Cô gái-vườn Truyện Grudia-Người kể: Muriel Bloch
Người ta kể rằng, ở Grudia có một chàng trai tuấn tú, giàu có. Ngay cạnh nhà anh có một khu vườn xinh xắn. Hàng ngày, bất kể thời tiết thế nào, chàng cũng đến ngồi trên một chiếc ghế băng để nhìn cây cối mọc. Chàng trai chẳng làm gì cả. Chỉ có một người làm vườn nhiệt tình chăm sóc những luống rau. Một hôm, khi đang ngồi trên ghế băng để ngắm nhìn khu vườn của mình như thường lệ, chàng trai cảm tưỏng như nhìn thấy giữa luống rau thìa là và luống tỏi tây có cái gì đó giống như miếng vỏ hành tây. Chàng vội gọi người làm vườn và yêu cầu dọn sạch sẽ lập tức. Anh chàng đẹp trai, giàu có bực tức trở về nhà. Nhưng đó không phải là miếng vỏ hành, mà là một tờ giấy. Người làm vườn không biết đọc, vì thế anh ta vo tờ giấy lại và vứt vào thùng rác. Vài giờ sau, từ chiếc thùng rác đó hiện ra một cô gái tươi trẻ, đó là cô gái-vườn. Cô đi dạo nhẹ nhàng, duyên dáng giữa các luống rau, còn người làm vườn rất đỗi ngạc nhiên, không rời mắt khỏi cô. Sáng hôm sau, anh chàng đẹp trai, giàu có nhưng cô độc, ngồi mơ màng trên ghế, mắt vẫn hướng về những luống rau. Khi nhìn thấy cô gái-vườn rất xinh đẹp và bí ẩn, lần đầu tiên chàng thấy muốn cưới vợ. Chàng chạy như điên vào giữa những luống rau và trong khi chạy, chàng thầm nghĩ: “Cô gái này chắc tên là Hồng, Quế, Táo, Nhài, Ly”. Khi đến cạnh cô gái, chàng hỏi: - Nàng tên là gì? - Em tên là Tỏi, em mang chiếc thắt lưng bằng thìa là. Em sống trong vườn của chàng. Nghĩ đến chuyện cưới một cô gái tên là Tỏi, chàng trai cảm thấy ngán ngẩm từ đầu đến chân, vì thế chàng quay đi, không nhìn lại, không nói một lời. Tháng sau, chàng cưới một cô gái khác. Đàn ông là thế đấy… Nhưng cô gái-vườn đã yêu chàng từ cái nhìn đầu tiên và không rời khỏi những luống rau nữa. Còn người làm vườn thì không rời mắt khỏi cô. Một buổi sáng, cô nhờ anh ta một việc. Người làm vườn nhận lời. Anh đi vào núi tìm lũ hươu cái hộ cô. Sau đó, theo ý cô, anh đặt một chiếc bồn tắm lớn giữa những luống rau! Tối đến, cô gái-vườn tắm bằng sữa hươu đun sôi (rất tốt cho da và làm lưu thông máu). Cô ngâm mình hàng giờ trong bồn tắm, còn người làm vườn đứng gần đó quan sát. Như thường lệ, tối đến, anh chàng đẹp trai, giàu có và mới cưới vợ ngồi trên ghế để ngắm những luống rau trong vườn của mình. Chàng nhìn thấy cô gái-vườn và rất xúc động. Chàng quay trở về nhà thật nhanh và kể tất cả cho vợ nghe. Cô vợ không nói gì cả. Nhưng sáng hôm sau, cô gọi nguời làm vườn đến và yêu cầu anh ta tìm cho một đàn hươu cái. Ðến trưa, người làm vườn dẫn về một đàn bò sữa. Buổi tối, ở trong nhà, vợ của anh chàng đẹp trai, giàu có, tắm bằng sữa bò đun sôi. Vài giờ sau, cô nàng khốn khổ bị luộc chín và chàng trai trở thành góa vợ. Nhưng câu chuyện chưa kết thúc, vì cô gái-vườn vẫn yêu chàng. Ðàn bà là thế đấy... Để cho khuây khỏa, chàng trai góa vợ đến ngồi trên ghế để ngắm