⚝ 4 ⚝
Trong cuộc chiến tranh phá hoại miền Bắc, tổng thông Giôn-xơn cho ném xuông miền Bắc Việt Nam các loại thủy lôi MK.24 mô-đen 0, mô-đen 1, phía Việt Nam đã có phương tiện rà phá hiệu nghiệm làm chúng không còn tác dụng nữa. Chính phủ Mỹ quyết định ném loại thủy lôi MK.42 mô- đen cải tiến. Cùng với âm mưu đó, Quốc hội Mỹ
quyết định đánh phá đường ống dẫn xăng dầu và giao cho Oan-tơ
Mác-ti tranh thủ đi thăm Đài Loan. Ở Niu-Yoóc, y nghe nhiều về thành phố này, ước ao có dịp tới thăm. Dịp may hiếm có đã đến. Chiếc máy bay của hãng hàng không Mỹ đã hạ cánh xuống sân bay Đài Bắc. Một lãnh đạo của cơ quan tình báo Trung Hoa Dân quốc đưa Oan-tơ Mác-ti đến khu phố dành riêng cho người Mỹ ở ngoại ô Đài Bắc.
Sáng hôm sau, Oan-tơ Mác-ti bắt đầu một chuyến viếng thăm lịch sử trong đời. Chiếc xe con đã đưa ông ta đi ngang qua những cánh đồng hồ tiêu bạt ngàn ở ngang sườn núi. Từ nơi đó phóng mắt có thể thấy cảng Cửa Hùng đèn sáng trưng cả một vùng. Bên cánh đồng hồ tiêu bạt ngàn, các chùa chiền mái cong cổ kính kiểu Trung Hoa tỏa khói nghi ngút. Càng đi, ông ta càng cảm thấy mình đi vào một thế giới mới lạ, lâng lâng khó tả.
Ngày cuối cùng của chuyên công du, Oan-tơ Mác-ti đến thăm nơi quân đội của Trung Hoa Dân quốc đặt bệ pháo bắn vào Trung Hoa lục địa.
Khi trở về Hồng Kông, Mác Lây-gân đã chuẩn bị sẵn vé máy bay cho Oan-tơ Mác-ti đi Việt Nam. Ông ta lên một chiếc máy bay toàn người Mỹ, có nhiều loại chức sắc, cả dân sự lẫn quân sự. Đây là một chuyến bay công vụ nên hành khách không mất tiền.
Oan-tơ Mác-ti đến Tân Sơn Nhất khi thành phố đã vào đêm. Một nhân viên đại diện CIA ở Sài Gòn đi đón đã nhận ra ông ta qua ảnh và nhanh chóng dẫn qua hải quan rồi chở về khách sạn Tự Đức do CIA thuê bao, nằm cách dinh Tổng thống không xa. Lần đầu tiên đến Sài Gòn, Oan-tơ Mác-ti bị choáng ngợp bởi một quần thể hỗn độn của thành phố phương đông. Các quầy hàng trang sức bày la liệt các đồ
dùng phục vụ lính Mỹ. Trong các tiệm và dưới các mái hiên ngoài trời, nhiều cô gái mệt mỏi, kiên nhẫn ngồi chờ khách qua đường để mời họ
nếm thử "mùi hạnh phuc".
Oan-tơ Mác-ti ngồi trên chiếc xe Nhật êm như ru đuổi theo sau những chiếc xe lam, xe Jeep cũ rích phun ra những luồng khói đen đặc như khói nhựa đường. Chiếc xe chở Oan-tơ Mác-ti lao ra khỏi luồng khói lại hứng chịu những tiếng nhạc rốc hai bên đường inh tai nhức óc. Oan-tơ Mác-ti bước vào gian phòng khách sạn trong tiếng nhạc nhảy của băng ghi âm stê-ri-ô. ông ta tắt máy để hưởng chút yên tĩnh. Ngay lúc đó, một cô gái có đôi giò trắng mập chuyên nghề
xoa bóp dày kinh nghiệm và lịch thiệp đến chào mời. Cô ta đã thỏa mãn mọi yêu cầu của vị khách mời.
Sáng hôm sau, Oan-tơ Mác-ti đến cơ quan đại diện của CIA tại Tòa đại sứ Mỹ nhận chỉ thị.
Theo chỉ thị đó, Oan-tơ Mác-ti đến trung tâm thẩm vấn, lục tìm trong đống hồ sơ lưu trữ bản cung Nguyễn Tiến Đạt số” tù 379. Y đọc một cách chăm chú.
Hỏi: Họ và tên?
Trả lời: Nguyễn Tiến Đạt.
Hỏi: Ngày tháng năm sinh?
Trả lời: Ngày 30-9-1947
Hỏi: Quê quán?
Trả lời: Gia Khánh, Ninh Bình.
Hỏi: Trình độ văn hóa?
Trả lời: Kỹ sư mỏ địa chất.
Hỏi: Nhiệm vụ của anh vào Trường Sơn?
Trả lời: Thiết kế lắp đặt đường ống dẫn dầu.
Hỏi: Đoạn đường ống anh phụ trách dài bao cây số?
Trả lời: Mười cây số.
Hỏi: Có bao nhiêu người và nhiệm vụ của mỗi người?
Trả lời: Có bảy người: một trưởng trạm, một phụ trách máy nổ, một phụ trách van, một phụ trách bơm, một chỉ huy tuyến, hai phụ
trách tuần tuyến.
