Chương 403 Xử lý
Nàng vốn dĩ chẳng hề có ý định nhắc nhở gã khẩu Phật tâm xà kia, đó vốn không phải là một lựa chọn! Bởi vì nàng biết, việc duy trì hợp tác với tập đoàn Đại Đường mới là thượng sách.
Nghĩ đến đây, nàng dường như đã hạ quyết tâm – một khi đã chọn lợi ích, thì chẳng có lý do gì để án binh bất động!
Đây chính là cơ hội ngàn năm có một để mở rộng thực lực của Hỏa Diễm Tòa Thành, vớt được chỗ tốt thật sự vào tay, chắc chắn mạnh hơn cái danh hão.
Cho nên, nàng rất nhanh chóng đưa ra an bài, bắt đầu điều binh khiển tướng, chuẩn bị thừa dịp lúc gã khẩu Phật tâm xà kia chết bất đắc kỳ tử, thôn tính tài sản của đối phương.
…
“Ô… Khụ khụ khụ!” Trong căn phòng mờ tối, một lão đầu đang ho khan không ngừng. Thân thể hắn không hiểu vì sao ngày càng suy yếu, gần đây ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn.
Hắn dùng khăn tay lau khóe miệng, chật vật mở mắt, liếc nhìn đám thủ hạ đang đứng bên giường: “Tra được gì chưa?”
“Đại nhân, chúng ta đã hết sức điều tra… Có điều, thật sự không biết ngài trúng độc gì.” Một người đàn ông ủ rũ mở miệng.
“Con đàn bà Sophia kia, gần đây không chút kiêng kỵ thu mua sản nghiệp của chúng ta, nhất định là ả làm! Nhất định là ả!”
“Là ai… Đã không còn quan trọng! Ta không qua khỏi! Ta tự mình biết…” Lão đầu nằm trên giường, cảm thấy bàn tay cầm khăn tay đã bắt đầu không ngừng run rẩy.
Hôm qua hắn còn cảm thấy không khỏe, kết quả hôm nay bệnh tình đã trở nên trầm trọng đến mức này.
Đồ ngốc cũng biết mình bị người hạ độc, có điều trên thị trường lại chưa từng có loại độc dược nào có thể trì hoãn phát tác mà dược hiệu lại mãnh liệt đến vậy.
Ngay cả hung thủ là ai cũng không tra ra được, thậm chí đối phương ra tay lúc nào cũng không rõ ràng. Loại ám sát này, thật khiến người ta tuyệt vọng.
Các bác sĩ đều bó tay, bọn họ đã thử qua hầu hết các biện pháp, cũng không cách nào trì hoãn độc dược phát tác. Loại độc dược này dường như không thể ngăn cản, chúng dễ như trở bàn tay phá hủy cơ thể người trúng độc.
“Con ta bên trong không có đứa nào thành tựu, bọn chúng đều quá trẻ tuổi… Cho nên, đừng nghĩ đến, đừng nghĩ đến, không cần… Báo thù cho ta!” Hắn nói, liền có chút không khống chế được miệng mình.
Thống khổ giày vò hắn, nhưng lại không lập tức lấy mạng già của hắn, loại cảm giác này quá thống khổ, hắn hoảng hốt giữa chừng, dường như lại thấy được đủ loại hình tượng trong quá khứ.
“Giữ vững… Giữ vững tất cả những gì hiện có… Không được lộ ra sơ hở…” Lão đầu quật cường mở miệng, kiên trì dùng những hơi tàn còn lại, bàn giao tất cả mọi việc sau này.
Hắn lải nhải không ngừng, bởi vì đối với người bình thường mà nói, sản nghiệp của hắn quá lớn, lớn đến mức khiến người ta mơ ước.
Có điều, những đứa con của hắn, đã bắt đầu tính toán trong lòng, làm thế nào để dựa vào việc bán một phần lợi ích gia tộc, tìm đến người giúp đỡ, xử lý những tên tiểu biểu tranh giành di sản với mình.
Không ai thật sự có kiên nhẫn nghe gã khẩu Phật tâm xà lải nhải, bọn chúng đều đã hoàn toàn bị số sản nghiệp khổng lồ hơn ngàn vạn kim tệ kia hấp dẫn, thèm nhỏ dãi chuẩn bị trở thành người thắng sau cùng.
“Tra rõ ràng… Tra… Tra rõ ràng…” Lão đầu đã gần như không nói nên lời, cuối cùng nắm lấy cánh tay thủ hạ, đứt quãng ra lệnh: “Không tiếc bất cứ giá nào! Giết, giết kẻ… Giết hại ta… Người!”
