LỜI TÁC GIẢ
Tôi nảy ra ý tưởng về cuốn sách này từ nhiều năm trước, khi đang trên đường tới thăm người chịu trách nhiệm xuất bản sách của tôi ở Anh, Barry Cunningham, và gia đình tôi dừng chân vài ngày ở Salisbury.
Khi bước chân vào nhà thờ lớn, tôi lập tức biết rằng mình vừa đến một nơi khó thể nào quên, một nơi sẽ lập tức kể cho ta rất nhiều câu chuyện. Chúng tôi được một hướng dẫn viên người Đức dẫn đi, đó cũng là lần đầu tiên tôi được nghe kể về William Longspee. Hạt mầm đã gieo từ ấy.
Sau đó tôi có trở lại thăm trường Nhà thờ Salisbury, vì tôi biết chắc cậu bé nhân vật chính trong truyện của mình nhất định phải đi học ở đó. Tôi nói chuyện với các học sinh về những câu chuyện ma, các bạn ấy còn đưa tôi đi thăm trường và những địa điểm yêu thích của mình. Tôi được biết về “hòn đảo”, tôi cũng thấy cả bức tranh vẽ cậu thành viên dàn hợp xướng - con ma chúng ta gặp trong nhà nguyện của trường. Các bạn học sinh giúp đỡ nhiệt tình đến khó tin, và tôi hết sức mong giáo viên học sinh của trường không giận vì tôi đã mạn phép thay đổi đôi chút trong truyện của mình. Các hoạt động thường nhật ở trường chắc chắn khác xa với cách tôi miêu tả trong này. Tôi không nghĩ các bạn học sinh ở đó lại suốt ngày bùng học như Jon đôi khi phải làm thế, và cũng không có thầy Bonapart, chỉ có những thầy cô rất tốt bụng như thầy Peter Smith, người đã hết lòng hết sức giúp đỡ tôi.
Dĩ nhiên, tôi còn đến thăm cả khu nội trú. Không có ông bà Popplewells nào ở đó - họ là sáng tạo của tôi. Cũng chẳng có con ma nào đứng dưới cửa sổ. Nhưng nếu bạn có bao giờ đến Salisbury, tôi mong bạn sẽ tìm thấy rất nhiều thứ tôi mô tả ở đây.
Ngay cả linh mục trưởng của nhà thờ - người phụ nữ duy nhất ở Anh quản lý một thánh đường Trung cổ - cũng luôn sẵn sàng giúp đỡ, và tôi đã vinh dự được chứng kiến công việc đáng khâm phục của bà khi tôi cùng các con tham dự buổi lễ tối và lễ Phục sinh.
Tôi cũng gặp những con người thân thiện và nhiệt tình ở Kilmington và tu viện Lacock. Tôi đã trèo lên ngọn tháp nơi William Hartgill ẩn náu để trốn lãnh chúa Stourton. Tôi đã thấy căn hầm nơi bố con nhà Hartgill có lẽ đã bị giam cầm, và tôi đã theo Ela đến tu viện Lacock.
Vài lời về Ella kia, cô bé đã giúp Jon gọi Longspee: Sau khi người chịu trách nhiệm xuất bản ở Anh của tôi đọc bản thảo cuốn sách này lần đầu tiên, ông gọi cho tôi hỏi sao tôi có thể nghĩ ra một nhân vật nữ tuyệt vời đến thế. Tôi đáp, “Tôi đánh cắp đấy!” Vì Ella Littlejohn thực ra chính là Ella Wigram, cô con gái cả của đồng tác giả cuốn Reckless với tôi, Lionel Wigram. Khi khám phá ra William Longspee có một người vợ rất nổi tiếng tên là Ela, tôi đã nghĩ: “Hượm đã nào, Cornelia! Sao không đưa một cô bé tên Ella vào truyện để gợi cho ngài hiệp sĩ nhớ tới vợ mình nhỉ?” Dĩ nhiên, thật là một sự trùng hợp tuyệt hảo khi con gái Lionel cũng tên là Ella, một cảm hứng không thể nào tốt hơn cho nhân vật của tôi. Ella đã đọc vài phiên bản của câu chuyện này, và tất nhiên tôi đã xin phép cô bé trước khi đưa cô bé vào sách.
Còn có một nhân vật khác trong truyện được lấy cảm hứng từ đời thực: Wellington, chú chó đã đánh lạc hướng bảo vệ ở Stonehenge. Nó được miêu tả dựa trên chú chó trung thành của bạn tôi Elinor Bagenal, tôi cũng đã xin phép chú ta trước khi biến chú thành nhân vật trong truyện.
Còn một điểm cuối cùng: Những tour tham quan ma ở Salisbury là có thật! Nếu không thì làm sao tôi nghĩ ra ý tưởng về công việc cho bà của Ella cơ chứ?
Vậy đó... đây là LỜI CẢM ƠN từ tận đáy lòng tới những con người đáng yêu đã giúp tôi viết nên câu chuyện này ở Salisbury, Kilmington và Lacock. Tôi xin dành lời cảm ơn đặc biệt tới Peter Smith, Tim Tatten Brown và linh mục trưởng June Osborne. Tôi cũng muốn cảm ơn Elinor vì đã tận tâm nghiên cứu và đã giới thiệu tôi với chú chó Wellington ngoài đời thực. Một lần nữa cảm ơn cháu Ella, vì đã là một hình mẫu tuyệt vời cho nhân vật của cô. Và nhắc đến Jon thì biên tập viên ở Mỹ của tôi đã nói rằng cậu bé gợi cho cô ấy nhớ đến phiên bản hồi trẻ của đại diện ở Anh của tôi, Andrew Nurnberg. Tôi không cố ý đâu, nhưng quả thật nghĩ kỹ thì thấy... đúng, có vài điểm tương đồng rõ rệt giữa hai người đó!
Gửi lời chào nồng nhiệt nhất từ Los Angeles,
CORNELIA