Hỏi: Anh hãy vẽ lại sơ đồ hệ thống đường ống dã chiến xuyên Trường Sơn?
Trả lời: Tôi không biết.
Hỏi: Anh có cam đoan là anh không biết không?
Trả lời: Tôi cam đoan đúng thế.
Kết luận: Tên tù số 379 trên đường chuyển trại đã chạy trốn về
phía cộng sản hồi 19 h ngày 17 tháng 6. Trại chúng tôi xin chuyển hồ
sơ thẩm vấn tên tù số 379 cho Trung tâm thẩm vấn của quân lực Việt Nam cộng hòa.
Thiếu tá thẩm vấn Phan Hữu Nam ký
Sau khi nghiên cứu xong hồ sơ Nguyễn Tiến Đạt, Oan-tơ Mác-ti trở về sứ quán Mỹ được bao che bằng một bức tường bê-tông bên trên có tháp súng có thể bắn tứ phía. Bản thân tòa nhà lại được bọc bằng lớp bê-tông cốt sắt chống lại đạn pháo và tên lửa bắn thẳng. Bộ
phận quan trọng của cơ quan đại diện CIA chiếm toàn bộ các phòng ở
ba tầng trên cùng trong tòa nhà chính của tòa đại sứ cấu trúc theo
kiểu một pháo đài thời trung cổ này.
Uy-li-am Côn-bai, Phó giám đốc phụ trách kế hoạch, nghĩa là giữ
chức vụ cầm đầu những hoạt động bí mật đang có mặt tại Tòa đại sứ.
Khi Oan-tơ Mác-ti đẩy cửa bước vào, Uy-li-am Côn-bai đang ngồi xem báo. Ông ta đứng lên bắt tay Mác-ti một cách lịch sự. Bàn tay ông ta nắm hờ bàn tay Mác-ti rồi bỏ ra đúng với phong cách một con người hòa nhã và lịch sự nhất trong những trùm CIA. Uy-li-am Côn-bai ngồi xuống ghế, rút thuốc lá một cách kiểu cách. Oan-tơ Mác-ti kịp thời bật lửa.
− Sao, Sài Gòn có đẹp không?
− Tuyệt. Đúng là hòn ngọc Viễn Đông.
− Con gái Sài Gòn thế nào?
− Trông hiền mà dễ thương lắm.
Uy-li-am Côn-bai cười nói:
− Tháng giêng năm một chín sáu tám, khi tôi đang phụ trách phòng Liên Xô - Đông Âu thì nhận được lệnh của Tổng thống làm Phó chỉ huy chiến dịch bình định sắp tiến hành ở Việt Nam. Anh có biết không, tháng hai năm ấy tôi đến Sài Gòn, mà mãi một năm sau tôi mới rút ra được kết luận như anh đấy - Côn-bai đưa tay nâng cặp kính cận nói tiếp - Tôi mong đợi anh cũng có nhận xét đánh giá về nhóm điệp viên V10 nhanh, chuẩn xác như nhận xét vừa rồi - Côn-bai đề
cập ngay vào nội dung gặp Oan-tơ Mác-ti - Anh có nhận xét gì về bản thẩm vấn Nguyễn Tiến Đạt?
− Đây là bản cung lần đầu tiên khá chuẩn xác.
− Anh ta có trình độ đánh cắp bản thiết kế đường ống dẫn dầu không?
− Anh ta có khả năng tiếp cận tài liệu.
− Ngoài anh ta ra, có thể dùng người nào đánh cắp bản thiết kế
này.
− Phan Hồng Hà, nhân viên bán dầu ở Hà Nội.
− Liệu cô ta có bản lĩnh không?
− Qua điệp viên của ta nằm ở sứ quán P tại Hà Nội cho biết, cô ta có khả năng tiếp cận với những kỹ sư của Tổng công ty Xăng dầu Bộ Vật tư và Cục Xăng dầu Bộ Quốc phòng.
Uy-li-am Côn-bai gật đầu:
− Chúng ta đã có kinh nghiệm sử dụng phái đẹp hoạt động rồi.
Đội quân Thiên Nga của chúng ta đã làm nên nhiều chuyện nên tôi hy vọng Hồng Hà của anh sẽ tạo cho anh bước lên một bậc thang danh vọng mới. Nhưng một lúc sử dụng cả Nguyễn Tiến Đạt lẫn Phan Hồng Hà đánh cắp bản thiết kế này hay sao?
− Theo tôi, cả hai đều có điều kiện đánh cắp bản thiết kế. Song, xét cho cùng, Tiến Đạt là người am hiểu công việc lắp đặt đường ống, có trình độ văn hóa, tháo vát hơn Hồng Hà, do đó có nhiều khả năng lấy cắp được hơn.
− Thê không sử dụng "phái đẹp" hay sao?
− Ngài biết đấy, người Việt Nam rất có ý thức trong việc giữ gìn bí mật quốc gia, không thể lỏng lẻo trong việc bảo vệ.
− Thôi đi! Đàn ông vẫn là đàn ông. Anh nào cũng thích gái đẹp.
Cái nhan sắc của Hồng Hà cũng đủ làm các kỹ sư thiết kế đường ống xuyên Trường Sơn bỏ cho dầu chảy để đi theo cô ta. Anh nên dùng ưu việt này.
− Thưa ngài, tôi biết.
Sau khi trao đổi, Uy-li-am Côn-bai và Oan-tơ Mác-ti thống nhất lôi kéo Tiến Đạt và Hồng Hà vào mạng lưới hoạt động CIA tại Hà Nội.