngay phía trước tôi và trước khi kịp phản ứng, tôi đã hiểu vì sao nhỏ lại hét lên. Những cái càng bằng thép kẹp vào hai bên hông và tóm lấy tôi ngay sau cái đầu búa. Chúng kẹp tôi cứng ngắc nhưng không làm tôi đau. Tôi bị lôi thẳng lên cho đến khi bị dựng ngược. Tôi đã ra khỏi nước.

Những cái mang của tôi hổn hển trong không khí... Cơ thể tôi rúm lại vì sợ hãi.

Tôi thấy nguyên một băng truyền cá mập đầu búa, tất cả đều bị treo dựng đầu. Có những tên Mượn xác người và Mượn xác Hork-Bajir đang thao tác các bảng thiết bị một cách thờ ơ.

Tụi tôi bị cho đi một vòng, vào trong một căn phòng khác rồi được nâng lên một cánh tay rô bốt có gài mấy thứ công cụ chả biết để làm gì. Cánh tay rô bốt đảo về phía con cá mập cách Cassie hai hàng. Từ đâu bỗng xuất hiện một cây kim bự và dài. Nó cắm phụp vào sau ót con cá.

… mình phải thoát khỏi đây thôi!> Tôi hét lên.

Nhưng đã muộn mất rồi. Băng truyền đang chạy tới. Quá nhanh!

Cánh tay rô bốt di chuyển với sự chuẩn xác của máy. Nó cắm cây kim vào sau ót Cassie.

Cassie hổn hển nói.

Nhưng điều diễn ra kế tiếp lại có sao. Cánh tay rô bốt trù trừ. Nó bắn ra một dạng thanh dò gì đó rồi chĩa cái thanh vào một cái đầu cá mập của Cassie. Đoạn nó bật ra một cái khoan.

Không phải như cái khoan nha khoa đâu nhe. Nó trông giống như loại khoan bạn vẫn dùng để khoan cây vậy đó!

Mũi khoan xoay tít rồi cắm phập vào….

Cassie thảng thốt hét.

Lưỡi khoan rút ra. Nhưng một ống dò sáng loáng bằng thép lại đút vào trong lỗ. Nó cắm sâu vào, rồi lại rút ra. Một làn khói mỏng ngoằn nghèo thoát ra từ cái lỗ sau khi nó được nung bởi một tia laser màu xanh.

Jake la lớn.

… không sao. Mình nghĩ vậy.>

Kế tiếp là đến phiên tôi. Tôi cảm thấy một cơn đau nhói, nhưng cá mập không bận tâm chuyện đau đớn.

Mũi khoan rút ra. Vài giây sau, tôi rơi trở vào nước mặn. Tôi nhanh chóng nhận ra rằng tôi vừa trở lại cùng chỗ ụ tàu trước đó. Khắp quanh tôi là những con đầu búa khác. Các bạn tôi hầu như bị thả đè lên tôi.

Tobias thắc mắc.

Cassie nói.…Ối. Ối! Á á á á á!>

Biết tả cơn đau này ra sao nhỉ? Tôi đã nói rằng cá mập không bận tâm chuyện đau đớn, nhưng đây lại không phải là loại đau mà loài cá mập từng chịu đựng. Tôi cảm thấy não mình muốn nổ tung. Y như có một con thú điên bị mắc kẹt trong đầu tôi và đang cào xé để thoát ra.

Tôi hét lên.

Và rồi, xuyên qua nước, một âm thanh chợt vọng lại, nghe như wuuu- wuuu- wuuu.

Cơn đau chợt dứt. Thay vào đó là một làn sóng dễ chịu. Nó cũng giống như hương vị con mồi trong cái miệng cá mập của tôi: sự dễ chịu cao độ của cá mập.

Ax thắc mắc.

Rồi đến điều kỳ lạ nhất… Tôi cảm thấy hình như bộ não cá mập, cái bộ não đơn sơ của cỗ máy giết chóc, đang mở ra. Bộ não cá mập biết dùng đôi mắt. Và lần đầu tiên từ nãy giờ, đôi mắt ấy nhận ra những thứ chẳng dính dấp gì tới việc tìm mồi.

Đôi mắt cá mập nhận ra những vân của tấm thép sóng tạo nên ụ tàu. Khứu giác cá mập chợt lưu ý đến những mùi như dầu, chất rỉ sét, rong biển… tức những thứ chả liên quan gì đến giết chóc và ăn thịt cả.

tôi nói.…>

Rachel tán đồng.

Cassie nói, giọng kinh ngạc.

Jake bình luận.

Cassie thảng thốt.

Tobias hỏi.

Cassie trả lời. Bọn Yeerk.Chúng đã chui được vào những bộ não đó. Đó chính là nguyên nhân vì sao bọn cá mập hôm bữa lại có khả năng phối hợp hành động với nhau. Bọn Yeerk đang gây đột biến mấy bộ não cá mập này. Tụi mình vừa trải qua đợt xử lý đầu tiên.>

Rachel thắc mắc.

Ax đáp,

tôi nói.