Gã thủ hạ khẽ gật đầu, lòng trung thành không cho phép hắn cự tuyệt mệnh lệnh của lão nhân. Dù cho, đây là mệnh lệnh cuối cùng.
Rất nhanh, gã khẩu Phật tâm xà rốt cuộc không nói nên lời nữa, hắn giãy giụa mong muốn mở miệng, nhưng lại nghẹn không ra một chữ nào.
Lúc chạng vạng tối, kẻ đáng tội phải trừng phạt, cứ như vậy chết trên giường của mình, sau đó gia tộc của hắn bắt đầu sụp đổ.
Không đợi đám người canh giữ bên giường tản đi, trong tòa thành cự đại này đã vang lên tiếng súng. Một đứa con trai trước mặt mọi người bắn chết một người anh em nào đó của hắn, sau đó hắn liền bị thủ vệ tòa thành tóm lấy.
Những người còn lại có kẻ vội vàng rời đi, có ít người lưu lại không sợ chết xem náo nhiệt, dường như một trận cuồng hoan bệnh hoạn, cứ như vậy kéo lên màn mở đầu.
Người đàn ông trung niên phụ trách tình báo đi tới xe ngựa của mình, có chút hoài niệm quay đầu nhìn thoáng qua tòa thành đã bị bóng tối nuốt sống hơn phân nửa, đột nhiên cảm thấy một tia đìu hiu.
Hắn chỉnh lại cổ áo, rồi chui vào xe ngựa.
Ngay khi vừa bước vào xe, hắn liền hối hận, bởi vì hắn nhìn thấy trong xe ngựa có một người đang ngồi, một kẻ hắn không quen biết.
Đáng tiếc hắn không có cơ hội hối hận, bởi vì trong tay đối phương cầm một chiếc nỏ tinh xảo. Phu xe không hề nhắc nhở hắn trong xe có nguy hiểm, hiển nhiên là đã bị thay người.
“Xem ra bi thống quả thật khiến ngươi buông lỏng cảnh giác.” Chiếc xe ngựa lay động nhẹ nhàng, người đàn ông cầm nỏ trong xe mặt không đổi sắc mở miệng.
“Chung quy là các ngươi thắng! Có thể nói cho ta biết không? Các ngươi rốt cuộc là ai phái tới? Sophia, hay là tập đoàn Đại Đường?” Bị người dùng nỏ chỉ vào, người đàn ông trung niên cười khổ hỏi.
“Cho dù ngươi chết chắc, ta vẫn không thể nói cho ngươi.” Trong giọng nói của đối phương tràn đầy tự tin.
Không đợi người đàn ông trung niên phản kháng, hắn liền bóp cò, một mũi tên xuyên thấu lồng ngực đối phương, ghim người đàn ông trung niên vào ghế.
“Ách…” Người đàn ông trung niên kêu lên một tiếng đau đớn, vừa muốn giãy giụa, liền bị đối phương đè chặt xuống ghế, bịt miệng lại: “Suỵt! Đừng giãy giụa! Như vậy sẽ khiến ngươi dễ chịu hơn nhiều… Buông lỏng! Đúng, buông lỏng!”
Theo lời nói như thôi miên của người kia, thủ hạ của gã khẩu Phật tâm xà từ từ thả lỏng, cánh tay đang vùng vẫy rũ xuống, hai chân cũng duỗi thẳng.
Người động thủ không hề nghi ngờ đối phương đã chết, hắn vứt bỏ chiếc nỏ, rồi gõ nhẹ hai tiếng lên thùng xe.
Rất nhanh, xe ngựa dừng lại, người đàn ông trong xe nhảy xuống, cùng với đồng bọn mặc áo phu xe, cùng nhau biến mất trong bóng đêm.
“Báo cáo lên trên đi! Chỉ huy tham gia ám sát Alice bá tước đã bị xử lý xong.” Đi qua mấy con hẻm nhỏ, sau khi xác định không có ai theo dõi, người vừa dùng nỏ giết người mở miệng, thấp giọng nói.
Người đồng bọn ăn mặc thành phu xe khẽ gật đầu, sau đó hai người liền phân tán ra, nhanh chóng biến mất trong bóng tối.
Vệ binh tuần tra mấy phút sau mới phát hiện chiếc xe ngựa dừng lại trên đường, bọn họ hiếu kỳ tiến tới, phát hiện cửa xe không khóa. Chờ bọn họ lớn tiếng gọi vài tiếng, vẫn không có ai trả lời, bọn họ lúc này mới phát hiện, phu xe không thấy, trong xe chỉ còn lại một bộ thi thể lạnh băng.
——
Hôm nay số lượng chữ ít đi, không tính bù chương…