Jacot Tolocotoc Người kể: Mimi Barthélémi
Jacot là một con vẹt đánh rắm rất mạnh, đánh rắm xa hơn mông (quá tự phụ). Xin bạn thứ lỗi cho tôi vì những lời này.
Để tán tỉnh con gái của cá mập to nhất xứ này, vẹt ta đã phải vay của kiến một túi tiền và thuê một bộ trang phục đầy lông vàng rực, những chiếc dùng gắn tua hạt cườm và một cái mũ rơm. Vì nó có cái tật đánh rắm và ỉa đùn, nên nó bịt một cái nút vào chỗ mà bạn biết rồi đấy. Trang điểm như thế, ăn mặc như thế, vẹt ta có thể quyến rũ được nàng cá mập, cô này sẽ không nhìn thấy hai cái chân xanh rờn, đôi mắt quầng thâm của nó, cũng như không thấy được những đống phân nó vãi ra khắp nơi trên đường đi của nó, giống như chú bé Tí hon vãi những mẩu vụn bánh của mình ấy. Cô nàng sẽ chỉ nhìn thấy lấp lánh và vàng bạc.
Trang điểm như thế, làm đỏm như thế, vẹt ta tới gõ cửa nhà cá mập:
- Tốc tốc tốc! Là tôi đây, Jacot Tolocotoc đây!
Jacot có những chiếc lông vàng rực,
Jacot sẽ làm nàng vui vẻ!
Ngồi ở hiên nhà, vẹt ta mua vui cho mọi người, vênh vang trước cô nàng với bộ quần áo vàng rực, giậm chân nhảy claket với đôi ủng gắn tua hạt cườm, xoay tròn mũ rơm và hát để làm cho cô nàng vui vẻ:
Jacot có những chiếc lông vàng rực,
Jacot sẽ làm nàng vui vẻ!
Cô nàng cá mập đem lòng yêu vẹt vì vẻ quyến rũ của anh chàng, cô yêu anh ta mê mệt. Anh ấy mới vui nhộn làm sao, anh làm cho cô cười. Nhưng còn kiến, nó lại không cười được. Mệt mỏi vì phải chờ đợi được hoàn trả số tiền cho vay, nó nhắc Jacot nhớ chuyện đó, anh chàng này giả bộ không nghe thấy. Nó nhắc lại lần thứ hai, Jacot cũng không đến gặp nó.
Lần thứ ba, nó tới túm anh chàng ở hàng hiên nhà cô cá mập.
Vì Jacot bĩu môi kinh tởm khi nhìn thấy nó, kiến ta nổi cơn điên lên, biến thành kiến đỏ và đốt vào đầu vẹt, đốt mạnh đến nỗi vẹt ta phải bỏ mũ rơm ra để gãi. Kiến đỏ lại đốt vào các ngón chân vẹt, đau đến nỗi vẹt ta phải bỏ các tua hạt cườm ở ủng và tháo ủng ra để gãi. Kiến lại đốt vào bụng, vẹt phải vứt bỏ bộ phục trang đầy lông vàng rực ra để gãi.
Kiến đã làm phải một việc không thể cứu vãn nổi khi nó đốt vào mông vẹt, xin lỗi bạn vì tôi nói những lời này, và làm cái nút Jacot đã bịt ở cái chỗ mà bạn đã biết rồi đó nảy tưng ra. Jacot đánh rắm bùm một cái, thối um lên. Bối rối, nó thấy cần phải rút lui, nó lùi bước và từ hàng hiên ra đến tận phố, nó rải một chuỗi những cục phân bé xíu như chú bé Tí hon vãi những mẩu vụn bánh của mình.
Cô con gái nhà cá mập phá lên cười và hát:
Jacot Tolocotoc!
Jacot có những chiếc lông vàng rực,
Jacot sẽ làm nàng vui vẻ!
Sau chuyện rủi ro này, Jacot với cái đầu chim bé bỏng không mất đi tham vọng của mình, nó lại đánh rắm thật mạnh, đánh rắm xa hơn mông của mình (quá tự phụ); xin lỗi bạn vì những lời này. Vả lại, nó đã quay sang kiều nữ nhà chim kền kền giàu nhất xứ sở và nghĩ tới chuyện đi vay mượn để tán tỉnh cô nàng.
Người ta thường tự hỏi không biết Jacot hành động vì tham vọng hay vì tình yêu dành cho nghệ thuật đánh rắm mạnh? Nếu là trường hợp thứ hai, thì tôi xin ngả mũ trước nó, tôi phục nó sát đất bởi vì lẽ về việc này, nó giỏi hơn tất cả.
Thế đấy! Thế đấy!