khu vườn nhiều hơn. CÔ GÁI vẫn ở đó, rực rỡ giữa những luống rau. Lại một lần nữa, các loại tên có mùi thơm hiện lên trong đầu chàng trai: “Cô gái lạ này chắc tên là Táo, Quế, Ly, Hồng, Nhài”, và khi đến gần cô, chàng hỏi: - Nàng tên là gì? - Em tên là Tỏi, em mang chiếc thắt lưng bằng thìa là. Em sống trong vườn của chàng. Than ôi, chàng trai quên đi tất cả. Nghĩ đến chuyện cưới một cô gái tên là Tỏi, chàng trai ngán ngẩm từ chân tóc đến tận đầu ngón chân, vì thế chàng quay ngoắt đi, không nhìn lại, không nói một lời. 15 ngày sau, chàng cưới một cô vợ khác! Cô gái-vườn không chấp nhận thất bại. Dần dà, cô tiến đến gần nhà của anh chàng đẹp trai, giàu có và mới cưới vợ. Một buổi tối, cô trèo lên mái nhà, đem theo một khung cửi. Cô hát cho mặt trăng nghe. Đột nhiên, cô đánh rơi con thoi ngay trước cửa nhà. Không chần chừ, cô gái-vườn tự cắt mũi mình và ra lệnh cho chiếc mũi đi tìm con thoi bị rơi. Chiếc mũi vâng lời dễ dàng mang con thoi về và trở lại vị trí cũ sau khi hoàn thành nhiệm vụ. Như không có chuyện gì xảy ra, cô gái-vườn lại tiếp tục dệt vải và hát. Thế nhưng do bị đánh thức bởi một giong nói có vẻ quen quen, chàng trai mới cưới vợ đã mở cửa sổ phòng mình. Anh đã nghe thấy, nhìn thấy tất cả những điều không thể tưởng tượng nổi này. Anh đánh thức cô vợ dậy và kể lại tất cả. Sau đó, cô vợ lại ngủ say ngay lập tức... Nhưng tối hôm sau, khi đêm đến, cô vợ cũng trèo lên mái nhà, mang theo một chiếc khung cửi. Vừa dệt, cô vừa hát, còn mặt trăng thì lắng nghe. Cô cũng cố tình đánh rơi con thoi trước cửa nhà, rồi tự cắt mũi và ra lệnh cho mũi đi tìm con thoi bị rơi. Nhưng than ôi, các loại mũi lại không giống nhau. Mũi của cô vợ không chịu vâng lời. Người ta không bao giờ nhìn thấy nó nữa, con thoi cũng vậy! Cô vợ thứ hai của anh chàng đẹp trai, giàu có, thì chết trên mái nhà do mất hết máu. Lại một lần nữa, anh góa vợ! Nhưng câu chuyện vẫn chưa kết thúc vì cô gái-vườn vẫn yêu anh. Một buổi sáng, khi chàng trai trẻ góa vợ ngồi trên ghế ngắm nhìn những luống rau, anh nhìn thấy cô vẫn trẻ trung, xinh đẹp và rạng rỡ đến nỗi anh quên hết tất cả. Anh lại gần cô lần thứ ba và hỏi: - Nàng tên là gì? - Em tên là Tỏi, em mang chiếc thắt lưng bằng thìa là. Em sống trong vườn của chàng. Chàng trai không nói gì, nhưng thay vì trở về nhà, anh đi vào núi gặp một người nuôi lợn và mua một con lợn. Anh giết con lợn, để lại đó, nhưng mang về nhà toàn bộ tiết của nó. Anh nhờ người làm vườn bôi tiết lợn nhem nhuốc lên người. Trong bộ dạng đó, anh nằm dài giữa những luống rau trong vườn. Cô gái-vườn đến nơi, cúi xuống gần anh, người mà cô thương yêu nhất trên đời, và nói: - Em tên là Tỏi, em mang chiếc thắt lưng bằng thìa là. Em là vợ chàng. Chàng hãy đứng dậy và tắm rửa đi! Cô đưa tay cho anh, sau đó, họ đi rất xa. Người ta đồn rằng họ cũng nhau làm vườn trong một thời gian dài. Câu chuyện đến đây là hết.