← Quay lại trang sách

LỜI CẢM ƠN

Có những khoảnh khắc trong cuộc đời mà chúng ta không bao giờ quên được, đó là những khoảnh khắc đẹp và đôi khi cũng không được đẹp cho lắm. Khi tôi đang ở sân bay tại Johannesburg, Nam Phi, với vợ tôi, chuẩn bị cho chuyến bay dài về nhà sau một chuyến tham quan thiên nhiên hoang dã kéo dài ba tuần thì nhận được bức email từ một người bạn. Cô ấy hỏi tôi đã nghe tin gì chưa. Những lời ấy có thể đem đến sự sợ hãi hoặc vui mừng. Tôi đã cảm thấy sợ hãi. Cô ấy viết rằng Scott Tompkins, thuộc Văn phòng Cảnh sát trưởng quận King, đã qua đời. Anh ấy mới bốn mươi tám tuổi. Tôi đã đọc email ấy và cảm thấy ngỡ ngàng, buồn bã khôn tả. Tôi đã cùng ăn tối với Scott cùng vị hôn thê của anh ấy, Jennifer Southworth, không quá một tháng trước. Trông anh ấy rất vui vẻ và khỏe mạnh. Scott đã qua đời một cách đột ngột vì một cơn đau tim. Hôm ấy tôi đã khóc ở sân bay. Cuộc đời có thể bất công như vậy đấy.

Scott Tompkins đã thay đổi cuộc đời tôi và cuộc đời của các thành viên trong gia đình tôi vào năm 2013, khi tôi gọi điện hỏi anh ấy những câu hỏi để làm chất liệu cho một cuốn sách mà tôi đang viết về một nữ điều tra viên ở Seattle có tên là Tracy Crosswhite. Scott không hề chần chừ. Anh ấy đã dành cho tôi hai tiếng đồng hồ để trả lời các câu hỏi của tôi. Rồi anh ấy nói, “Anh cần phải gặp bạn gái của tôi, Jennifer - cô ấy là một điều tra viên án mạng ở Seattle.” Tôi đã mừng đến nỗi suýt thì ngã khỏi ghế. Một nhà văn còn có thể đòi hỏi điều gì hơn thế? Một người giúp cho nhân vật của tôi chân thật và có tính người hơn. Tôi sẽ không thể viết Căn hầm tối hoặc những cuốn tiểu thuyết tiếp theo trong xê ri về Tracy Crosswhite nếu không có Scott và Jennifer. Scott luôn dành thời gian cho tôi, ngay cả khi anh ấy bận. Ngoài ra, anh ấy là một người đàn ông tốt mà tôi rất thích bầu bạn cùng. Anh ấy luôn lạc quan, dù đảm nhiệm một công việc khó khăn, và tôi luôn cảm thấy thú vị khi ở bên anh ấy.

Tôi nhớ đã ngồi thảo luận với anh ấy về một ý tưởng cho một cuốn tiểu thuyết tiếp theo. Scott đã lắng nghe chăm chú, rồi nói: “Quên hết điều đó đi. Đây mới là những gì anh nên làm. Anh nên cho một thi thể vào trong một cái bẫy cua.” Sau đó, anh ấy kể cho tôi nghe một câu chuyện có thực về một nạn nhân bị bạn trai sát hại và nhét xác cô ấy vào trong một cái bẫy cua. Chuyện đó thật khủng khiếp, nhưng lại là một ý tưởng tuyệt vời cho cuốn tiểu thuyết Mắc kẹt , một trong những cuốn tiểu thuyết bán chạy nhất của tôi.

Tôi đã tới dự đám tang của Scott, và thấy khó mà tin được rằng anh ấy đã ra đi. Nếu bạn chưa từng đến dự đám tang của một cảnh sát, thì tôi sẽ nói cho bạn biết rằng nó cực kỳ xúc động. Hôm đó tôi đã khóc rất nhiều vì Scott, vì Jen, và vì tất cả những người yêu quý anh ấy mà anh ấy đã bỏ lại - rất, rất nhiều. Tôi đã không biết phải nói gì với Jen sau nghi lễ. Ta có thể nói gì chứ? Tôi đã nói với cô ấy rằng tôi rất tiếc và tôi sẽ cầu nguyện cho cô ấy, rằng Chúa sẽ ban cho cô ấy sức mạnh và sự thấu hiểu.

Chính trong hôm đó, tôi đã biết rằng tôi sẽ dành tặng cuốn tiểu thuyết này cho Scott, và vì lý do đó, tôi cũng quyết định sẽ đưa Tracy Crosswhite về quê nhà, về Cedar Grove, về nơi xê ri này bắt đầu, nơi tôi lần đầu gặp Scott. Điều đó dường như hoàn toàn phù hợp.

Cảm ơn anh, Scott. Tôi hy vọng, bằng một cách nhỏ bé nào đó, cuốn tiểu thuyết này, vốn được dành tặng anh, sẽ giúp anh sống mãi, đời đời kiếp kiếp, trong lòng mọi người.

Cảm ơn Meg Ruley, Rebecca Scherer và đội ngũ ở Công ty đại diện Jane Rotrosen. Họ là những nhà đại diện văn chương xuất sắc. Họ đã hỗ trợ tôi trên khắp thế giới, và chúng tôi đã có những khoảng thời gian rất vui vẻ ở New York, Seattle, Paris và Oslo. Tôi đang nghĩ đến việc tiếp theo sẽ tham gia một liên hoan sách ở Ý.

