← Quay lại trang sách

Malinhơ Sadyo Người kể: Mamadou Diallo

Malinhơ nghĩa là con hà mã và Sadyo nghĩa là bậc đáng kính, là nhà thông thái.

Malinhơ không phải là một con hà mã như những con hà mã khác.

Malinhơ Sadyo quá gần gũi với con người. Bạn biết đấy, những con hà mã ra xa bờ khi có người tới tắm hay giặt giũ quần áo. Chỉ trừ Malinhơ!

Người ta luôn thấy nó giữa mọi người, đang vui đùa với trẻ em.

Rất nhiều lần, người ta thấy Malinhơ cứu một cô bé hoặc một cậu bé sắp bị chết đuối. Và tất cả mọi người đều yêu mến nó.

Ban đêm những con hà mã khác vội vã ra khỏi nước, và nếu không có ai canh chừng, chúng sẽ phá phách và tàn phá tất cả những cánh đồng, những cánh đồng lúa mì, những cánh đồng kê và ngô.

Chỉ trừ Malinhơ!

Malinhơ lúc nào cũng bằng lòng với cỏ mềm mọc ở ven sông. Tất cả mọi người đều rất yêu mến nó. Ai cũng kết thân với nó. Cho tới một hôm có một phụ nữ tới lấy nước sông. Ngày hôm đó, chẳng có ai giúp bà đội bầu nước to lên trên đầu.

A! Ngày hôm đó, Malinhơ mau chóng ra khỏi nước, sau khi chào hỏi người phụ nữ, nó nói với bà:

- Thưa bà, tôi sẽ nói với bà một điều. Sắp tới, bà sẽ có một đứa con. Nhưng điều này, bà đã biết rồi. Nhưng đứa bé này sẽ ra sao, đó là điều bà hoàn toàn chưa biết. Đó sẽ là một bé gái, một bé gái rất xinh xắn. Nếu bà đồng ý để bé trở thành bạn của tôi, tôi sẽ cho bà tất cả những gì bà muốn trên đời này. Và thậm chí tôi có thể đảm bảo với bà sau đó chỉ có hòa bình, không gì khác ngoài hòa bình trên mảnh đất này.

Người phụ nữ biết hà mã Malinhơ không bao nói dối, không bao giờ, không bao giờ nói dối. Vì thế, bà chấp thuận. Nhưng bà nói với nó:

- Malinhơ, tôi đồng ý, nhưng với một điều kiện: không bao giờ có chuyện cưới xin giữa cậu với con gái tôi đâu nhé.

Malinhơ xin vâng.

Rồi ngay sau đó, nó giúp người phụ nữ đội bầu nước to lên trên đầu. Người phụ nữ ra về.

Và rồi thời gian trôi đi.

Đứa trẻ ra đời. Malinhơ nói đúng. Ðó là một bé gái, một bé gái rất xinh xắn. Người ta đặt tên cho cô bé là Ava. Ba ngày sau khi cô sinh ra, mẹ cô vội đưa cô tới bờ sông để giới thiệu cô với hà mã Malinhơ. Ngày hôm đó, Malinhơ vô cùng vui sướng. Nó nhảy lên rất cao, làm nước bắn tung tóe khắp nơi. Nó sung sướng và điều đó có thể thấy rõ. Đến mức sau ngày hôm đó, mỗi khi mẹ của Ava có thời gian, bà lại đưa con gái tới bờ sông để sung sướng ngắm nhìn cô chơi đùa với anh bạn hà mã.

Và khi Ava lớn, cô tự mình tới đó. Nhưng những đứa trẻ cùng tuổi với cô, bọn con trai và con gái, chúng ghen tị với tình bạn này. Ghen tị đến nỗi chúng thường xuyên chặn ngang dường của Ava, vỗ tay và giễu cợt cô bé: "Hê! Hê! Vợ chưa cưới của hà mã! Vợ chưa cưới của hà mã!".

Ava im lặng và tiếp tục đi. Tất nhiên, cô không thích những lời nói đó tẹo nào, nhưng cô có thể làm gì được cơ chứ?

Những người lớn cũng tới nói với cha của Ava đừng để cô thường xuyên tới gặp hà mã. Những sự cấm đoán của người cha chẳng ích gì. Ava trốn đi và vẫn lại tới gặp Malinhơ, ở phía đằng kia, giữa đám cây đước. Thế là người cha, bị thúc bách, bị dồn vào đường cùng, đã hứa gả cô cho một chiến binh khỏe nhất trong làng. Tưởng như thể lễ đính hôn có thể làm được một điều gì đó!

Ava vẫn trốn đi và lại tới gặp Malinhơ. Người chồng chưa cưới trở nên ghen tức, vô cùng ghen tức, anh ta đi gặp một bà phù thủy già sống ở bên kia sông, để xin bà làm cho anh ta một viên đạn súng có thể bắn chết Malinhơ. Bà phù thủy đã làm cho anh ta viên đạn đó.

Và vào một đêm, khi tất cả mọi người đang say giấc nồng, người ta nghe thấy một phát súng vang lên. Ava đang nằm trên giường. Bỗng nhiên, cô bật dậy. Cô chạy tới tận bờ sông. Malinhơ ở đó, nằm sõng xoài trên bờ, người đầy máu. Chắc chắn nó đã bị tấn công bất ngờ khi đang ngủ. Ava trầm mình xuống nước để không bao giờ ra khỏi đó nữa...

Ngay lập tức, một cơn gió lớn nổi lên, kéo theo một trận bão, một trận bão kinh hoàng nhất, một trận bão cuốn đi tất cả những gì nó gặp trên đường.

Không một người nào sống sót... chỉ trừ một con chim đa đa!

Chính con chim này đã sáng tác bài hát về Malinhơ Sadyo.

Mỗi khi chim tới đậu trên cành cao nhất của cái cây to nhất của một làng, nó lại hát bài hát này. Nó hát để nói rằng:

"A! Malinhơ ơi!

Ta đã báo trước cho anh,

Ta đã thường nói với anh,

Thường nhắc lại với anh,

Rằng anh quá gần gũi với con người"