Cảm ơn Thomas & Mercer , và nhà xuất bản Amazon. Đây là cuốn sách thứ mười tôi viết cho họ, và họ đã giúp cho mỗi cuốn tiểu thuyết của tôi trở nên tốt hơn nhờ sự biên tập chỉn chu và những góp ý quý báu. Họ đã bán và quảng bá những cuốn tiểu thuyết của tôi trên khắp thế giới, và tôi đã có hân hạnh được gặp gỡ các đội ngũ của nhà xuất bản Amazon từ Anh, Ireland, Pháp, Đức, Ý và Tây Ban Nha. Đó là những con người chăm chỉ bằng cách nào đó đã khiến cho một công việc khó khăn trở nên thú vị. Điều tuyệt vời nhất mà họ làm được là quảng bá và bán những cuốn tiểu thuyết của tôi, và tôi rất biết ơn vì điều đó.

Cảm ơn Sarah Shaw, người phụ trách liên hệ với tác giả. Cảm ơn Sean Baker, trưởng ban sản xuất; Laura Barrett, giám đốc sản xuất; và Oisin O'Malley, giám đốc mỹ thuật. Sẽ thật dư thừa khi tôi cứ nói đi nói lại rằng tôi yêu những cái bìa và tựa đề của từng cuốn tiểu thuyết của tôi, nhưng tôi thực sự rất yêu chúng. Tôi luôn sửng sốt trước những cách mà các bạn đã chăm sóc tôi. Cảm ơn Dennelle Catlett, nhân viên PR của nhà xuất bản Amazon, vì việc quảng bá cho tôi và những cuốn tiểu thuyết của tôi. Dennelle luôn có mặt, luôn sẵn sàng khi tôi gọi điện hoặc gửi email với một nhu cầu hoặc một yêu cầu nào đó. Cô ấy tích cực quảng bá cho tôi và giúp cho việc đi lại của tôi được dễ dàng. Cảm ơn đội ngũ marketing, Gabrielle Guarnero, Laura Costantino và Kyla Pigoni, vì sự tận tâm của họ và những ý tưởng mới để giúp tôi xây dựng một nền tảng truyền thông cho mình. Tôi hy vọng họ không bao giờ ngừng đòi hỏi tôi, bởi vì họ khiến cho mỗi ý tưởng mới trở thành một trải nghiệm tuyệt vời. Cảm ơn giám đốc xuất bản Mikyla Bruder; trợ lý xuất bản Galen Maynard; và phó chủ tịch Nhà xuất bản Amazon, Jeff Belle, vì đã tạo ra một đội ngũ tận tụy với công việc và cho phép tôi là một phần của nó.

Đặc biệt cảm ơn Giám đốc biên tập của Thomas & Mercer , Gracie Doyle. Gracie và tôi đã cộng tác với nhau mỗi khi tôi viết một cuốn tiểu thuyết mới, trao đổi về những ý tưởng và những chủ đề mới và cuối cùng là chuyến phiêu lưu tuyệt vời tiếp theo của Tracy. Chúng tôi đã rất vui vẻ trong quá trình nghĩ ra các ý tưởng mới rồi bắt tay vào việc để khiến chúng trở nên vững chắc hết mức có thể.

Cảm ơn Charlotte Herscher, biên tập phát triển bản thảo. Đây là cuốn sách thứ mười một chúng tôi làm việc cùng nhau, và cô ấy thúc đẩy tôi để tôi không bao giờ hài lòng với những điều bình thường. Cảm ơn Scott Calamar, biên tập viên sửa lỗi chính tả và ngữ pháp, một người mà tôi rất cần. Ngữ pháp chưa bao giờ là thế mạnh của tôi, vì thế anh ấy thường có rất nhiều việc để làm.

Cảm ơn Tami Taylor, người quản lý trang web của tôi, tạo ra những bản tin định kỳ và đăng một số bìa sách phiên bản tiếng nước ngoài của tôi. Cảm ơn Pam Binder và Hiệp hội Nhà văn Tây Bắc Thái Bình Dương vì sự ủng hộ của họ. Cảm ơn Seattle/Writers, một tổ chức phi lợi nhuận của các nhà văn Tây Bắc Thái Bình Dương chuyên đỡ đầu và ủng hộ văn viết.

Cảm ơn tất cả các bạn độc giả đầy nhẫn nại vì đã tìm kiếm những cuốn tiểu thuyết của tôi và vì sự ủng hộ tuyệt vời của các bạn dành cho các tác phẩm của tôi trên khắp thế giới. Được nghe phản hồi từ các độc giả là một điều tuyệt vời, và tôi trân trọng từng bức email mà mình nhận được.

Cảm ơn cha mẹ tôi vì đã cho tôi một tuổi thơ tuyệt vời và đã dạy tôi biết mơ ước những điều lớn lao rồi nỗ lực để đạt được những ước mơ ấy. Tôi không thể nghĩ đến hai tấm gương kiểu mẫu nào tốt hơn họ.

Cảm ơn vợ tôi, Cristina, vì tình yêu và sự ủng hộ của cô ấy, và cảm ơn hai con của tôi, Joe và Catherine, hai con đã bắt đầu đọc những cuốn tiểu thuyết của tôi, và điều đó khiến tôi rất hãnh diện.

Tôi không thể làm được việc này, cũng sẽ không muốn làm việc này nếu không có tất cả những người mà tôi vừa nhắc đến.